"Song Long Chí Tôn?"
Trác Phàm tò mò hỏi: "Nghe tên, giống như có quan hệ với Song Long hội a!"
Viên lão gật đầu cười: "Ha ha ha. . . Song Long hội này chính là do Song Long Viện tổ chức, tại toàn bộ Tây Châu, đây là đại sự không thể coi thường, ngày sau ngươi sẽ rõ. Mà Song Long Chí Tôn chính là người chủ trì Song Long Viện, cả Cửu Long Kim Cương Thân, Thập Long Khai Thiên chi pháp, đều lưu truyền từ chỗ bọn họ, ;à ngọn nguồn cảu những vũ kỹ cao thâm nhất Tây Châu, bọn họ dù được xưng là mạnh nhất Tây Châu cũng không ai có dị nghị!"
Trác Phàm nghe vậy thì sững sờ, rồi nghi ngờ nói: "Đan Thanh Sinh thì sao, ta nghe nói hắn mới là đệ nhất nhân Tây Châu a!"
Viên lão bật cười lắc đầu: "Vậy là ngươi không biết, Đan Thanh Sinh chính là đệ tử duy nhất của hai người bọn họ"
"Cái gì, Đan Thanh Sinh là người của Song Long Viện?"
"Không sai, hai người kia nhãn giới cực cao, cả đời không thu đồ đệ, cho dù gặp người thiên phú dị bẩm, cũng chỉ là hơi chỉ đạo, chưa từng có danh sư đồ, duy chỉ có Đan Thanh Sinh, chính là kỳ tài vạn năm khó gặp, bọn họ mới phá lệ thu làm đệ tử, dốc lòng dạy bảo. Danh sư xuất cao đồ, Đan Thanh Sinh trở thành đệ nhất nhân Tây Châu, đáng tiếc về sau trở mặt, Đan Thanh Sinh đại náo Tây Châu, nghênh ngang rời đi, đến nay không biết tung tích. Cho nên danh hào Tây Châu đệ nhất nhân đã trở lại Song Long Chí Tôn!"
"Trác quản gia, lần trước ta thấy ngươi có một địa mạch long hồn, phỏng đoán ngươi có thể đạt được Thập Long Khai Thiên hay không. Tuy chuyện này rất nguy hiểm, nguyên thần có thể sẽ bị long khí cường đại tiêu diệt, nhưng với khả năng của ngươi, ta tin ngươi có thể thử một lần. Vừa hay ngươi bây giờ chỉ là Thiên Huyền cảnh, muốn đạt tới Hóa Hư cảnh còn có một đoạn thời gian, nếu có thể có đủ mười long hồn. . ."
"Ta có chín con rồi!" Trác Phàm gãi đầu nói.
Viên lão ngay lập tức sợ hãi kêu lên: "Cái gì, ngươi. . . ngươi có chín địa mạch long hồn?"
"Đúng vậy a, đều áp chế trong thể nội đây. Nếu ngươi vừa mới nói Thập Long Khai Thiên có tác dụng, vậy ta cố tìm thêm một con nữa là đủ!"
Nghe đến đây, Viên lão càng cả kinh, khó tin nói: "Để chín long hồn trong thể nội, ngươi còn không luyện hóa bọn chúng, chẳng lẽ không lo lắng bị chúng phản phệ sao?"
"Đám nghiệt súc đó, bọn chúng dám?" Trác Phàm hừ nhẹ một tiếng, sau đó trên ngón tay bùng lên thanh sắc hỏa diễm, "Viên lão, lần trước ta nói với ngài, đây là hỏa diễm nhằm vào nguyên thần. Ta chính là dùng nó áp chế đám nghiệt súc kia, dùng thứ này tốt hơn với an toàn hơn phong ấn nhiều."
Trác Phàm nở nụ cười đắc ý, Viên lão dĩ nhiên đã hoàn toàn ngây người. Hắn thực sự khó có thể tin được, có người thế mà cất giữ Cửu Long Thần Hồn trong thể nội, còn không xảy ra việc gì. Phải biết, đây chính là biến bản thân mình thành lồng giảm, nhốm chín con mãnh thú bên trong đó. Dù lồng giam có rắn chắc, nhưng nếu bị chín con mãnh thú luân phiên cắn xé, sẽ đau đến không muốn sống, sớm muộn trọng thương mà chết.
Vậy mà Trác Phàm lại có thể triệt để trấn áp bọn chúng, bọn chúng ngay cả giương ranh múa vuốt đêỳ không dám, không dám động tới lồng giam dù chỉ một chút.
Viên lão vẫn không thể tin được, Thanh Viêm này lợi hại như vậy sao?
"Khi ta đoạt được chúng, ta đã cân nhắc dùng chúng luyện thành Cửu Long Kim Cương Thân, đột phá Hóa Hư cảnh, nhưng vì biết sẽ dẫn tới căn cơ tu luyện bất ổn, nên từ bỏ, hôm nay nghe ngài nói, còn có Thập Long Khai Thiên, ta thấy thật may mắn vì quyết định lúc trước."
Viên lão gật đầu: "Trác quản gia, phúc phận của ngài thật là thâm hậu a. Mong ngài sớm ngày tề tựu thập long, đột phá Hóa Hư, thành tựu Thiên Long Thần Hồn!"
"Mượn ngài cát ngôn!" Trác Phàm cười thoải mái nói.
Tu luyện Thiên Long Hồn, trước kia, hắn chưa từng làm, lần này trọng sinh, may mắn tụ gần đủ Long hồn, quả nhiên là phúc duyên thâm hậu. . .
Nửa tháng sau, Ma Sách Tông phát sinh một đại sự kinh thiên động địa, làm cho cả cái tông môn hoảng hốt.
Bạch cung phụng, Thích cung phụng liên hợp gần trăm cung phụng trưởng lão, ký một lá thư thỉnh cầu tông chủ Tà Vô Nguyệt, điều bọn họ đi tạp dịch phòng để làm chưởng sự, quản lí tinh anh tạp dịch phòng.
Thạch cung phụng bị đả kích vô cùng lớn, gần trăm cung phụng trưởng lão, tương đương một phần ba trưởng lão cung phụng nội môn đi hết. Mà lại cùng lúc đó, một số đệ tử nội môn có danh vọng cũng đi đầu thỉnh cầu tông chủ, lấy việc sư tôn tàn bạo, lạm sát kẻ vô tội làm lý do, thoát ly khỏi môn sư phụ, gia nhập tạp dịch phòng, đệ tử đi theo có tới mấy ngàn người!
Khi đó, trào lưu đệ tử trưởng lão cung phụng thỉnh cầu bạo phát như núi lửa, hiệp nghị đồng minh tại nội môn khi đó sụp đổ không chừa mảnh giáp. Nội môn vừa mới duy trì nửa tháng ổn định thì bỗng dưng băng vỡ, bọn người Thạch cung phụng không kịp trở tay.
Tà Vô Nguyệt thấy thế, đương nhiên trong lòng đang cười nở hoa, hắn bình thường lạnh lùng nghiêm túc, lúc này hết sức cần cù chăm chỉ, rất nhanh phê chuẩn yêu cầu của mọi người.