Chương 319: Chương 319
Chương 319: Chương 319Chương 319: Chương 319
Chuong 319: Chuong 319 Tuy trong lòng đã xác định dù không sống lại đi nữa thì cậu với vợ cũng vẫn có thể sống được với nhau rất hạnh phúc, nhưng nghe người sống lại kể vê chuyện của bọn họ thì lại không giống như vậy, rốt cuộc thì cảm giác vẫn rất khác biệt.
Nếu vừa lòng với người trước, vậy thì với người sau cậu thực sự là hết nói nổi rồi.
Cậu còn tưởng rằng người em họ này có tâm tư rất lớn, kết quả vậy mà lại như thế này.
Nói cô ta có nhiều ý xấu thì thực sự là không có, chỉ là hay ghen tị với người khác một chút thôi, có tham vọng hơi lớn, còn lại bản chất thực sự rất ngốc nghếch.
Khó có được cơ hội sống lại như vậy một lần trong đời, sao không dựa vào bản thân mà cố gắng đi, thế mà lại chỉ muốn dựa hơi người khác để đi lên thôi ư?
Có bao nhiêu người sống trên đời này có thể được sống lại lần nữa chứ?
Đường Kế An cảm thấy thực sự không thể hiểu nổi suy nghĩ của cô ta.
Căn bản rằng cậu không thể lý giải rõ ràng được.
Rốt cuộc thì vẫn một lời mà khó nói hết, cậu nhìn chằm chằm vào Từ Bội, liếc cô ta một cái, Đường Kế An cũng không muốn nói gì nữa mà xoay người rời đi. Dù có gây trở ngại hay sóng gió gì cho cô ta đi chăng nữa, thực sự là không cần phải để bụng nhiều lắm đâu.
Hơn nữa cũng đã có được như ngày hôm nay rồi, có lẽ sau này sẽ không gây sức ép gì cho cô ta nữa đâu.
Người như vậy thực sự rất khó để khiến Đường Kế An luôn để ý tới. Nhìn thấy Đường Kế An đang đi xa dần rồi, nhờ vậy mà Từ Bội lại cảm thấy bản thân thoải mái hơn hẳn, cơ thể chậm rãi thả lỏng ra, cuối cùng trực tiếp ngồi bệt xuống mặt đất, não lúc này mới bắt đầu lưu thông trở lại.
Chuyện này xong rồi đúng không? Chỉ hỏi mấy vấn đê không quan trọng này thôi sao?
Không lẽ cậu không muốn biết về phương hướng của thị trường sau này sao, không muốn dựa theo chút hiểu biết của cô ta vê ngành sản xuất để kiếm ra được nhiều tiên, hay là tình hình quốc gia của mười mấy năm sau sao?
Sau khi trâm mặc một hồi lâu, lúc này Từ Bội mới cười khổ mà hoàn hôn trở lại.
Điều này chứng minh được gì chứ? Chứng minh rằng những gì mà cô ta nghĩ kia đối với Đường Kế An cũng không quan trọng bằng vợ cậu!
Chuyện này thực sự khiến cô ta ngưỡng mộ đến chua xót, lại không nguyện ý muốn tin, luôn tự lừa dối mình, nhưng hiện tại cô ta dù có muốn tiếp tục lừa gạt bản thân mình đi chăng nữa thì căn bản cũng không làm được.
Cả người cô ta giống như thể không muốn thức dậy từ giấc mộng đẹp vậy, từ khi sống lại rồi, tâm tình cứ luôn trôi nổi, vẫn luôn đắm chìm trong ảo tưởng của chính mình, mà hiện tại đã hoàn toàn thức tỉnh rồi!
Những gì mà cô ta từng suy nghĩ đã trở nên trống rỗng hết rồi.
Sau khi bị làm cho thức tỉnh, Từ Bội lại một lần nữa cảm giác được rằng cô ta không có gì đặc biệt hết, cô ta vẫn như xưa, vẫn là một người rất bình thường, ngay cả chút dũng khí phản kháng để đối mặt với Đường Kế An cũng không có, như vậy thì cô ta còn có thể làm được cái gì nữa chứ?
Tiếp tục dựa vào ông Đường sao? Từ Bội biết Đường Kế An sẽ không chút lưu tình với những người tiếp cận người mà cậu coi trọng với mục đích xấu đâu, hậu quả của thủ đoạn thì cô ta không muốn hứng chịu chút nào!
Cô ta chỉ biết ôm đầu gối mà vùi mặt vào khóc, nước mắt của Từ Bội khe lăn dài trên đôi gò má, rơi xuống mà không có chút tiếng động nào.
Thẩm Tiểu Vũ còn tưởng rằng gặp cảnh ngộ tương tự giống như hai người sẽ dành rất nhiều thời gian để trao đổi với nhau, nhưng không ngờ rằng chỉ mới hơn mười phút, anh trai nhỏ đã xuất hiện trước mặt cô rồi.
"Tiểu Vũ?" Đường Kế An giơ tay lên trước mặt cô mà quơ quơ, đến gần nói: "Em đang ngây người ra ở đây làm gì vậy? Có nghe thấy anh nói chuyện với em không?”
bea4f3