Đại Sư Huyền Học Là Đầu Bếp Thần Côn (Dịch Full)

Chương 312 - Chương 312: Chương 312

Chương 312: Chương 312 Chương 312: Chương 312Chương 312: Chương 312

Chuong 312: Chuong 312 May mà vận khí của cô ta cũng không phải dạng kém đến cực điểm, lúc cô ta còn đang chưa biết trả lời thế nào cho tốt, dâu cả Thẩm vừa đúng lúc cũng tới đây rồi, vừa nghe thấy tiếng gọi bên ngoài, cô ta liền nhảy xuống từ ghế, ra vẻ vui mừng nói: "Di cả của con đến đây rồi, con đi tìm Tuệ Tuệ chơi đây!"

Cứ như vậy mà bị gián đoạn, mọi người cũng không còn quan tâm đến vẻ kỳ quái vừa rồi của Từ Bội nữa.

Sau khi dâu cả Thẩm đi vào, cả nhà lại được chuyện để nói.

Từ Bội tránh được một kiếp nạn thì lau lau mồ hôi trên trán, hôm nay quả thực là ngày xui xẻo của cô ta, mới ngày đầu năm mới mà đã như vậy thì thật không hay chút nào, không phải cả năm nay cô ta cũng sẽ đều xui xẻo như vậy đó chứ? Sau khi Từ Bội chạy đi rôi, Đường Kế An với Thẩm Tiểu Vũ lần nữa đi tới sân sau.

Từ Trí cùng với Từ Đông, hai tiểu tử kia không thể ngay tức khắc mà hòa nhập vào với mấy đứa nhóc nhà họ Thẩm được.

Nên nói là tình bạn của mấy đứa nhỏ phát triển rất nhanh chóng hay là mấy đứa nhóc nhà mình dễ chơi cùng đây?

Tóm lại mặc kệ là như thế nào, Thẩm Tiểu Vũ đều cho rằng mấy đứa nhỏ không nghịch ngợm đều là thiên sứ hết. Em họ tuy rằng có chút kỳ quái, nhưng mấy đứa em trai trong nhà lại không khỏi đáng yêu động lòng người.

Từ Trí nhà cô út cũng là đứa nhỏ rất dễ chơi chung, vừa lanh lợi vừa thông minh, còn Đông Đông, nhìn qua cũng giống như Ngũ Bảo nhà cô vậy, đều là đứa nhỏ vừa ngây ngo vừa nghe lời.

Cứ vậy mà nhìn nhận, trong số nhiêu đứa nhỏ như vậy, một mình em gái họ kỳ quái thôi thì cũng không đến nỗi nào, dù sao trẻ con đột nhiên hư hỏng sẽ khiến cho người ta đau đầu bất đắc dĩ, cũng không quản tốt được, trẻ con nhà mình ngoan như vậy là được rồi, không cần cầu mong quá nhiều! Thẩm Tiểu Vũ lập tức cảm thấy vui vẻ khi nghĩ như vậy.

Đường Kế An lúc này tận dụng triệt để mọi thứ mà hỏi: "Tiểu Vũ, quan hệ của em với người em họ tên Từ Bội kia có tốt không?”

Thẩm Tiểu Vũ nghiêng đầu nhìn qua, biểu cảm có chút nghi hoặc: "Sao đột nhiên anh lại hỏi chuyện này?"

"À, thì anh chỉ muốn hỏi chút thôi, em cứ nói cho anh biết đi!"

Thẩm Tiểu Vũ vốn đang định thuận miệng trả lời một câu, nói ổn là được rồi, dù sao cũng là em gái họ nhà cô út, không có quan hệ tốt lắm, nhưng cũng không phải quá kém.

Nhưng nhìn thần sắc thực sự nghiêm túc của anh trai nhỏ, đột nhiên lại không muốn trả lời cho có lệ nữa.

Nghĩ đến anh trai nhỏ này không có tính thích nói qua loa linh tinh với người khác, cô bước bước nhỏ đến gần cậu, nhỏ giọng nói: "Em chỉ nói với anh thôi, anh đừng nói với người khác nhé!”

Loại cảm giác được giảng giải lặng lẽ này, Đường Kế An cực kỳ thích.

Đây là biểu hiện của việc vợ cậu rất tín nhiệm cậu!

Thời gian dài như vậy cũng không phải tốn công vô ích, ít nhất hiện tại cậu ở trong lòng vợ, tuy chưa có cách nào bằng được với mấy đứa nhóc em trai kia, nhưng tuyệt đối cũng được coi một nửa như người một nhà rồi. Cậu lộ ra bộ dạng tươi cười, vươn ngón trỏ ra nói: "Anh cam đoan, tuyệt đối sẽ không nói với người thứ bal"

Thẩm Tiểu Vũ lập tức cảm thấy an tâm.

Lông mày cô hơi nhíu lại, suy nghĩ một lúc rồi mới nói: "Trong số mấy người anh chị em nhà hai người cô, Bội Bội thực ra là người được ở đây nhiều nhất, ban đâu con bé còn rất ngoan, sau này không hiểu vì sao mà trở nên rất kỳ lạ."

Chân mày Kế An khã nhếch lên: "Kỳ lạ như thế nào vậy?"

Thẩm Tiểu Vũ hình dung lại tất cả những điểm kỳ lạ của Từ Bội trong thời gian ở nhà mình một chút, sau đó kể hết những điểm không thích hợp của cô ta ra. Có lẽ cô sớm đã muốn nói với ai đó ve chuyện này rồi, chỉ là cảm thấy nói với người nhà thì không được thích hợp cho lắm.
bea4f3
Bình Luận (0)
Comment