Chương 346: Chương 346
Chương 346: Chương 346Chương 346: Chương 346
Chuong 346: Chuong 346 Thẩm Tiểu Vũ và Đường Kế An cùng với Thẩm Đại Hoa và Nhị Bảo đi ra cửa, sau đó thấy mấy đứa nhóc cũng chạy theo sau, nhưng không có đứa nhỏ nào quá để ý, chỉ nghĩ đơn giản là đang muốn tiễn anh chị đi học thôi.
Kết quả mấy đứa nhóc liên chạy ra cửa vui vẻ mà đòi theo Thẩm Tiểu Vũ ngôi lên xe bò đi.
Thẩm Tiểu Vũ : "222"
Cái gì vậy chứ?!
Mắt thấy bạn nhỏ Thẩm Hữu có tay chân linh hoạt nhất đã trèo được lên xe rồi, những bạn nhỏ khác từng người từng người một đều không cần ai giúp đỡ mà tự mình thi nhau leo hết lên xe, Thẩm Tiểu Vũ cuối cùng cũng không dám ngẩn người nữa.
Cô vội đưa tay ra tóm lấy Thẩm Hữu, sau đó lại kêu Đường Kế An ngăn những đứa nhóc khác lại, sau đó mới hỏi: "Mấy đưa đang làm cái gì vậy?”
Trong lòng thực ra đã có suy đoán không hề ổn rồi.
Sau đó mấy đứa nhóc lập tức chứng minh là suy đoán của cô đã đúng rồi.
"Đi chơi cùng với chị đó ạt!" Bạn nhỏ Thẩm Hữu bị hỏi liền bày ra khuôn mặt đương nhiên mà trả lời, trả lời xong còn kéo tay của Thẩm Tiểu Vũ, muốn trực tiếp ngồi bên cạnh cô, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ chờ mong được di ra ngoài chơi.
Thẩm Tiểu Vũ: "...
Đau đầu quá đi mất, ấy vậy mà cô lại đoán đúng rồi.
Cô còn tóm lấy mấy đứa nhóc đang chuẩn bị tìm chỗ ngồi, kêu bọn chúng nhìn mình, nghiêm túc nói: "Tiểu Tả, chị không phải là đi ra ngoài chơi đâu, chị phải đi đến trường học, mấy đứa không thể đi theo chị được, mấy đứa ngoan ngoãn ở nhà đi, chị đi học vê sẽ dẫn mấy đứa đi chơi có được không?”
Mấy đứa nhóc lắc đầu, yếu ớt nói: "Bọn em cũng sẽ theo chị đến trường học al
Thẩm Tiểu Vũ: "..."
Những người khác: ....' Tham Gia Duong v6n da chuan bi xong hết rồi, chỉ còn đợi mấy đứa nhỏ nhà mình ngồi xuống lập tức sẽ đánh xe chạy, kết quả vậy mà lại biến thành như bây giờ, thực sự không ai có thể ngờ được.
Bởi vì hai ngày trước lúc nói chuyện đi học trên bàn ăn mấy đứa nhóc cũng đều có mặt ở đó cả.
Một phần vì nguyên nhân là như vậy nên mới không có ai nghĩ nhiều, dù sao lúc trước Đại Hoa, Nhị Hoa đi học, mọi người đương nhiên là sẽ cảm thấy việc học là cân thiết, mấy đứa nhóc vốn đều có nhận thức về việc học tập rồi. Nhưng hiện tại nhìn lại, bọn họ không phải là có nhận thức gì về việc học tập, mà là không cẩn thận mà nghe mới đúng!
Cho dù có cẩn thận nghe thì cũng không thể nào hoàn toàn lý giải được tình huống.
Nếu không hiện tại sẽ không đuổi theo mà đòi đi học như vậy.
Nhìn thấy mấy cặp mắt long lanh đầy chờ mong của mấy đứa nhóc, Thẩm Tiểu Vũ cũng không nhẫn tâm mà cự tuyệt, cũng không muốn đến trường rồi mà vẫn dẫn theo em trai.
Hơn nữa đứa lớn nhất trong số mấy đứa nhóc cũng phải hơn một năm sau mới có thể đến trường học được, vậy nên không thể trong lúc nhất thời mà đành lòng chiêu theo bọn chúng được.
Thẩm Tiểu Vũ thở dài định nói cho đàng hoàng với mấy đứa nhóc. Còn chưa đợi cô mở miệng, mẹ cô đã bước đến đây, đưa hai tay ra, trực tiếp bế bạn nhỏ Thẩm Hữu xuống, những đứa nhỏ khác cũng bị bác dâu cả và bác dâu hai dẫn vê.
Sau khi bế lấy con trai, Thẩm Uyển cười cười với con gái: "Mấy đứa cứ đi đi, không cần phải để ý đến bọn nhỏ đâu!"
Thẩm Tiểu Vũ thoáng có chút do dự, nhưng Đại Hoa, Nhị Hoa cùng với Nhị Bảo đều đã ngồi lên xong hết rồi, sau đó Đường Kế An liền kéo tay cô ngồi vào góc tít ở bên trong, vẫy vay tay: "Vậy bọn cháu đi trước nhé.'
Thẩm Gia Dương quay lại, nhìn qua mấy đứa nhóc một lượt rồi giương roi lên, vụt một phát vào con ngựa để nó xuất phát.
Mấy đứa nhóc vô tình bị "vứt bở, từng người từng người một ai nấy cũng hoang mang.
Không phải chứ, đây là ý gì vậy, nói đi là đi sao? Căn bản là mặc kệ bọn họ sao?
bea4f3