Đại Quản Gia Là Ma Hoàng (Dịch Full)

Chương 957 - Chương 958: Ám Sát(1)

Đại Quản Gia Là Ma Hoàng Chương 958: Ám sát(1)

"Tham kiến sư phụ, đại trưởng lão, nhị trưởng lão!"

"Tham kiến sư phụ, Thạch cung phụng, đại trưởng lão!"

Trong một nhà gỗ cổ kính ưu nhã, nhị sư huynh Liễu Húc cùng Hồ Mị Nhi, cung kính hô to một tiếng, quỳ xuống nặng nề dập đầu ba cái.

Phía trước bọn họ là ba lão giả râu tóc bạc trắng, chính giữa là lão giả có khuôn mặt kiên nghị, góc cạnh rõ ràng, song đồng thâm thúy không thấy đáy.

Ân sư Liễu Húc, Thạch cung phụng!

Bên tay trái hắn là lão đầu thân hình khô gầy, híp mắt, thỉnh thoảng quét mắt xuống Hồ Mị Nhi, để lộ ra vẻ dâm tục, là sư phụ Hồ Mị Nhi, danh xưng Dâm Hồ nhị trưởng lão!

Người còn lại có khuôn mặt đạm mạc, thỉnh thoảng ria mép hơi co rúm, là đại trưởng lão chấp chưởng điều hành tư nguyên của cả tông môn.

Tuy hắn chỉ là trưởng lão, nhưng địa vị trong tông môn thì cho dù là cung phụng cũng phải lịch thiệp hơn ba phần!

Cách bọn họ 1m lại có một nam tử tráng kiện cung kính đứng một chỗ, trong đôi mắt hắn đầy vẻ hung ác. Dù cho cứ đứng một chỗ, lại vẫn không che giấu được hung sát chi khí trên thân!

"Quỷ Hổ, tuy bởi vì công pháp, ngươi khó nén sát khí. Nhưng ngươi cũng nên hết sức thu liễm, làm đến mức thu phóng tự nhiên, mới thành đại khí!" Đại trưởng lão thăm thẳm lên tiếng.

Người kia vội vàng khom người, cung kính nói: "Đa tạ sư phụ đề điểm, đồ nhi nhất định ghi nhớ trong lòng!"

Nói rồi, Quỷ Hổ kia liền hít sâu một hơi, sát khí trên thân lập tức mất đi một nửa.

Thạch cung phụng không tiếc lời tán thưởng: "Quỷ Hổ không hổ là đại sư huynh nội môn a, tu vi đã được như thế, Thần Chiếu thất trọng cảnh, lại thêm Huyền giai công pháp cao cấp, Minh Sát Quyết, sợ không chỉ là nội môn này, cho dù trong đám đệ tử tinh anh, có thể nhất chiến, cũng rất hiếm có!"

"Sư phụ nói không sai, đại sư huynh xác thực tài năng xuất chúng, ta thật sự bất tài. Nếu không phải bị những sư huynh đệ chúng ta này kéo chân, đại sư huynh muốn lưu lại chiếu cố chúng ta, thì huynh ấy vốn nên nhập chủ tinh anh mới đúng!" Liễu Húc vội vàng nói.

Thạch cung phụng nghe xong, mỉm cười, nhìn về phía đại trưởng lão.

Đại trưởng lão đạm mạc lên tiếng: "Không có gì đáng ngại, Quỷ Hổ lưu lại giúp đỡ các ngươi tiến vào tinh anh, vốn là hiệp nghị lúc trước. Trong các đệ tử tinh anh, đệ tử của Thạch cung phụng rất nhiều, Quỷ Hổ đến, phiền ngài chăm sóc nhiều hơn!"

"Ha ha ha. . . tất nhiên rồi, Quỷ Hổ trừ bỏ cho chúng ta không ít chướng ngại, gần nhất lại trừ bỏ thêm một tên, danh ngạch đã đủ dùng. Tất cả mọi người là người của mình, tất nhiên phải giúp đỡ lẫn nhau rồi!" Thạch cung phụng cười lớn.

Ma Sách Tông, nếu không kéo bè kéo cánh, đừng nói là trưởng lão cung phụng rất khó tìm được miếng méo bở, xem như mình đệ tử, cũng rất khó sống sót. Như là mấy đệ tử tinh anh của hắn hoàn toàn có hi vọng nhập chủ, chưa tới nửa năm, đã bị Quỷ Hổ lấy các loại lý do khiêu khích, rồi lạnh lùng hạ sát thủ. Bây giờ, có thể có hi vọng tiến vào tinh anh, chỉ có mấy người đệ tử này của bọn họ. Đến lúc đó tông môn phân phối tài nguyên tu luyện cho đệ tử tinh anh, bọn họ thân là người dìu dắt, sẽ càng được không ít thứ!

Thạch cung phụng đã không nhịn được mà nổi lên vẻ tự đắc, nhưng rất nhanh lại thở dài: "Có điều, không ngờ Thích cung phụng cùng Bạch cung phụng lại thật có thể tìm được nhiều cung phụng trưởng lão như vậy chống đỡ cho bọn họ, cứu được hai tên đệ tử mang tội trở về. Cứ như vậy, lấy thực lực hai người kia, lại chiếm mất hai danh ngạch!"

"Đó là chuyện không có cách nào a, vài chục năm nay, đệ tử nhập chủ tinh anh, phần lớn là người của chúng ta, những trưởng lão cung phụng kia cay cú vì mình không có đệ tử nào được như vậy, nên thẳng thắn chống đỡ Thích cung phụng. Có thể từ chỗ chúng ta đoạt hai danh ngạch, bọn họ đã rất thống khoái đúng không?" Nhị trưởng lão mỉm cười nói.

Thạch cung phụng dặn dò: "Lần này chúng ta mất hai danh ngạch, cứ như vậy mfa quên đi, không cần tính toán chi li. Chúng ta ăn thịt, cũng phải cho người khác ít cạnh đúng không? Nếu không phạm nhiều người tức giận, chúng ta cũng bất hảo. Tuy thu thập hết mấy hạt giống, chúng ta làm rất bí mật, nhưng những lão gia hỏa kia đều tự biết rõ. Chúng ta lần này chịu thiệt, coi như tiêu tan chút nộ khí trong bọn họ, đáng giá!"

Vừa nói xong, mọi người liếc nhìn nhau, ào ào gật đầu tán đồng.

Liễu Húc lại chợt cau mày nói: "Sư phụ, đồ nhi còn có một chuyện thỉnh cầu!"

"Nói!"

"Gần nhất tông chủ từ bên ngoài tông chiêu được một tên đệ tử, tên là Trác Phàm, bị đưa đến tạp dịch trong phòng. Đệ tử muốn xin sư phụ đi tìm hiểu lai lịch người này" Liễu Húc khẩn thiết nói.

Thạch cung phụng còn chưa từng thấy tên đệ tử luôn bình tĩnh tỉnh táo của mình có ánh mắt vội vàng như thế, kinh nghi nói: "Thế nào, chẳng qua là đệ tử bị phạt nhập tạp dịch phòng, có vấn đề gì sao?"

"Vấn đề rất lớn, khởi bẩm sư phụ, chuyện này rất cổ quái a!" Liễu Húc êm tai nói: "Đầu tiên tiểu tử này vừa vào cửa, liền bị phạt nhập tạp dịch phòng, không phải là đệ tử bị đào thải, lại không phải mang tội, đây là điểm đáng ngờ thứ nhất; tiểu tử này chính là được tông chủ thân chiêu, nhưng từ khi nhập môn, tông chủ lại chưa từng gặp hắn, chính là điểm đáng ngờ thứ hai; sau cùng chính là thực lực của tiểu tử này, rõ ràng Thiên Huyền thất trọng, thực lực lại vượt xa Mị Nhi sư muội.

Bình Luận (0)
Comment