Chương 351: Chương 351
Chương 351: Chương 351Chương 351: Chương 351
Chương 351: Chương 351 Thẩm Tiểu Vũ thích ứng rất tốt với chuyện này, hai người cứ như vậy ngồi cạnh nhau mà nói chuyện như thể xung quanh không còn ai, mãi đến khi tới giờ học Đường Kế An mới đứng dậy rời đi.
Mấy bạn học vừa rồi giải tán thậm chí còn nhìn theo cậu lúc rời đi, bọn họ thực ra không phải không muốn ở gân Đường Kế An, chỉ là quá mức đột nhiên, có chút không chuẩn bị tốt mà thôi, còn đợi sau khi tan học tiết này sẽ tìm bạn học hỏi xem quan hệ của cô với Đường Kế An là gì!
Không ngờ rằng sau khi tan học Đường Kế An lại tìm đến đây.
Hơn nữa cứ sau một tiết học là cậu lại tìm đến.
Tất cả học sinh: "..."
Chuyện gì vậy chứ, anh trai nhỏ này cũng chăm chỉ quá đi
Vốn muốn dẫn bạn học mới cùng đi chơi, kết quả bên cạnh người bạn học mới cứ luôn có một anh trai nhỏ nhìn qua rất lợi hại, không ai trong đám học sinh dám đảm đương việc gọi Thẩm Tiểu Vũ đi chơi trước mặt anh trai nhỏ.
Vậy nên cứ như vậy mà hết buổi sáng, đi học không có mấy ai nói được nhiều với Thẩm Tiểu Vũ.
Mà sau khi tan học, Thẩm Đại Hoa sẽ gọi bọn họ vê nhà ăn cơm.
Vì vậy sau khi vê đến nhà, cha mẹ liên hỏi sáng nay đi học thế nào rồi, có quen hay không quen, Thẩm Tiểu Vũ ngoài nói quen ra thì không giảng giải gì thêm nhiều nữa, bởi vì ngoài học ra, những điều khác cũng không khác biệt mấy so với khi ở nhà.
Cũng may là cô không có ý kiến gì với việc này, thậm chí còn cảm thấy rất tốt.
Vậy nên đề tài này nhanh chóng được chấm dứt, sau khi quét tâm mắt qua mấy lân mà vẫn chưa thấy mấy người em trai sáng nay khóc lóc không cho cô đi học, nhịn không được mà hỏi cha mẹ: "Mấy đứa Tiểu Tả đâu rồi ạ? Sao không thấy ở nhà vậy ạ?"
Trên đường về nhà cô còn chờ mong hình ảnh mình về nhà sẽ được mấy người em trai chạy ra nghênh đón. Kết quả thật đáng xấu hổ, bóng dáng của em trai vẫn còn chưa nhìn thấy đâu.
Vấn đề này người làm mẹ như Thẩm Uyển là có quyền trả lời nhất, cô ấy liên nói ngay: "Chắc là đang chơi ở cuối thôn rồi, cha con sáng nay không phải vừa tiếp đón mấy thanh niên tri thức vê sao, còn có rất nhiêu trẻ con đi vào trong đó chơi, mấy em trai con chắc đi tới đó chơi rồi!"
Tâm tình Thẩm Tiểu Vũ rất phức tạp, không biết nên vui vì mấy em trai đã rất nhanh chóng điều chỉnh được tâm tình trở nên vui vẻ mà tiếp tục đi chơi rồi, hay là phải trách mấy đứa nhóc kia vứt cô ra đằng sau đầu quá nhanh chóng đây. Suy nghĩ của cô lập tức trở nên khác người.
Kết quả còn chưa khác người được bao lâu, mấy đứa nhóc mà cô đang nhớ tới đã quay trở lại rồi, chạy đến đầu tiên chính là bạn nhỏ Thẩm Hữu, cậu bé vừa chạy vừa gọi: "Mẹ, chị đã quay vê nhà chưa ạ?”
Vừa mới hỏi xong, hai chân đã chạy đến cửa thôn.
Liếc mắt một cái đã nhìn thấy được người chị đang đứng ở sân. Ánh mắt cậu bé sáng ngời, tốc độ dưới chân lập tức trở nên nhanh hơn, lập tức chạy đến chỗ cô. Thẩm Tiểu Vũ đối với hành động này của cậu quá mức quen thuộc rôi, trong lòng vui mừng không thôi, quả nhiên em trai vẫn rất yêu quý người chị gái như cô, nhìn xem bộ dạng khẩn cấp này kìa, tốt quá, cô thậm chí đã chuẩn bị cho sự tiếp đón của cậu bé rồi.
Kết quả mấy đứa nhóc đã chạy đến trước người cô rồi, nhưng lại dừng trước xe.
Sau đó khuôn mặt như thể biến sắc, làm ra bộ dạng hồn nhiên không thèm để ý, giống như thể bộ dạng vội vàng vừa roi chưa hề xuất hiện vậy, mấy đứa nhóc chậm hơn chút đương nhiên cũng có biểu hiện giống như vậy rồi.
Thẩm Tiểu Vũ: "22?"
Chuyện gì vậy, đây là vừa diễn trò sao?
Cô quay đầu nhìn cha mẹ, cha mẹ cũng làm ra vẻ khó hiểu.
Sau đó lại quay ra nhìn Đường Kế An.
Đường Kế An vậy mà lại phát hiện ra được chút manh mối, ánh mắt cậu dừng trên người Thẩm Tả.
bea4f3