“ Đệ... Tử…Tạp... Dịch...!”
Tròng mắt nhịn không được hung hăng co rụt lại, Trác Phàm cùng Ma Sách Tứ Quỷ cùng nhau hét to, sắc mặt ngốc trệ, quả thực không thể tin được đây là thật!
Đường đường đệ nhất đại quản gia Thiên Vũ, Ma Hoàng đứng đầu tám hoàng tại Thánh Vực, đến Ma Sách Tông này của các ngươi thế mà luân lạc tới mức đi làm tạp dịch.
Tà Vô Nguyệt, ngươi đi ra đây cho ta, ta cam đoan không đánh chết ngươi! Lúc trước ngươi dùng một khỏa cửu phẩm Linh đan bức lão tử nhập tông, chỉ là để tới làm con mẹ nó tạp dịch sao?
Da mặt nhịn không được hung ác run rẩy, Trác Phàm tức đến xạm mặt lại.
Quỷ Hung Sát càng là cuống cuồng kinh hoảng mà nói: “Diêu trưởng lão, có phải ngài lầm hay không, Trác quản gia chúng ta văn võ song toàn, là nhân tài khó được, làm sao có thể đi làm tạp dịch chứ?”
“Đây là mệnh lệnh của tông chủ, làm sao có thể lầm? Các ngươi tranh thủ thời gian dẫn hắn đi báo danh a, ngày mai chính thức bắt đầu công tác tạp dịch!” Diêu trưởng lão lạnh lùng liếc nhìn bọn họ một chút, tiếp lấy đùng một tiếng, không chút lưu tình liền đem cánh cửa sắt nặng nề kia hung hăng đóng lại, kém chút nữa thì kẹp trúng cái mũi của Quỷ Hung Sát.
Bất đắc dĩ nhún nhún vai, ánh mắt tứ quỷ nhìn về phía Trác Phàm đều có chút bi thán.
Trác Phàm cũng thở dài, xoa xoa cái trán, không thể tin lắc đầu, lông mày nhăn lại thật sâu. Hắn làm sao cũng không nghĩ ra, trong hồ lô của Tà Vô Nguyệt đến tột cùng là bán thuốc gì.
Trăm phương ngàn kế đem hắn đến đây, chính là vì để hắn làm tạp dịch!
Các ngươi thiếu người như vậy à, ngay cả tạp dịch cũng được cho cái cửu phẩm Linh đan làm thù lao…
Mà ở khu rừng rậm trên núi, Nhị sư huynh cùng Hồ Mị Nhi nghe được quyết định này của tông môn, cũng đều kinh ngạc đến ngây người, liếc mắt nhìn lẫn nhau, đều là không thể tin lắc lắc đầu.
“Nhị sư huynh, coi như tiểu tử này không tính là tài năng xuất chúng, nhưng tốt xấu cũng là Thiên Huyền tầng sáu. Không thể tiến vào nội môn, nhưng tiến vào ngoại môn dư xài, tội gì phải phạt nhập tạp dịch phòng đi. Hắn mới đến, cũng không phạm lỗi sai gì a?” Hồ Mị Nhi một mặt không hiểu, nhìn về phía người bên cạnh kia.
Nhị sư huynh cũng nhíu mày, khổ tư không hiểu, rốt cục, hắn dường như nghĩ đến cái gì, bừng tỉnh đại ngộ: “A... Chẳng lẽ nói...”
“Thế nào, ngươi biết?” Hồ Mị Nhi vội vàng hỏi.
Hơi hơi gật gật đầu, Nhị sư huynh không khỏi xùy cười một tiếng: “Xem ra thật bị sư muội nói trúng, tiểu tử này nhập tông thật sự không phải từ cửa chính nhập. Ngươi và ta đều biết, đệ tử muốn nhập tông ta, chỉ có hai người cho phép, một là tông chủ, hai là đại cung phụng. Mà đại cung phụng luôn luôn cương trực, yêu cầu đối với môn quy cực kỳ nghiêm khắc. Nhất là đối với đám người con ông cháu cha kia, lưng tựa quan hệ của bậc cha chú, tranh giành danh ngạch đệ tử trong tông môn thì lại càng thống hận. Đặc biệt là sau lần Song Long hội thảm bại khi trước, đại cung phụng càng là tức giận khó cản!”
“Nghĩ đến lần này, tông chủ cùng một vài vị cung phụng giao dịch, bị đại cung phụng biết được. Rơi vào đường cùng, song phương đạt thành hiệp nghị. Tiểu tử này có thể lưu lại, nhưng không thể gia nhập vào nhóm tinh anh, tham gia Song Long hội. Phải biết, đệ tử tạp dịch không phải tội nhân, cũng là chim non mới vào tông môn thì bị đào thải, muốn gia nhập vào nhóm đệ tử tinh anh, căn bản không có tư cách!”
“Cứ như vậy, tiểu tử này cả đời coi như hủy a!” Hồ Mị Nhi bất giác thở dài một hơi, vui sướng khi người gặp họa nói.
Bất giác mỉm cười lắc đầu, Nhị sư huynh từ chối cho ý kiến: “Theo ta thấy thì chưa hẳn, nếu hắn cứ như vậy bị hủy, không có bất kỳ tiền đồ gì, người sau lưng hắn, làm sao có thể đáp ứng? Đoán chừng cũng là chờ đến khi hắn có đủ thực lực, cho hắn một vị trí trưởng lão cung phụng, có thể lưng tựa tông môn, có vô tận tài nguyên tu luyện cũng coi như. Dù sao, người của tạp dịch phòng tuy không thể vào chủ tinh anh, nhưng vẫn có thể trở thành trưởng lão cung phụng. Mà đệ tử tinh anh, đều là người ứng cử cho vị trí hạ nhậm tông chủ a! Đại cung phụng đại khái chính là vì vậy nên mới kiểm định nghiêm ngặt, một là phòng ngừa những tên nhị thế tổ này đem thực lực chỉnh thể của nhóm đệ tử tinh anh kéo xuống, hai là phòng ngừa tông môn xuất hiện tình huống một gia độc đại!”
Nghe được lời này, Hồ Mị Nhi liền gật đầu, tiếp lấy lại nháp nháy đôi mắt to mị hoặc hỏi: “Vậy tiểu tử này, chúng ta có còn cần phải chú ý hay không?”
“Chú ý cái gì? Ha ha ha... Chỉ cần hắn không gia nhập vào nhóm đệ tử tinh anh, không có tư cách xuất chiến Song Long hội, thì không có bất kỳ uy hiếp gì đối với chúng ta. Để hắn ở tạp dịch phòng, thật tốt chờ đợi người sau lưng kia an bài cho hắn vị trí chấp sự trưởng lão đi!” Bất giác khẽ cười một tiếng, tảng đá lớn trong lòng Nhị sư huynh một cuối cùng cũng để xuống, xuân phong đắc ý chầm chậm rời đi.
Hồ Mị Nhi liếc nhìn Trác Phàm thêm một chút, rồi cũng khinh thường bĩu môi, theo Nhị sư huynh rời đi.
Đám con ông cháu cha như vậy, ngoại trừ bối cảnh thì không có bất kỳ sở trường gì, bọn họ tuyệt đối sẽ không nhìn ở trong mắt, mà trong lòng còn cực kỳ khinh bỉ.
Dù sao, nếu không phải như thế, tại Song Long hội lần trước, bọn họ đã có khả năng thoát khỏi vận mệnh hạ tam tông, thẳng lên trung tam tông a…
Ngoài cửa đại điện, Trác Phàm cùng Ma Sách Tứ Quỷ ngồi trên bậc thang, mặt ủ mày chau, giống như một người lớn mang theo bốn tên tiểu quỷ, ngồi thành hàng hóng mát!
“Ai...” Trác Phàm một tay chống đỡ đầu gối, tay nâng quai hàm, lên tiếng ai thán.
Tứ quỷ cũng ào ào chiếu vào bộ dáng của hắn, cùng nhau thở dài: “Ai...”
“Ma Sách Tứ Quỷ, các ngươi nói cho lão tử nghe xem, địa vị của đệ tử tạp dịch trong môn là như thế nào? Chắc là... Không cao đi...” Lông mày nhịn không được nhảy nhót, Trác Phàm tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
Tứ quỷ cùng nhau gật đầu, Quỷ Hung Sát thản nhiên nói: “Tạp dịch phòng là phòng giam tội nhân trong tông, chỉ có người tội ác tày trời, mới bị đày đến chỗ đó, chung thân không được giải phóng. Bốn người chúng ta trước kia coi như gây nhiều rắc rối, cũng bất quá bị đặt ở Tích Lôi Sơn, chưa đi đến tới đó. Mà lại, nơi đó còn là phần mộ của đệ tử, đệ tử nhập tông khảo hạch thất bại cũng sẽ bị đày ở đó, cơ hồ không có tài nguyên tu luyện có thể nói, chung thân sống một quãng đời tầm thường, không có tiền đồ gì có thể nói. Bất quá cũng có mấy kẻ ý chí kiên cường, liều mạng tu luyện, đạt đến Thần Chiếu cảnh, được trao cho vị trí chấp sự trưởng lão, xem như dốc lòng!”
“Trác quản gia coi như tiến đến chỗ đó, lấy khả năng của hắn, muốn làm cái chấp sự trưởng lão cũng rất dễ dàng a!” Lúc này, Quỷ Nhát Gan mở miệng trấn an nói.