...
Cười lạnh, Cổ Tam Thông khinh thường bĩu môi, lúc này lập tức quay người hướng về phía những hắc ảnh kia phóng đi.
Nói thì chậm, khi đó thì nhanh, tốc độ của Cổ Tam Thông vô cùng kinh người, qua giây lát liền xuất hiện bên người những hắc ảnh kia, đánh ra một quyền, quyền quyền đến thịt. Những hắc ảnh kia mặc dù không có thực thể, nhưng Cổ Tam Thông cũng là người phi thường.
Không nói đến việc mỗi một quyền của hắn đều gây ra chấn động không gian, cho dù không cần Nguyên Thần Trùng Kích, cũng gây ra thương tổn lớn lao đối với bọn họ. Chớ nói chi là sau khi được vị lão đại của linh thú giới Kình Thiên Côn Bằng tại Vạn Thú sơn mạch thụ chỉ điểm, Cổ Tam Thông càng thêm thấu triệt các loại thiên phú thần thông của bản thân, uy thế hung mãnh của thánh thú Kỳ Lân, nhất thời liền có thể hóa thành năng lượng ngập trời, đem những hắc ảnh linh khôi này diệt sát hầu như không còn, nguyên thần đều không lưu lại.
Kết quả là, chỉ là trong nháy mắt, Cổ Tam Thông đã qua qua lại lại trong đại quân, đem quỷ ảnh vệ trong nháy mắt diệt sát!
Đợi hết thảy kết thúc, Cổ Tam Thông lại đạp chân xuống, lăng không bay lên, trên nắm tay non nớt hiện ra hồng mang, ánh mắt sắc bén chăm chú để mắt tới Cương Bối Lang cùng Thiết Tí Lang mấy chục vạn đại quân đang phòng ngự ở phía đối diện.
Độc Cô Phong thấy thế thì cũng là hét lớn một tiếng nói: “Kẻ xấu đã trừ, toàn lực trùng phong!”
Rống!
Chỉ một thoáng, lại một tiếng rống to bỗng nhiên phát ra, ba người Độc Cô Hỏa, Độc Cô Lâm cùng Độc Cô Sơn, chẳng biết từ lúc nào đã gom lại cùng một chỗ, mang theo một đám năm ,sáu mươi vạn chiến đội đột nhiên xuất hiện trước mặt Độc Cô Phong, cùng hắn hợp lại một chỗ, tạo thành đội hình đột kích mới.
Mà quân sĩ chiến đội này cùng những người lúc trước hoàn toàn khác biệt, chỉ vừa nhìn vào nhãn thần, liền lộ ra một cỗ kiên nghị cứng như đá.
Cái này, mới là chiến lực mạnh nhất của Độc Cô quân còn lại, cùng đám người ô hợp lâm thời điều động lúc trước hoàn toàn khác biệt.
“Trùng phong!”
Độc Cô Phong hét lớn một tiếng, Thiên Vũ Tứ Hổ dẫn đầu vọt tới trước nhất, quân sĩ sau lưng kết thành quân trận, nguyên lực của tất cả mọi người liên tục trào về phía trước.
Mọi người đồng tâm hiệp lực kiên nghị, uyển như một thanh dao nhọn, xuyên thẳng khiên sắt của đối phương.
Cương Bối Lang cùng Thiết Tí Lang thấy thế thì không khỏi hoảng hốt trong lòng, sắc mặt trong nháy mắt trở nên ngưng trọng. Chi nhân mã này tuy chỉ có năm sáu mươi vạn người, nhưng so với trăm vạn đại quân khi trước, lại đem đên cho bọn họ một loại cảm giác mạnh hơn không chỉ mấy chục lần.
“Cái này, mới thật sự là đại quân Độc Cô, phía trước là mồi nhử!” Tròng mắt nhịn không được mà co rụt lại, Thác Bạt Lưu Phong xiết chặt hai tay, bất giác hét to.
Đúng lúc này, đại quân Độc Cô đã là vọt tới trước đội quân phòng ngự của hai đại Chiến Lang , Cổ Tam Thông cũng đã làm tốt chuẩn bị, nắm đúng thời cơ, đánh ra một quyền: "Trùng thiên bá quyền, liệt khung!"
Ông!
Rống!
Không gian ba động mãnh liệt cùng khí thế như hồng của đại quân Độc Cô gần như đồng thời trùng kích đến trước trận liệt của đối phương, mà lại trong nháy mắt hòa làm một thể.
Trong chốc lát, hai chiến đội của Cương Bối Lang cùng Thiết Tí Lang chợt cảm thấy thứ đang vọt tới trước mặt tựa hồ là Cửu Thiên Thần Lôi hạ xuống, căn bản là không có cách ngăn cản. Cỗ khí thế cường đại kia chỉ mới tới gần trước mặt bọn họ, liền khiến khí tức của bọn họ trì trệ, cảm thấy trái tim như muốn ngừng đập.
Oanh!
Tựa như là quân đội giấy, gần trăm vạn đại quân do hai đại lang vệ suất lĩnh, trong khoảnh khắc bị Thiên Vũ Tứ Hổ chiến trận xông đến phân thành mảnh nhỏ, tán loạn khắp nơi.
Cương Bối Lang cùng Thiết Tí Lang càng là nhịn không được phun ra một miệng đỏ tươi, sắc mặt trong nháy mắt liền trắng bệch. Đoán chừng nếu không phải có chiến trận phòng ngự gần 1 triệu quân, chia đều lực một đòn tấn công này, chỉ sợ hai người cũng sớm đã bị đâm đến chết không toàn thây.
Bất quá dù vậy, hai đại chiến đội nãy cũng đã phế. Toàn quân có hơn ba phần đã chết, hơn sáu thành trọng thương, còn lại thì không có sức tái chiến!
“Làm sao có thể?” Tròng mắt nhịn không được hung hăng rung động, Thác Bạt Lưu Phong cả kinh đến mức cái cằm đều nhanh rơi xuống, “Quân Độc Cô coi như mạnh hơn, cũng chỉ dựa vào không đến 1 triệu quân lực, vì sao lại có chiến lực như vậy, trong nháy mắt đánh tan hai lang vệ? Chẳng lẽ nói...”
Mí mắt hơi hơi run run, Thác Bạt Lưu Phong giương mắt nhìn về phía hài đồng nhỏ gầy trên không trung, nhịn không được nuốt ngụm nước miếng, trên trán chảy ra mồ hôi lạnh, khó khắn lên tiếng: “Không... Bất Bại Ngoan Đồng, Cổ Tam Thông! Chẳng lẽ vẻn vẹn một mình hắn đã có thể bù đắp được trăm vạn hùng binh sao?”
“Người tới, mau mời chư vị cao thủ, đem tiểu tử kia giải quyết cho ta, nếu không, trận chiến này không có cách nào đánh!” Thác Bạt Lưu Phong cơ hồ là sợ hãi nộ hống kêu lên.
Người truyền lệnh gật đầu một cái, vội vàng rời khỏi nơi này.
Thế nhưng, đội quân đột kích của Thiên Vũ Tứ Hổ đã tới gần, đối thủ tiếp theo chính là hai đội Huyết Ảnh Lang cùng Phong Hống Lang, bóng người Cổ Tam Thông đang xoay quanh trên đầu bọn họ!
Ừng ực một tiếng, hai lang vệ không khỏi cùng nhau khó khăn nuốt một ngụm nước bọt, liếc nhìn nhau, trên mặt đều có chút trắng bệch, đó là hoảng sợ.
Coi như đại quân Độc Cô có lợi hại hơn nữa, cũng không có mạnh đến trình độ biến thái như thế được.
Lúc trước bọn họ còn cười nhạo Trác Phàm không biết luyện binh, chỉ biết kỳ mưu, nhưng hiện tại bọn họ rốt cuộc lại nói không ra lời. Bởi vì Trác Phàm kỳ mưu, lập tức sắp thành công.
Cứ theo đà này, bốn người Độc Cô Phong đột phá đến chỗ thiếu soái, cũng chỉ là chuyện trong chớp mắt. Liền bộ chỉ huy đều bị người nắm, vậy trận chiến này của bọn họ cũng liền nên kết thúc!
Về phần bọn họ có thể ngăn lại tứ hổ kia được hay không, ha ha, bọn họ thật không nghĩ nhiều như vậy. Bọn họ thế nhưng là chiến đội đột kích, cũng không phải là chiến đội phòng thủ. Liền Cương Bối Lang cùng Thiết Tí Lang giỏi phòng thủ nhất trong quân cũng bị người ta trong nháy mắt đột phá, bọn họ làm sao có thể ngăn cản được?
Thế nhưng ngay tại thời khắc nguy cơ này, ba đạo thân ảnh quen thuộc lại đột nhiên xuất hiện, bay về phía Cổ Tam Thông …