Chương 257: Chương 257
Chương 257: Chương 257Chương 257: Chương 257
Chuong 257: Chuong 257 Vợ cậu từ nhỏ đến lớn vậy mà lại có thể trông trẻ con tốt như thế, suy nghĩ của Đường Kế An bắt đầu dâng cao.
Nếu sau này bọn họ có con rồi, không nhẽ để cho một mình vợ cậu chăm sóc sao?
Suy nghĩ này vừa bộc phát, cậu liền nhìn sang người vợ còn chưa cao đến bả vai cậu, ngọn lửa còn chưa bùng lên hoàn toàn thì lập tức liên bị dập tắt ngay, bây giờ nghĩ den chuyện này có hơi tính xa rồi, sự thật vốn tàn khốc hơn tưởng tượng rất nhiều, haizzz! Thẩm Tiểu Vũ kêu mấy người em trai đi bắt bọ cạp, lúc này mới hơi quay sang phía Đường Kế An đang đứng cạnh mình ma an ủi mấy câu.
Đối với cô mà nói thì người anh nhỏ từ thành phố lớn tới này có lẽ chưa từng gặp qua cảnh tượng nào như vậy.
Nhưng sau này còn phải ở nông thôn một thời gian rất dài, gặp nhiêu rôi cũng sẽ quen thôi!
Được Thẩm Tiểu Vũ an ủi, Đường Kế An rất nhanh đã lấy lại được tinh thần.
Hai bọn họ thực ra không có ý định muốn bắt bọ cạp, mà chỉ đơn giản muốn đi quanh mấy đứa nhóc kia và trồng nom bọn họ, nhắc nhở bọn họ đừng để bị bọ cạp cắn là đủ rồi.
Đợi đến khoảng mười một giờ trưa, dường như trong tay mỗi đứa nhỏ đều là những lọ đầy bọ cạp. Chỉ khác biệt ở chỗ ít hay nhiều mà thôi.
Bởi vì lúc trước Thẩm Tiểu Vũ đã hứa sẽ cho kẹo người bắt được nhiêu nhất, tất cả mấy đứa nhóc đều vây thành một chỗ mà đếm số lượng bọ cạp, cuối cùng người chiến thắng đương nhiên là Ngưu Đản rồi, cậu bé bắt được khoảng năm con bọ cạp.
Thẩm Tiểu Vũ không phải người có tính khất nợ, lúc này cô nói với Ngưu Đản: "Buổi chiều cậu đến nhà tớ, hoặc là đến giữa trưa sau khi ăn cơm xong rồi đến cũng được, rồi tớ sẽ cho cậu kẹo."
Sắc mặt Ngưu Đản đầy vẻ vui mừng mà gật đầu đồng ý. Những đứa nhóc khác nhìn cậu bé với ánh mắt tràn đầy vẻ hâm mộ. Hoạt động buổi sáng đến đây là kết thúc, mỗi người đều cam về nhà chiến lợi phẩm của bản thân. Đợi đến trưa sau khi người nhà họ Thẩm tan làm quay trở về nhà, ông lão còn cố ý hỏi Đường Kế An đi chơi thấy thế nào, dù sao cũng phải quan tâm một chút, mà đối với Đường Kế An mà nói, chỉ cần có vợ ở bên cạnh, dù không làm gì đi chăng nữa mà chỉ ở nhà cũng không thấy nhàm chán chút nào. Vừa qua chiêu hôm trước, quan hệ của hai người không phải đã thân thiết hơn rất nhiêu rồi sao!
Vậy nên đương nhiên là cậu rất vừa lòng rồi. Đến đây thì mọi chuyện vẫn còn bình thường, đợi đến khi cơm nước xong, người trong nhà vẫn theo le thường tình mà đi làm việc, trẻ con ở trong nhà vẫn chưa phải ra ngoài làm việc, đâm ra mỗi khi người lớn đi rồi thì con nít ở nhà thường rất rảnh rỗi.
Tiếng cửa lớn kêu lên, có người đẩy cửa tiến vào, đồng thời gọi to: "Thẩm Tiểu VũI"
Thẩm Tiểu Vũ nghe được tiếng liền chạy ra nhìn, vậy mà lại thấy được người cô hoàn toàn không ngờ được.
Là Chu Cầm.
Đây là lân đầu tiên Chu Cầm chủ động tìm tới nhà bọn họ, còn tìm đúng cô, Thẩm Tiểu Vũ không biểu lộ ra bên ngoài, nhưng trong lòng thực sự rất ngạc nhiên, dù sao khi cô sinh ra cũng đã có trí nhớ rồi, thế nên hoàn toàn biết người này chính là mẹ đẻ của mình.
Nhưng sau khi bị ném đi rồi, cô liên nhận định bản thân không còn quan hệ hay ân oán gì với Chu Cầm nữa.
"Di Cầm, dì tìm cháu có việc gì vậy?" Trên mặt Thẩm Tiểu Vũ lộ ra vài phần nghi hoặc vừa đủ.
Đối với những người be trên ở trong thôn, ngoài những người có quan hệ thân thích với cô ở nhà ra, những người ngoài đều thống nhất là nam sẽ kêu chú, nữ kêu dì, như vậy thì sẽ không thể nào bị gọi nhầm được. Trên mặt Chu Cầm lộ rõ vẻ sáng bừng lên rất khó hiểu, dùng ngữ khí dịu dàng nói với Thẩm Tiểu Vũ: "Chuyện là như vây, dì có chút việc phải làm, cháu có thể giúp dì chăm sóc Cẩu Đản một chút được không? Không lâu lắm đâu, chỉ cần một lúc thôi!"
bea4f3