Chương 296: Chương 296
Chương 296: Chương 296Chương 296: Chương 296
Chương 296: Chương 296 Dựa theo năm trước mà tính toán chia cho mỗi nhà một lượng thịt heo sống nhất định, sau đó đem số thịt heo còn lại làm nồi thịt heo, làm xong mọi người trong thôn có thể cầm bát tới ăn.
Đây có thể nói là ngày náo nhiệt nhất cũng là ngày khiến người khác vui vẻ nhất trong năm.
Mấy năm trước, mỗi năm thịt heo có thể nói là chỉ đủ một cách miễn cưỡng mà thôi, căn bản là không giữ lại được qì.
Vậy nên năm nay sau khi qua được thời kỳ khó khăn, đây là lần đầu tiên được giết heo tập thể. Từng nhà đối với chuyện này vô cùng vui vẻ và chờ mong, mà Thẩm Uyển hôm nay cũng gọi con gái mình một tiếng: "Tiểu Vũ, hôm nay giết heo đó, con có muốn đi xem không?”
Cho dù mùa màng có tốt đi chăng nữa, hàng năm ở nông thôn cũng không phải là đều có thể giữ lại thịt heo để lấy ăn như vậy.
Năm nay khó khăn lắm mới có một lần như thế, còn là lần đầu tiên kể từ khi Thẩm Tiểu Vũ sinh ra nữa, đương nhiên là cô rất muốn đi rồi.
Mấy đứa nhóc đã vô cùng vui vẻ mà bắt đầu ôn ào rồi, Thẩm Tiểu Vũ sau khi mẹ hỏi xong liền giương giọng trả lời: "Vâng, mẹ đi trước đi, con cùng với anh Kế An sẽ dẫn mấy đứa Tiểu Tả theo sau." Nói như vậy là bởi vì đứa nhỏ Thẩm An đi nhà vệ sinh rồi.
Nếu không đợi cậu bé đi ra, cô cứ dẫn mấy đứa nhóc đi trước, Thẩm An đi vệ sinh ra mà phát hiện anh chị không đợi cậu bé mà di trước rồi, chắc chắn sẽ khóc nhè, không cân phải nghi ngờ gì hết, trẻ con chính là như vậy.
Còn cả lúc giết heo, đi sớm một chút sẽ có được vị trí tốt, còn có thể tranh được một ít huyết heo với người khác, lúc mẹ cô hỏi cô, trong tay bác dâu cả đã cầm theo một chiếc thùng mà thúc giục rồi. Thẩm Tiểu Vũ biết nhà mình cũng muốn lấy ít huyết heo, đương nhiên sẽ không muốn làm mất thời gian của bọn họ rồi. Trong thôn có mấy nhà cũng cùng đi với nhau, Thẩm Uyển nghe con gái nói vậy liên lên tiếng: "Được rồi, mẹ đi với hai bác dâu của con trước, lát nữa con nhớ dắt theo mấy em trai tới nhé."
Nói xong thì đi trước với nhau. Thẩm Tiểu Vũ kêu mấy người em trai tập hợp cùng một chỗ, ở trong sân đợi mấy phút, đứa nhóc Thẩm An sau khi ngồi xổm xong ở nhà vệ sinh thì đi ra, còn nhảy dựng lên như con ếch, sau khi bị Thẩm Hữu sốt ruột mà thúc giục một câu, đội hình của bọn họ mới bắt đầu xuất phát.
Đi đến cửa thôn không chỉ có mình bọn họ.
Có thể nói một nhà rồi lại một nhà, lúc này tất cả mọi người đều di về phía cửa thôn, người lớn hay trẻ con đều như nhau hết.
Đợi sau khi ra khỏi cửa thôn rồi, Thẩm Tiểu Vũ mới phát hiện nơi này dùng từ ồn ào để hình dung cũng không phải là nói quá.
Bên trong bên ngoài vây quanh không biết bao nhiêu là người, có thể nói hai phần ba người của thôn đều ở đây hết rồi, ai chưa đến thì cũng là đang đi đến đây, quả thực chính là 'dịp trọng đại hiếm thấy trong thôn.
Năm nay mấy con heo được nuôi rất béo tốt, giao đủ chỉ tiêu rồi, vậy mà còn có thể giữ lại hai con.
Một con một trăm bảy mươi tám cân, một con một trăm năm mươi sáu cân. Nói đúng ra thì là mùa thu hoạch tốt cũng không khoa trương chút nào.
Hiện tại hai con heo đang bị trói vào để đưa đến cửa thôn, cửa thôn có đặt hai chiếc nồi lớn, mấy người phụ nữ chịu khó đã bắt đầu giúp đun nước sôi, sau khi đun xong rồi, thanh niên trai tráng bắt đầu cạo lông cho heo.
Tiếng kêu của heo, tiếng cười của thôn dân bắt đầu xen lẫn nhau, những người đứng gân nếu không lớn tiếng một chút sẽ không nghe ra được họ đang nói chuyện gì, không phải những người xung quanh cũng đều đang lớn tiếng sao?
Nhưng trên mặt ai cũng lộ ra vẻ tươi cười rất rõ rệt. Ánh mắt của mọi người lúc nhìn vào hai con heo kia tựa như đang thấy được vàng vậy.
bea4f3