Đại Quản Gia Là Ma Hoàng (Dịch Full)

Chương 984 - Chương 985: Thiên Địa Huyền Hoàng

Đại Quản Gia Là Ma Hoàng Chương 985: Thiên địa huyền hoàng

Ầm ầm!

Từng tiếng nặng nề trầm đục phát ra, vô hình ba động nổi lên gợn sóng, bốn cánh cửa lớn hư huyễn chậm rãi xuất hiện. Trên mỗi một cửa đều có hiện một chữ, Thiên, Địa, Huyền, Hoàng!

"Bốn đạo môn này chính là bốn kết giới, các ngươi sẽ phải thông qua chúng. Năng lượng trong đó tuần tự chuyển đổi, sinh sôi không ngừng, trong đó có tam đại trận thức, khốn trận, sát trận, huyễn trận, chồng chất lên nhau, biến hóa khó lường. Các ngươi chỉ cần có thể xông qua bất kì cửa nào, sẽ có thể gia nhập tinh anh tạp dịch phòng ta, thoát ly nỗi khổ tu la tràng!"

"Tùy ý chọn một cửa, vậy lấy ra bốn cửa làm gì?" Thiết Ưng nghi hoặc nói.

Trác Phàm cười nhạt gật đầu: "Hỏi hay lắm, nếu bốn trận thứ giống nhau, ta chính là vẽ vời cho thêm chuyện ra, bốn trận thức này, độ khó khác nhau. Hoàng tự môn đơn giản nhất, ba đại trận đều là trận thức cấp bốn, chủ yếu là khảo sát đệ tử tạp dịch. Tiếp từ Hoàng đến Thiên, độ khó khăn theo thứ tự tăng lên, phân biệt dành cho đệ tử ngoại môn, đệ tử nội môn, đệ tử tinh anh, đến chữ Thiên, tam đại trận thức đều là trận thức cấp bảy!"

Mọi người liếc nhìn nhau, đều có vẻ mặt hoảng sợ. Thiết Ưng càng kinh hãi hơn. Tạp dịch phòng, lại có người có thể bày ra trận thức cấp bảy, thật kì lạ. Phải biết, dưới cấp bảy không Hóa Hư. Nói cách khác, đến trận thức cấp bảy, cho dù là hóa Hư cảnh cảnh, phá trận hay khởi đều phiền phức. Mà đó đều là thực lực của các trưởng lão cung phụng a, bây giờ, tiểu tử này thế mà ra khảo nghiệm này cho đệ tử, thật là khắc nghiệt.

Trác Phàm tiếp tục nói: "Tứ đại trận môn, nhằm vào nhiều loại người, ta làm như thế, mọi người chắc là đều đã nhìn ra, ta không phải luận người chỉ luận thực lực, ta còn phải xem tiềm lực. Dù sao, thực lực, đến chỗ ta lâu ngày là tự sẽ có!"

Thiết Ưng tán đồng, ánh mắt nhìn Trác Phàm đã có thêm một phần tán phục.

Trước mắt, bất luận lời hắn nói có đáng tin cậy hay không, nhưng ít ra hắn cao minh hơn những trưởng lão cung phụng kia nhiều. Bởi tạp dịch phòng vốn không có nhiều tài nguyên tu luyện, ngươi so sánh bọn họ với những đệ tử ngoại môn nội môn, ngay khởi đầy đã có khoảng cách. Lại không ai có thể kết luận, trong hoàn cảnh cùng có được tài nguyên tu luyện, đám đệ tử tạp dịch phòng này, gặp đủ kiểu trắc trở mà ma luyện ra ý chí, phải chăng có thể xông phá trói buộc tư chất, dùng nỗ lực gấp trăm lần, siêu việt đệ tử ngoại nội môn.

Cái này, chính là tiềm lực!

Những cung phụng trưởng lão kia, mặc kệ là ngoại môn thi đấu hay là nội môn tỷ thí, đều ưu tiên thực lực, không chút cân nhắc đến việc tài nguyên tu luyện của đệ tử vốn đã không công bình, chứ đừng nói chi là nơi chôn vùn nhân tài, tạp dịch phòng.

Hoặc nói chính xác hơn là, bọn họ không phải không chú ý tới, chỉ là, vì vững chắc quyền lực, bọn họ kiên quyết không muốn đi làm. Cho nên, cho tới nay, bọn họ có thể nói tận lực áp chế tạp dịch phòng, chỉ muốn tạp dịch phòng là nơi củng cố lợi ích cho bọn họ.

bây giờ, nam nhân trước mặt này, lại muốn tạp dịch phòng đứng lên, không khác nào là khiêu chiến những lão đầu tử kia, đọt miếng ăn từ trong miệng bọn họ.

Thiết Ưng nhìn Trác Phàm, thầm nghĩ, nếu sau lưng không có một đại nhân vật chèo chống, chỉ bằng một người đệ tử như hắn, dù thực lực có mạnh, cũng không chịu được áp lực từ nội môn. Xem ra, là có người muốn cải biến bố cục tông môn!

"Được!" Thiết Ưng hét lớn một tiếng, trong mắt đầy vẻ hưng phấn.

Mọi người sững sờ, ào ào quay đầu nhìn, Tiểu tử này làm sao vậy?

Trác Phàm cũng thấy buồn bực, tên này lại ngứa mồm gì nữa à?

Thiết Ưng lại sải bước đi đến trước mặt Trác Phàm, rất tự tin nói: "Ta biết ngươi muốn làm gì, ta theo ngươi! Ma Sách Tông, nên là lúc thay đổi rồi."

"Ừm, vậy ngươi phải chứng minh trước cho ta, xem ngươi có tư cách này hay không!" Trác Phàm mỉm cười gật đầu, xem ra đây là người thông minh, năm đó bị mưu hại, nên bây giờ trùng hợp có cùng một mục tiêu với mình!

Trong mắt Thiết Ưng hiện lên vẻ kiên quyết, nhìn vào cửa chữ Địa: "Ta sẽ chứng minh cho ngươi thấy, nhưng ngươi phải đáp ứng ta, ngươi phải cho ta làm cùng!"

"Được, có điều, ta phải nhắc nhở ngươi, trong này có sát trận, sát trận thực sự có thể giết ngươi. Ngươi bị khóa hàn đàm ba năm, thực lực không có gì tiến bộ. Nên vì ý do an toàn, ngươi chọn cửa chữ Huyền trước đi!" Trác Phàm trịnh trọng nhắc nhở.

Mọi người nghe thế thì lại lo sợ lên, nếu không xông ra được, còn thật sẽ chết người sao?

Nhất thời, mọi người lại có thoái ý.

Thiết Ưng cười to lên: "Ha ha ha. . . Sinh làm nhân kiệt, chết làm quỷ hùng. nếu không thể oanh oanh liệt liệt đến làm một trận, sống còn không bằng chết!"

Nói rồi, Thiết Ưng dậm chân, xông vào trong Địa tự môn, chớp mắt biến mất. Bên trong lập tức vang lên tiếng ầm ầm, âm thanh khủng bố tê minh truyền đến, khiến không ít người giật mình, liên tiếp lui sau mấy bước, đang suy nghĩ là có nên xông trận hay không.

"Tiểu tử này chơi liều thật, là người làm được việc lớn a!" Viên lão gật đầu nói.

Trác Phàm gật đầu tán đồng: "Đúng vậy a, đồ bỏ đi mà những lão già kia không muốn, tới chỗ chúng ta nơi này đều là vàng, chỉ là, còn phải chờ hắn sống sót đã!"

"A, sư phụ, lúc trước ta với Nguyệt Nhi đều thí luyện qua trận thức cấp bảy, không phải đều còn sống sao. Địa tự môn này chỉ là trận thức cấp sáu, chẳng lẽ còn khó hơn sao?" Khuê Cương nghi hoặc hỏi.

Trác Phàm cười lạnh: "Lúc đó ta tạo trạn thức cho các ngươi tu luyện, mặc dù là cấp bảy, nhưng uy lực không biết đã bị ta giảm đi bao nhiêu. Mà Địa tự môn này mặc dù là trận thức cấp sáu, nhưng khốn trận, sát trận, huyễn trận cùng phát, uy lực gia tăng mạnh. Nếu không tin, bây giờ ngươi có thể xông vào Thiên môn, cam đoan ngươi bị chà đạp đến không còn sót lại cặn!"

"Ách, không dám, không dám. . ." Khuê Cương liền co rụt đầu lại.

Bỗng nhiên, một tràng tiếng xé gió vang lên, một đạo hắc ảnh lướt nhanh qua, phi thẳng tới Thiên tự môn. Mọi người đều không thấy rõ người kia là ai, người kia đã bay vào trong, biến mất không thấy gì nữa.

Lại có vô số tiếng động doạ người phát ra, sấm sét liệt diễm không ngừng oanh kích, du tẩu quanh trước trận môn.

"Là ai không muốn sống, thế mà xông vào cửa chữ Thiên!" Một người khiếp đảm thốt lên.

Trác Phàm nhíu mày thì thào: "Quỷ Hổ?"

"Ha ha ha. . . Quỷ Hổ này thân có thiên phú dị bẩm, là người làm được việc lớn. Giờ đến tạp dịch phòng chúng ta, cũng nên coi là người tạp dịch phòng chúng ta đi!" Viên lão gật đầu, tán thưởng có thừa.

Trác Phàm cũng gật đầu, cười nói: "Người này dũng mãnh, thật là một tướng tài, dù ngươi không nói, ta cũng sẽ cẩn thận điều giáo một phen. Còn cuối cùng hắn trở lại bên cạnh đại trưởng lão, hay là bên ta, chỉ cần không làm chuyện phản ta là được. Dù sao, đều vì Song Long hội a!"

"Ha ha ha. . . Đúng vậy a, lấy đại cục làm trọng!" Nhìn Trác Phàm, Viên lão khen ngợi gật đầu.

Trong khi chờ đợi, trong cửa chữ Thiên, chữ Địa vẫn liên tiếp nổ rung trời, không giây phút nào không khiến mọi người kinh hãi. Mọi người luôn chăm chú để ý, hai người kia có thể còn sống hay không, nếu đệ nhất cao thủ ngoại môn nội môn này đều không ra được, vậy bọn họ thật sự không có can đảm xông vào!

Một canh giờ, hai canh giờ, ba canh giờ. . . vẫn không có động tĩnh, tim mọi người nhảy lên đến cuống họng, hoài nghi không thôi, câu chuyện tinh anh tạp dịch phòng tuy mỹ hảo, nhưng đến cùng có đáng tin cậy hay không a!

Đùng!

Đột nhiên, một tiếng vang thật lớn, từ Thiên tự môn, một cái chân đầy máu bước ra. Ngay sau đó, cả thân thể lao ra ngoài cửa, đúng là Quỷ Hổ.

Chỉ là, toàn thân hắn đã như tắm máu, thở hồng hộc, thân thể lung lay sắp đổ.

Tất cả mọi người quá sợ hãi, đại trận này đáng sợ đến cỡ nào vậy, đến cả Quỷ Hổ xông vào cũng phải chật vật như thế. Chỉ sợ nếu trễ một khắc, hắn sẽ mất mạng trong trận.

Cùng lúc đó, từ Địa tự môn, một bóng người xông ra, toàn thân cũng nhuốm máu, đương nhiên chính là Thiết Ưng.

Thấy thế, mọi người như tuyệt vọng, đối với trận thức nguy hiểm như vậy, đã không ai còn dám xông vào thử thách, có người còn lặng yên rời đi.

Khi ngọn lửa hy vọng nhỏ nhoi trong lòng mọi người sắp tiêu tán, Trác Phàm lại khoan thai lên tiếng: "Quỷ Hổ xông qua cửa chữ Thiên, thưởng một thất phẩm ma bảo, bốn viên thất phẩm linh đan; Thiết Ưng xông qua cửa chữ Địa, thưởng một lục phẩm ma bảo, ba viên lục phẩm linh đan!"

Vừa dứt lời, Nguyệt Nhi Khuê Cương lập tức tiến lên, trao ma bảo, đan dược cho hai người!

Bình Luận (0)
Comment