Đại Sư Huyền Học Là Đầu Bếp Thần Côn (Dịch Full)

Chương 236 - Chương 236: Chương 236

Chương 236: Chương 236 Chương 236: Chương 236Chương 236: Chương 236

Chương 236: Chương 236 Anh trai nhỏ kia đứng đó cong môi lên cười, nụ cười kia cũng đẹp như diện mạo cậu ấy vậy, mấy đứa nhóc không biết vì chuyện gì mà cảm giác hơi lạnh phía sau gáy. Nhưng cảm giác này cũng không biết từ đâu đến, mấy đứa nhóc căn bản sẽ không có phản ứng gì, bọn chúng liên quên mất luôn rồi, ánh mắt vẫn như cũ dán vào người anh trai nhỏ kia, trên mặt dường như đều mang vẻ nghi ngờ giống như nhau.

Người này là ai? Sao lại ở nhà bọn họ như vậy?

Đường Kế An thấy mấy người em vợ đứng trước mặt mình, ý cười lại càng sâu hơn. Cuối cùng thì cũng được gặp lại rồi, đời trước mấy người em vợ này quả thực chính là mấy khối đá cản đường trên con đường truy thê của cậu, bây giờ lại tới rồi, lần nữa được gặp mấy người em vợ kia, cậu nhất định sẽ "chiêu đãi" bọn hol

Nghĩ vậy xong, ánh mắt cậu cuối cùng mới chậm rãi rời khỏi người mấy đứa em trai kia mà dừng trên người vợ mình.

Rõ ràng đã nhớ thương hơn một năm rồi, bây giờ cuối cùng cũng gặp được người ta, trong lòng cậu đột nhiên dâng lên những thấp thỏm khó hiểu, đối với người đã trải qua nhiều phong ba bão táp như cậu mà nói, quả thực là có chút không tưởng tượng nổi. Nhưng quả thực chuyện này có tôn tại.

Tâm tư như muốn nổi trống, ánh mắt hai người cuối cùng cũng chạm nhau rồi.

Lúc chạm mắt nhau, Đường Kế An xác nhận ánh mắt của mình lúc nhìn thấy vợ có chút sáng lên, tuy rằng không quá rõ ràng, nhưng cậu đối với cô quen thuộc đến tận xương tủy rôi, đương nhiên sẽ không để lộ ra nhiều biến hóa trong ánh mắt.

Sau đó lòng cậu lập tức ổn định lại.

Không ngờ rằng cậu là người mê người có nhan sắc đến mức này, cảm ơn mẹ cậu sinh cậu ra đẹp trai đến vậy, hai tay tạo thành chữ thập để cảm ơn, cảm ơn... "Đứng ngây ngốc ở cửa làm gì? Mau đi vào đi!" Ông lão bắt gặp mấy đứa nhóc đứng sững ra trước cửa, ông nâng tay lên vẫy, đồng thời nói với Đường Kế An một tiếng: "Kế An, cháu cũng đi vào đi, đây là mấy đứa nhóc trong nhà, đi ra ngoài chơi đến chiều giờ mới về, ông giới thiệu cho mấy đứa biết nhau một chút.'

Ông lão vừa mới dứt lời, mấy đứa nhỏ đang đứng ngoài cửa lập tức đi vào nhà chính ngay.

Sau khi vào nhà rồi, mấy đứa ngóc trên vạt áo còn đựng quả hồng, một lần nữa giương khuôn mặt tươi cười lên, chạy đến trước mặt cha mẹ để khoe ra mấy quả hồng trong vạt áo của mình.

"Mẹ hãy nhìn xem, đây là quả hồng bọn con hái về cùng với chị đói Ngọt lắm al

Về phần anh trai nhỏ kia, đẹp thì đẹp thật, nhưng không có ăn được, sự ảnh hưởng đối với bọn chúng tính ra vẫn kém hơn mấy quả hồng kia.

Thẩm Tiểu Vũ cũng đặt bao hồng của mình lên trên bàn.

Nhiều quả hông như vậy, không những có thể làm hoa quả để ăn, mà còn có thể làm thành món ăn hoặc ăn cùng với cơm, bởi vì loại quả giòn ngọt này có rất nhiều cách ăn.

Đường Kế An cũng đi vào nhà chính khóe mắt vẫn đọng lại trên người Thẩm Tiểu Vũ.

Cậu không những không muốn nhìn một cách quang minh chính đại, mà vất vả lắm mới có thể để lại ấn tượng tốt cho vợ, nếu chỉ vì một chút chỉ tiết nhỏ mà làm hỏng chuyện này, vậy cậu sẽ khóc chết mất.

Về phần tại sao lại nói như vậy, thật ra cậu cũng là căn cứ vào hiểu biết đối với vợ mình.

Vợ cậu vừa có vẻ ngoài xinh đẹp, tính tình rất ôn hòa, nhưng chỉ có những người thân thiết gần gũi với cô mới hiểu rõ được cô, việc hòa hảo cô chỉ dành cho người trong nhà mà thôi, đối với người ngoài, cô thực sự rất khó có thể mở lòng được.

Những người chưa quen lần đầu gặp mà đã nhiệt tình quá mức với cô, không những không khiến cô nhiệt tình lại được, thậm chí còn có thể khiến cô âm thầm duy trì khoảng cách nhất định với người đó, đây không phải là điêu Đường Kế An muốn xảy đến với bản thân. Đây cũng là chuyện cậu nhận ra được từ con đường theo đuổi vợ gian nan của đời trước.
bea4f3
Bình Luận (0)
Comment