Chương 231: Chương 231
Chương 231: Chương 231Chương 231: Chương 231
Chương 231: Chương 231 Thời gian kiểm tra Ngô Mẫn bị dài hơn thời gian kiểm tra những người vừa rồi một chút.
Mấy người đeo phù hiệu kia dù không cam lòng cũng không thể cố ý tiếp tục gây khó xử cho người ta được nữa, vậy nên chỉ có thể chấp nhận không cam lòng, miễn cưỡng khen một câu: "Học tốt lắm."
Sau đó nhìn về phía những người khác xung quanh, ngữ khí lạnh lùng nói: "Thấy chưa, có thể đọc được như cô ấy là qua được rồi, nếu không làm được như vậy thì hãy theo chúng tôi đi một chuyến!" Bởi vì Ngô Mẫn thuận lợi qua được bài kiểm tra rồi, không khí vốn đang dịu đi giờ lại bắt đầu gấp gáp hơn.
Buổi kiểm tra vẫn được tiếp tục. Đợi sau khi cuộc kiểm tra kết thúc, hai người đeo Hồng phù hiệu trên tay áo mang được tổng cộng ba người không thông qua được bài kiểm tra.
Kết quả này khiến cho người trong thôn có chút hoảng hốt, tình hình mấy hôm nay đang bình ổn bỗng nhiên trở nên gấp gáp căng thẳng, để tránh cho người kế tiếp bị mang đi là mình, dù là ai cũng nhất quyết phải đọc thuộc làu làu được Hồng Bảo Thư.
Lúc mọi người đang khôi phục lại tỉnh thân. nhỏ giọng nói chuyện với nhau, Ngô Mẫn liên bế Thẩm Tiểu Vũ lên, cảm giác phía sau lưng đều là mồ hôi lạnh, cô ấy tiến đến bên tai Thẩm Tiểu Vũ nói cảm ơn, trong giọng nói còn tràn đầy cảm giác may mắn.
Cô ấy không dám nói quá lớn, sợ sẽ bị người khác nghe thấy.
Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất.
[Chú thích: Vạn nhất còn có nghĩa là nhỡ, nhỡ đâu. ]
Nhỡ có người trong lòng cảm thấy không thoải mái hoặc cảm thấy không công bằng, vậy cho nên đã chạy đi cáo trạng hai người họ, lúc cô ấy bị mang đi cũng sẽ làm phiền đến tiểu nha đầu có lòng hảo tâm vừa mới giúp đỡ cô ấy, như vậy sẽ khiến cô ấy càng áy náy hơn! Thẩm Tiểu Vũ cũng nhỏ giọng trả lời: "Chính là nhờ vào bản thân dì Mẫn đã nhớ được mọi điêu mà ạ." Những lời này của cô nói ra đều là hoàn toàn thật lòng, Ngô Mãn hoàn toàn nhớ được hết rôi, nếu không phải quá căng thẳng, cho dù cô ấy không được nhắc gì cũng có thể hoàn toàn đọc được mọi thứ.
Tác dụng lớn nhất của cô ấy chính là an ủi Ngô Mẫn.
Người đang căng thẳng biết sẽ có người nhắc nhở mình, kiểu an tâm này có thể khiến cho cảm giác căng thẳng tan biến đi rất nhiều. Ngô Mẫn lắc lắc đầu rồi cũng không nói gì nữa.
Nhưng trong lòng cô ấy vẫn sẽ nhớ ky an tinh nay.
Thẩm Uyển vừa rồi còn đứng bên ngoài lúc này cũng tiến vào, sau đó nhận lấy con gái từ lòng ngực Ngô Mẫn, hai người nói với nhau mấy câu rồi rời đi, Thẩm Uyển cũng không thả con gái mình xuống mà trực tiếp bế ve nhà.
Về đến nhà rồi mới vội vã thở phào nhẹ nhõm.
Có trời mới biết vừa rồi con gái đột nhiên chạy đi vào trong lòng cô ấy có bao nhiêu sợ hãi, cũng may không có nguy hiểm gì, đợi bình phục lại cảm xúc rồi thì cô ấy mới nhớ ra phải "tính sổ" với con gái. "Đứa trẻ hư đốn nhà này, con thật đúng là có lá gan cũng lớn quá rồi." Thẩm Uyển gõ gõ vào trán Thẩm Tiểu Vũ, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Về sau có gặp mấy người đeo Hồng phù hiệu trên tay áo như vậy, nhất định phải trốn càng xa càng tốt, có nghe rõ chưa?"
Thẩm Tiểu Vũ cũng biết là mẹ cô lo lắng cho cô, mấy người đeo Hồng phù hiệu kia rõ ràng không phải một đứa nhỏ là có thể ứng phó được, vậy nên cô lập tức ngoan ngoan mà gật đầu: "Con biết rồi ạ."
Vừa đúng ngay sau đó Thẩm Gia Dương cùng những người khác cũng quay trở ve rồi.
Bọn họ lúc nói chuyện với nhau liên biết mấy người đeo hồng phù hiệu kia vừa rồi đã hoàn thành việc kiểm tra của mình, đồng thời cũng mang những người chưa đạt đi rồi. Những người còn lại cũng chẳng còn tâm trạng để nói chuyện nữa, tất cả đều quay ve nhà mình hết rôi, trong đó không thiếu những người quyết định quay vê lấy sách Hồng Bảo Thư ra để học cho nghiêm túc mới được.
Một lúc sau thì nhìn thấy Thẩm Uyển đang giáo huấn Thẩm Tiểu Vũ.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
bea4f3