Chương 246: Chương 246
Chương 246: Chương 246Chương 246: Chương 246
Chuong 246: Chuong 246 Nhin thay anh trai nho da don ban ra rồi, đồ ăn bát đũa ăn tối cũng được bưng lên bàn, Thẩm Tiểu Vũ tạm thời thu hồi suy nghĩ mà bắt đầu cùng nhau dọn đồ lên, cô chạy ra ngoài cửa lớn, hướng ra bên ngoài giương giọng ho lớn: "Ông nội ơi, ăn cơm thôi al Thanh âm trong trẻo uyển chuyển này chỉ cần gọi một tiếng thôi, rất nhanh đã nhận được hồi âm rồi. Chỉ cân nghe thấy tiếng, ông lão đang đi thơ thẩn ở bên ngoài, ở đó còn có cả hai người bác cùng với cha cô nữa, tất cả bọn họ liền quay vê ngay, trong thôn dường như nhà nào cũng là như vậy, như thế thì vừa nhanh lại còn tiện nữal Đây cũng là lân đầu tiên Đường Kế An biết được điều này.
Động tác bày biện bát đũa của cậu dừng lại một chút, thân sắc rõ ràng là có chút kinh ngạc nhìn cô đi gọi người xong thì quay vê từ chỗ cửa lớn, cảm giác giống như thể lần đầu được biết đến mặt này cô vậy.
Còn không phải là thêm một lần đầu nữa quen biết nhau hay sao? Trong trí nhớ của cậu từ lúc mới quen cho đến khi kết hôn, vợ cậu luôn nhã nhặn trâm ổn, trong sự nhã nhặn lại mang theo chút hình tượng hoạt bát.
Đối với việc to tiếng như vậy để gọi người trong nhà thì thực sự là lần đầu tiên cậu nhìn thấy! Đường Kế An nhịn không được mà khẽ nhếch môi.
Thú vị thật đói
Ông lão còn chưa về, Thẩm Đại Hoa, Thẩm Nhị Hoa cùng Thẩm Nhị Bảo đã đi học về trước rồi, về đến nhà liền phát hiện ra một anh trai nhỏ vô cùng dễ nhìn, ba người lập tức biểu lộ rõ vẻ ngạc nhiên. Đặc biệt là hai bé gái, vậy mà lại có chút ngại ngùng.
Đừng nghĩ rằng bọn họ còn nhỏ tuổi, trẻ con dưới nông thôn phát triển từ rất sớm, ở tuổi này đại khái cũng hiểu được chuyện nam nữ rồi, ngại ngùng không phải là có tâm tư gì bất bình thường với con trai, chỉ là theo bản năng mà như vậy thôi. Có nhiều người đặc biệt khiến cho người khác không dám tùy ý lỗ mãng hoặc luôn phải câu nệ. Đường Kế An đương nhiên là một trong những nhân tài kiệt xuất trong số đó.
Trong lúc ăn cơm, thông qua việc nói chuyện phiếm, ba đứa nhỏ mới đi học về đại khái cũng hiểu được cơ bản tình cảnh của Đường Kế An, bọn chúng nhìn vê phía Thẩm Tiểu Vũ đang ngồi bên cạnh Đường Kế An, trong lòng nghĩ em trai này sau này phải sống cùng với bọn họ, đột nhiên trong lòng có chút vui vẻ.
Cách trẻ con nhìn thế giới chỉ đơn giản như vậy thôi.
Trong nhà có thêm một người, bộ dạng còn đẹp trai như vậy, đối với bọn họ chính là có thêm một người bạn để chơi, đồng thời có thể khoe ra với bạn bè ngang tuổi trong thôn, có thể không vui được hay sao?
Ăn xong cơm tối thì thời điểm đi ngủ cách không còn xa nữa. Đường Kế An vừa mới đến, ông lão đương nhiên đã sắp xếp chỗ ngủ cho cậu rồi, suy xét về hoàn cảnh của cậu lúc trước và mức độ tiếp thu đối với người khác, ông lão không sắp xếp cho cậu ngủ cùng với mấy đứa cháu trai khác, mà để cậu ngủ trong phòng Thẩm Đại Bảo, đặc biệt cho cậu một mình một giường, như vậy có thể để cậu được ngủ một mình.
Đương nhiên là Đường Kế An không có ý kiến gì với việc sắp xếp này hết.
Nông thôn chính là như vậy, cậu cũng không nghĩ có thể sống như lúc ở nhà, chỉ riêng việc ngủ một mình một giường thôi cũng đã khiến cho cậu rất hài lòng rồi. Giường của cậu ngoài bản thân cậu ra thì chỉ có vợ mới được ngủ trên đó.
Vậy nên cậu mới hài lòng với sự sắp xếp này.
Trước khi ngủ, Đường Kế An lại một lân nữa tẩy não mấy đứa nhóc, nhất định phải khiến cho bọn chúng tăng cường trí nhớ, đồng thời biểu diễn mấy trò cậu mang từ thủ đô vê cho mấy đứa nhóc xem, coi như là để mua chuộc bọn nhỏ. Mấy đứa nhóc đều vô cùng vui vẻ. Anh trai nhỏ Đường Kế An này không khỏi vững tin hơn vào suy nghĩ của mình.
bea4f3