Chương 317: Chương 317
Chương 317: Chương 317Chương 317: Chương 317
Chuong 317: Chuong 317 Hơn nữa cô cũng quen thuộc với cuộc sống này rồi, không hê nghĩ nhiều đến ưu điểm cùng với lợi thế của cuộc sống đời sau.
Đối với cô mà nói, hết thảy mọi thứ của đời này cô đều đã rất thỏa mãn rồi.
Nhưng đột nhiên vừa rồi nghe thấy như vậy, cô có muốn giả vờ như không nghe thấy gì thì cũng không được.
Được trải qua thời kỳ phồn thịnh của mạng internet, cũng đọc qua không ít tiểu thuyết trên mạng rồi, Thẩm Tiểu Vũ không phải đang quá mức chấn động, nhưng cũng không thể phủ nhận mọi thứ được. Ngược lại, ngay trong tình huống lúc này đây, vẻ kỳ quái của em họ dường như cũng đã lý giải được một chút rồi.
Nhưng anh trai nhỏ thực sự là người rất biết giấu diếm, ở chung lâu như vậy rồi, vậy mà cô chưa bao giờ cảm thấy có gì kỳ quái từ người anh trai nhỏ, nếu kỹ lưỡng hơn mà nói thì hình như lúc bọn họ gặp nhau lần đầu, anh trai nhỏ đã biểu hiện ra vẻ cực kỳ quý mến cô. Chẳng lẽ là ở đời trước của anh trai nhỏ, bọn họ vốn dĩ đã biết nhau rồi sao?
Bởi vì suy nghĩ trong đầu có hơi xa vời, Thẩm Tiểu Vũ ngồi trâm mặc một hồi lâu...
Đợi đến lúc Đường Kế An ứng phó được với mấy đứa nhóc rồi, tâm mắt lại di chuyển đến trên người vợ mình, rất dễ dàng phát hiện ra vẻ trâm mặc của cô, nhịn không được mà dịch người về phía cô, hat hất khuỷu tay cô, ghé sát vào nhỏ giọng nói: "Sao vậy? Không phải vừa rồi còn rất vui sao, sao bây giờ đột nhiên em lại mất vui vậy?”
Thẩm Tiểu Vũ: "..."
Thật ra không phải là mất vui, chỉ là trong lúc nhất thời tâm tình có hơi phức tạp, không biết nói cái gì mới là đúng đây... !
Đối diện với vẻ đẹp của anh trai nhỏ này, sao cô cứ cảm thấy vi diệu vậy chứ!
Đường Kế An nhận lấy ánh mắt dò xét có phần hơi hoang mang của Thẩm Tiểu Vũ, trong lòng không khỏi chột dạ, sao đột nhiên lại nhìn cậu như vậy, cậu đã làm điều gì không thích hợp cho lắm hay sao?
Thông minh quá mức cũng chưa chắc là tốt, đây chính là đang nói đến cậu đấy!
Mãi đến khi ăn xong cơm trưa rồi, Đường Kế An vẫn chưa hỏi ra được gì từ phía Thẩm Tiểu Vũ. Cũng may sau khi trải qua cảm giác trầm mặc ngắn ngủi rồi, cô rất nhanh liên khôi phục lại như bình thường, Đường Kế An sau khi quan sát phát hiện cô không miễn cưỡng chính mình nữa, đâm ra cũng không nên hỏi nhiều này kia. Dù sao bọn họ mỗi ngày đều ở bên cạnh nhau, có vấn đề gì thì sớm hay muộn cũng sẽ phát hiện ra thôi.
Không phải vấn đề cũng không nhất thiết phải cưỡng ép, nhỡ con gái lại tự suy nghĩ nhiêu, cho dù quan hệ có tốt thì cũng phải để cho mỗi người có được không gian riêng, điều này thì Đường Kế An vẫn hiểu được.
Sau khi ăn cơm xong, người phản ứng nhanh nhất phải nói đến Từ Bội.
Điều mà cô ta muốn làm nhất ngay lúc này chính là tránh mặt Đường Kế An, sau đó lúc phải quay về sẽ nhanh chóng về với cha mẹ nhanh hơn chút, như thể đây là một điều tất yếu, cô ta tuyệt đối sẽ không làm loạn đòi đến nhà bà ngoại nữa.
Nhưng dù cô ta có muốn tránh thì cũng phải xem Đường Ke An có nguyện ý cho cô ta tránh không đã.
Đường Kế An cũng không vì việc hai người có cùng tình cảnh với nhau mà cảm thấy thân cận với cô ta hơn chút nào, cũng không muốn biết mấy chuyện diễn biến của sau này từ cô ta, cho dù cậu thực sự muốn biết, cậu cũng cảm thấy chỉ số thông minh của cô ta chẳng thể cho cậu được những đáp án quan trọng.
Điều mà cậu muốn tìm hiểu nhất ngay lúc này chính là tình cảnh của vợ mình mà thôi.
Đời trước khi vừa cưới được vợ về, chăn ngủ còn chưa ấm, vừa ngủ dậy thì phát hiện không thấy vợ đâu nữa, đây có thể nói là chuyện khien cho Duong Ke An cam thay hối hận nhất, cũng là chuyện làm cho cậu bất lực nhất, dường như sắp trở thành một cái gai đâm trong tim rồi.
bea4f3