Chương 205: Chương 205
Chương 205: Chương 205Chương 205: Chương 205
Chuong 205: Chuong 205 Thời tiết trước sau vẫn nóng như vậy, nhưng đối với người dân quê thường xuyên phải làm việc vào mùa hè mà nói, dù có nóng đến mức nào đi nữa thì cũng quen rồi, Thẩm Gia Dương đương nhiên là cũng như vậy, hắn ở công trường làm việc mấy năm, mỗi năm đều trải qua mùa hè nóng cháy da như thế.
Một người đàn ông như hắn phơi nắng thì không sao, nhưng hai nha đầu kia thì không nên chút nào. Cũng may vợ hắn đã có chuẩn bị mũ rồi.
Hắn nhìn hai nha đầu ở hai bên, cả hai bọn chúng đều mặc trên người chiếc váy mới mà hắn mua cho, còn đội chiếc mũ cỏ nhỏ được làm thủ công, nhìn thế nào cũng thấy rất đáng yêu.
Đương nhiên trong lòng cha Thẩm, con gái hắn vẫn là đáng yêu nhất. Nhưng trước mặt cháu gái thì hắn sẽ không biểu lộ rõ sự bất công, hắn dắt hai tay của hai nha đầu: "Bội Bội, Tiểu Vũ, nếu mệt quá thì cứ nói nhé, cha sẽ ôm hai đứa, khát cũng cứ nói với cha, cha có mang theo nước đó, có biết chưa hả?"
Hai nha đầu ngoan ngoãn gật đầu: "Dạ thưa cha."
Lúc Thẩm Tiểu Vũ lên tiếng trả lời ánh mắt có hướng lên lén nhìn ấm nước của cha mấy lần, đây là ấm nước mà ngày trước ông nội của cô ở trong quân ngũ đã từng dùng, đồ vật của thời này bên bỉ vô cùng, dùng đến bây giờ rồi nhưng vẫn mới đến bảy mươi phần trăm, đủ để thấy nhà cô quý trọng ấm nước này đến mức nào.
Nhưng chỉ có việc đưa em họ ve nhà thôi mà cha cô đã lấy ấm nước này ra dùng rồi.
Như vậy có thể thấy được, người nhà đối xử với em họ rất tốt!
Thời tiết nóng như vậy, có thể ở trên đường tiết kiệm thời gian một chút thì vẫn nên tiết kiệm thời gian.
Vậy nên một lớn hai nhỏ tuy rằng có nói chuyện, nhưng bên dưới chân vẫn không ngừng đi.
Thẩm Tiểu Vũ mỗi ngày đều dắt mấy người em trai chạy tới chạy lui ở trong thôn, vậy nên đừng thấy cô nhỏ tuổi, thực ra thể lực của cô rất không tôi, dọc đường đi đều nhanh chóng di kịp với cha, nửa bước cũng không thua.
So sánh mà nói thì thể lực của Từ Bội lại kém hơn rất nhiều.
Nhìn từ bên ngoài, Thẩm Tiểu Vũ giống cô bé được chiều chuộng hơn, ai kêu cô vừa trắng vừa xinh đẹp như vậy làm gì chứ!
Nhưng đúng thực mà nói Từ Bội vẫn yếu ớt hơn một chút.
Ban đầu cô ta còn có thể kiên trì được.
Đặc biệt khi chị họ không kêu khổ không kêu met trong lòng cô ta cũng không chịu thua, nhưng đại khái sau khi đi được một phần ba quãng đường rồi, cô ta thực sự khó mà kiên trì tiếp được, chân vừa mỏi vừa mệt, cắn môi mà nhìn về phía chị họ.
Trên mặt chị họ cũng lấm tấm đầy mồ hôi rồi, nhưng hơi thở vẫn còn rất đều đặn.
Từ Bội có chút không cam lòng, lại nhịn trong chốc lát cuối cùng vẫn đành nói: 'Cậu ba, cháu... đi không nổi nữa, hay là nghỉ ngơi một lát có được không ạ?”
Thẩm Gia Dương nghe vậy liền cười, lấy ấm nước đeo trên lưng xuống cho cô ta uống ít nước, lấy hơi một lúc rồi nói với cháu gái: "Không cần nghỉ ngơi đâu, để cậu ba bế cháu đi nhé."
Nhiêu đó thì hắn vẫn có đủ sức để làm. Đương nhiên sau khi nói với cháu gái xong, tâm mắt hắn lại hướng lên người con gái, trực tiếp ngồi xổm xuống: "Tiểu Vũ, nào, lên đây cha cõng con trên lưng!"
Thẩm Tiểu Vũ vội vàng cự tuyệt nói: "Cha, cha bế Bội Bội là được rồi, con vẫn tự đi được!"
Tuy rằng vẫn có chút mệt, nhưng cô thực sự vẫn có thể kiên trì được.
Một mình cha cô bế tới hai người thì cũng quá nặng rồi, cô vẫn thương cha mình lắm.
Nhưng Thẩm Gia Dương sao có thể chấp nhận lời từ chối của cô được, trực tiếp cõng cô trên lưng, lấy tay đặt cánh tay nhỏ bé của cô lên vai mình, sau khi cống cô lên lưng rồi liên lấy tay phải đỡ mông cô, sau đó mới bế lấy Từ Bội.
Cống một người trên lưng, bế một người trước ngực, hắn nhìn qua có chút thoải mái, vừa tiếp tục đi vừa nghiêng nghiêng đầu nói chuyện với con gái nhà mình: "Tiểu nha đầu như con mà còn bướng bỉnh vậy, đi không nổi nữa để cha cõng cũng đâu phải chuyện gì đáng mất mặt đâu."
bea4f3