Chương 244: Chương 244
Chương 244: Chương 244Chương 244: Chương 244
Chuong 244: Chuong 244 Thẩm Tiểu Vũ rửa xong hồng thì lắc lắc hông cho ráo nước, chọn một quả khá lớn đưa cho Đường Kế An, ngọt ngào nói: "Anh Kế An, cho anh này, ăn ngon lắm, anh nếm thử chút đi!"
Đường Kế An vứt gáo nước lại vào chum nước, hai tay nhận lấy quả hồng, chưa ăn mà đã thấy ngọt ở trong lòng rồi.
Sau khi cầm lấy hồng, hai người bọn họ, cộng thêm mấy đứa nhóc vừa đến để rửa hồng nữa cũng bắt đầu ăn luôn, bên ngoài tuy không thấy mặt trời đâu nữa rồi, nhưng vẫn còn chút ánh nắng, bọn họ vừa ăn vừa di vào bên trong nhà chính. Quả hồng này đúng thực ngọt như lời Thẩm Tiểu Vũ nói.
Đường Kế An ăn mấy miếng rồi cảm thấy quả hồng thực sự rất ngọt, hai cuộc đời ở cùng một nơi, đây vẫn là lân đầu tiên cậu được ăn quả dại ở nông thôn như vậy. Dù đời trước sống một cuộc đời không như ý ở thủ đô đến hai ba chục năm cũng chưa được ăn qua loại quả này.
Nhưng bây giờ thì được ăn rồi, lông mày cậu khế nhếch lên, trong lòng cảm thấy loại quả này thực sự rất ngon.
Đặc biệt là khi có người vợ từ lúc nhỏ của mình ở bên cạnh như vậy, hương vị lại càng ngon hơn!
Đợi ăn xong hồng rồi thì mấy đứa nhóc lại muốn ra ngoài chơi, trẻ nhỏ rất khó để có thể chịu ở yên trong nhà, dù suốt ngày chạy nhảy bên ngoài thì đối với bọn chúng mà nói vẫn tốt hơn là ở nhà. Nhưng lần này Thẩm Tiểu Vũ liền ngăn cản: "Không được đi nữa, sắp phải ăn cơm rồi, bây giờ mấy đứa chạy đi lát nữa lại phải gọi mấy đứa về, cứ chơi ở trong sân nhà mình di
Chân của mấy đứa nhóc cũng nhấc được một nửa lên rồi chợt nghe chị mình nói vậy, đành phải buông bỏ suy nghĩ đi ra ngoài trong đầu ra, trong nhà này ai quản được mấy đứa nhóc này tốt nhất thì người chị Thẩm Tiểu Vũ này hoàn toàn được đứng thứ nhất.
Mà sau khi ngăn cản mấy đứa em trai rồi, Thẩm Tiểu Vũ lại nhìn sang Đường Kế An ở bên cạnh, cô có chút đau đầu.
Cô cũng không biết phải sống chung với đối phương như thế nào, tuy rằng ông nội kêu cô dẫn đối phương đi nhiêu nơi một chút, cô cũng không bài xích người anh trai nhỏ, nhưng anh trai nhỏ thực sự không hề hợp với vùng nông thôn này, Thẩm Tiểu Vũ căn bản không biết phải dẫn theo cậu đi làm gì. Sự chú ý của Đường Kế An dường như vẫn chưa rời khỏi người cô, hai ánh mắt chạm nhau thì lập tức có thể hiểu được cô đang nghĩ gì, cậu liền chủ động đi đến trước mặt Thẩm Tiểu Vũ đề nghị nói: "Để anh dắt mấy đứa nhỏ di chơi cho, em ở nhà nghỉ ngơi đi!" Thẩm Tiểu Vũ: Đây là thiên thần sao? Nhìn ra được cô dắt mấy đứa em ra ngoài chơi rất mệt nên mới kêu cô nghỉ ngơi ư?
Đường Kế An mỉm cười nhưng nội tâm đang rất náo loạn: Đây chính là cơ hội, chắc chắn đây là bước đầu tiên để "chiêu đãi" mấy người em vợ rồi, cậu không tin rằng mình không bằng được mấy đứa nhóc con này!
Vì vậy nên đây chắc chắn là thời cơ chín muồi phải nắm bắt cho bằng được.
Vì ở trong nhà cũng không xảy ra chuyện gì nữa, hơn nữa Thẩm Tiểu Vũ cũng muốn để anh trai nhỏ làm quen với mấy đứa em trai một chút, vậy nên hơi do dự một lúc nhưng vẫn đồng ý giao em trai mình cho Đường Kế An, cô nhắn nhủ với em trai mấy tiếng rồi đi vào phòng bếp.
Hiện tại cô đang muốn học nấu cơm.
Thời này kể cả trẻ con, nhất là con gái, dù còn nhỏ tuổi cũng sẽ phải học cách nấu cơm cho người trong nhà.
Dưới nông thôn, con gái nhà bọn họ có thể nói có cuộc sống không thua kém gì mấy đứa con trai, nhưng Thẩm Đại Hoa và Thẩm Nhị Hoa vẫn như xưa, căn bản đã học được cách nấu cơm rồi, cơm trưa cơm tối bọn họ phối hợp với nhau nấu rất ngon.
Thẩm Tiểu Vũ đương nhiên cũng không muốn thành ngoại lệ. Đời trước cô có được cuộc sống lâu đến như vậy, đương nhiên là có rất nhiêu kỹ năng sống, nấu cơm đối với cô chỉ là chút chuyện nhỏ mà thôi.
bea4f3