Dưới sự chỉ huy của Độc Cô Lâm, hơn hai trăm ngàn người chuyển bước, biến hóa trận hình, nguyên lực vẫn tương liên, lại biến hóa quỷ dị hơn, thâm thúy mà thần bí.
Huyết Ảnh Lang khẽ chau mày, nhìn trận hình trước đó chưa từng có, lòng thấy không ổn. Nhưng ỷ vào đại quân linh thú đã phát cuồng, hắn vẫn xông lên.
Từng con cự thú ngửa mặt lên trời phẫn nộ gào thét, nhấc gót sắt, muốn giẫm dẹp tất cả mọi người trước mặt.
Thế mà, tướng sĩ Thiên Vũ lại nhường ra một đường, khiến linh thú có thể mãnh liệt trùng kích thẳng đi. Nhưng chưa đi được mấy bước, thì một cỗ đại lực mãnh liệt như thuỷ triều đã đánh tới.
Huyết Ảnh Lang thầm kêu không tốt, lại đã muộn.
Hắn đi đầu trùng phong, xông đúng vào chiến trận của đối phương, làm mất đi liên hệ với đại quân đằng sau. Mà những linh thú phía sau mất đi chỉ huy, vẫn không ngừng trùng phong. Đại quân của Độc Cô Lâm chỉ việc không ngừng xoay tròn, tách rời những linh thú này, biến thành từng tiểu trận mà đơn độc đối mặt. Đến sau cùng, cả đại quân linh thú đều bị chia cắt ra, bị Độc Cô Lâm làm cho chạy loạn, dần dần, những linh thú này bắt đầu mơ hồ, thú tính dần dần nhạt đi, không còn tàn bạo nữa.
Huyết Ảnh Lang nghiến răng nghiến lợi, bộ chiến trận này vậy mà có thể làm cho đám hung thú bình tĩnh trở lại, đây rõ ràng nhằm vào hắn.
Độc Cô Lâm cười lạnh, tiếp tục chỉ huy đại quân biến hóa trận hình, không để bọn họ tìm được cách phá vây.
Chỉ cần một lúc nữa, những linh thú này mệt mỏi, vậy đại quân linh thú này sẽ triệt để phế. Đến lúc đó muốn bắt Huyết Ảnh Lang, sẽ dễ như trở bàn tay. . .
Trong rừng, cặp lãnh mâu kia gật đầu khen: "Độc Cô quân 10 năm không giao thủ, y nguyên cường thịnh như vậy! Có điều. . . trước kia các ngươi có thể ngăn cản đại quân linh thú của ta, là do uy lực từ trận thức. Hôm nay các ngươi nóng lòng trở về cứu giá, lại bị phục kích, há có nhiều chuẩn bị? Ha ha ha. . ."
Chiến trường chợt lóe qua một đạo bạch mang, toàn bộ chiến đội Độc Cô Hỏa bị đánh bay, chiến trận trong khoảnh khắc sụp đổ. Sát khí lạnh lẽo như từng lưỡi kiếm sắc bén, xuyên qua quân trận, lấy đi mạng sống của mấy ngàn tướng sĩ!
Độc Cô Phong giật mình, vội vàng chỉ huy chiến trận, kết thúc trận chiến với Thủ Thiết Lang, sau đó cấp tốc đến chỗ Độc Cô Hỏa đại quân, cải biến quân trận: "Biến hóa trận hình, tường đồng vách sắt!"
Bạch quang kia vọt tới, va vào bình phong này, oanh một tiếng thật lớn, bạch quang bị bắn ngược trở về. Nhưng lực trùng kích vẫn khiến cho mấy chục ngàn tướng sĩ thổ huyết.
Nơi phát ra bạch quang là từ một thanh niên tay cầm ngân thương, thân mang khôi giáp màu trắng, phía sau hắn là một đội tướng sĩ bạch ngân giáp, lại không có một con linh thú.
Trong quân đội Khuyển Nhung, ai cũng có linh thú chiến đấu cùng, người này lại là một ngoại lệ, tuy trong tay không có đại quân linh thú, nhưng trong đại quân Khuyển Nhung lại luôn duy trì chiến tích bất bại!
"Đứng đầu Bát Lang vệ, Sát Phá Lang!" Độc Cô Phong ngưng trọng nói!
Độc Cô Hỏa giật mình, vội vàng tổ chức lại chiến trận, trái tim nhỏ còn đang bịch bịch nhảy loạn. Vừa rồi quá mức nguy hiểm, Đại quân Sát Phá Lang vừa ra tay, chiến trận của hắn lập tức tan tành, tất cả nguyên lực của cacsc tướng sĩ bị phân tán ra, trở thành những con người nhỏ bé nhất. Lúc này, nếu hắn tiếp tục trùng kích, chỉ sợ trong chớp mắt có thể đồ giết mấy chục ngàn người bọn họ. May mà Độc Cô Phong dẫn đội đến kịp thời.
Nhưng nhất kích đánh tan chiến đội Độc Cô Hỏa, đại quân Sát Phá Lang quá khủng bố a! Trước mặt bọn họ, Thiên Vũ Tứ Hổ dường như chỉ có phần phòng thủ. Thậm chí, cho dù nén giận bị đánh, cũng chẳng cầm cự được bao lâu.
Không có trận thức phụ trợ, lại chân ướt chân ráo xung đột chính diện với đại quân Bát Lang Vệ, bọn họ thật sự là quá bất lợi.
Đúng vào lúc này, Độc Cô Chiến Thiên bay tới quát: "Truyền lệnh, đại quân tập kết, bố long hồn trận!"
Độc Cô Phong cùng Độc Cô Hỏa, Độc Cô Sơn lập tức rút lui, Bối Thiết Lang, Thủ Thiết Lang, Phong Hống Lang cùng Sát Phá Lang cứ như vậy yên tĩnh mà nhìn, không đuổi theo; Độc Cô Lâm giải Mê Tung Trận, Huyết Ảnh Lang có được tự do, đại quân lần nữa tiến vào trạng thái khát máu.
Ngũ đại lang tướng cứ đứng yên nhìn bọn họ rút lui, sau đó băt đầu kết r amoojt trận hình kỳ dị. Thiên Vũ Tứ Hổ dẫn đội phân biệt trấn thủ tứ phương, Độc Cô Chiến Thiên tọa trấn trung ương!
"5 tên tiểu tử, các ngươi có phải coi là, chúng ta không có sớm bố trí phòng ngự trận thức, thì tuyệt đối sẽ bị các ngươi mặc sức chém giết? Hừ hừ hừ. . . các huynh đệ Độc Cô quân ta không yếu ớt như vậy. Tới đây, để lão phu đến đích thân lãnh giáo năm tên ác lang các ngươi!" Độc Cô Chiến Thiên cười lớn, bễ nghễ nhìn tất cả mọi người, làm cho ngũ đại tướng quân Khuyển Nhung cũng phải kính nể.
"Lão nguyên đích thân ra trận, vậy bọn ta thì từ chối thì bất kính!" Sát Phá Lang ôm quyền.
5 đội nhân mã lần nữa trùng phong tới, Phong Hống Lang tới trước, Huyết Ảnh Lang cuồng bạo tàn phá bừa bãi, Bối Thiết Lang Duệ Kim lệ khí chấn động tâm hồn, Thủ Thiết Lang sắc bén khó cản.
Có điều, khí thế bốn chiến đội này, lại đều không bì kịp sát khí ngập trời từ một chiến đội nhân loại của Sát Phá Lang, nó càng khiến các tướng sĩ Thiên Vũ tập trung cao độ.
Ngay khi ngũ đại chiến đội sắp vọt tới, Độc Cô Chiến Thiên rút trường đao, nộ hống: "Long hồn trận, Bàn Long Thiên Hạ!"
Rống!
Một tiếng long ngâm vang lên, từ trong Cầu Long Trảm Nguyệt đao lại thật có long hồn phi ra, đồng thời, nguyên lực của tất cả mọi người hòa làm một thể với nó. Toàn bộ đại quân tụ lại năng lượng, hóa thành một con rồng như thực chất. Mà long hồn này, giống như rồng vào biển rộng, liều mạng hấp thu năng lượng.
Chỉ trong nháy mắt, long hồn từ chiều dài mấy trượng, tăng trưởng đến mấy chục trượng, lại đến mấy trăm trượng, sau cùng hóa thành một con cự long dài như một dãy núi, du đãng quanh Độc Cô đại quân, vững vàng bảo hộ bọn họ.
Mà 5 đội nhân mã lúc vọt tới thì cả kinh, nhưng đã không kịp dừng lại.
Phanh phanh phanh phanh phanh!
Ngũ Lang Vệ chiến trận bị cự long bắn ngược trở về, cho dù là chiến đội Sát Phá Lang cũng không ngoại lệ.
Từng ngụm máu tươi đỏ thẫm ào ào phun ra, theo đó là từng tiếng gào rú kêu to, linh thú chiến trận, hoàn toàn sụp đổ!
Độc Cô Chiến Thiên thu hồi long hồn, nhẹ vịn chòm râu: "Biết lợi hại chưa :V!"
Ngũ Lang Vệ khó nhọc bò người lên, hung hăng nhìn Độc Cô Chiến Thiên, trong mắt đầy vẻ không cam lòng, đồng thời cũng tán phục.
Không hổ là Thiên Vũ Chiến Thần, có hắn, nhánh đại quân này xác thực khó đối phó cực kì.
Độc Cô Chiến Thiên cao giọng quát: "Ngũ Lang Vệ đều tới, Sát Phá Lang một tấc không rời thân ngươi đều đến. Thác Bạt Thiết Sơn, ngươi có phải nên hiện thân rồi hay không?"
"Ha ha ha. . . Lão phu lần này tới Thiên Vũ, chính là muốn tìm lão nguyên soái nhậu nữa, sao có thể không gặp?" Từ trong rừng, một trung niên nam tử thân hình cao to, tóc mai điểm bạc bước ra.
Ngũ Lang Vệ vội vàng bò lên, cúi đầu, cung kính nói: "Nguyên soái!"
Người này, chính là binh mã đại nguyên soái Khuyển Nhung, lão đối thủ của Chiến Thần Độc Cô Chiến Thiên, Thác Bạt Thiết Sơn. . .