Chương 353: Chương 353
Chương 353: Chương 353Chương 353: Chương 353
Chuong 353: Chuong 353 Tang hai chuyên vê văn phòng phẩm, các thiết bị vận động cùng với tập thể hình linh tinh.
Tầng ba là quần áo nữ.
Tầng bốn là quần áo nam.
Tang năm là quần áo trẻ em, bao gồm cả đồ của mấy đứa nhỏ sơ sinh.
Tầng sáu là đồ dùng gia đình và đồ điện.
Tầng bảy là mấy thứ đồ như trang sức vàng bạc cùng với đồng hồ, phụ kiện.
Cùng tâng phân biệt thành nhiều quây chuyên biệt khác nhau, tâng bảy có mấy đồ đạc bán cho mấy buổi biểu diễn, còn lớn hơn cả mấy cửa hàng bán đồ độc quyền về trang sức, tất cả mấy thứ đó để vào cùng một chỗ giá trị vô cùng lớn.
Tầng tám là tâng vui chơi giải trí. Khu vui chơi cỡ nhỏ, trượt patin, trò chơi chạy bằng điện, cái gì cần có đều có hết.
Nếu nói một câu không khoa trương chút nào thì có một siêu thị lớn như vậy, Thẩm Tiểu Vũ dù cho chỉ nằm không chẳng làm gì, cũng tuyệt đối không cần lo đến chuyện cơm áo gạo tiền, thậm chí còn có thể được hưởng thụ cuộc sống giàu có nữa.
Nhưng có được bàn tay vàng lớn như vậy, Thẩm Tiểu Vũ lại không muốn quá mức ÿ lại vào nó, có đôi khi cô cảm thấy cho cô thứ đáng giá như vậy lại hơi lãng phí.
Bởi vì cho tới bây giờ, cô chẳng qua là lúc cần thì mới lấy đồ trong đó để dùng mà thôi.
Từ lúc cô còn nhỏ cho đến bây giờ, thi thoảng mới lấy ra ít đồ cần thiết, cũng như lấy ra ít đồ ăn vặt cho em trai, số đồ lấy ra từ lúc đó đến giờ, quả thực chỉ như con gà mất một sợi lông mà thôi, căn bản không đáng để nhắc tới.
Vậy nên đôi lúc Thẩm Tiểu Vũ cũng sẽ cảm khái.
Nơi giá trị như vậy lại bị cô biến thành nơi không còn giá trị gì nhiêu nữa rồi.
Nếu đổi lại là người khác xuyên tới mà sử dụng chắc chắn sẽ làm tốt hơn cô nhiều. Không còn cách nào hết, ai kêu cô chính là người bình thường như vậy chứ, cho dù vê sau, cô cũng không muốn quá ỷ lại vào nó, siêu thị này vẫn có thể giúp cô trong những chuyện quan trong là cô đã cảm thấy thỏa mãn lắm rồi.
Nghĩ như vậy xong, cô liền thong dong đi quanh tâng một của siêu thị mà câm một túi quả lạnh ra, quyết định chọn nó, còn chưa được cho em trai nếm qua hoa quả đông lạnh bao giờ, thế nên quyết tâm cho bọn họ nếm thử chút vị của hoa quả đông lạnh một lần....
Mãi cho đến hiện tại, Thẩm Tiểu Vũ thi thoảng cũng sẽ lén lấy ít đồ cho mấy em trai ăn.
Cô cũng không vì không bị ai phát hiện mà nới lỏng cảnh giác, hơn nữa trong nhà còn có thêm Đường Kế An nữa, cậu lại thông minh như vậy, Thẩm Tiểu Vũ không muốn bị cậu phát hiện ra dấu vết, ngược lại càng trở nên cẩn thận hơn.
Lần này cho bọn họ ăn đồ đông lạnh là cô đã nghĩ thông suốt rồi. Sau khi ăn cơm xong lúc quay về phòng, Thẩm Tiểu Vũ cầm theo một bát con từ phòng bếp di ra, đi vào phòng của cha mẹ cô, ngoài cô với em trai thì những người khác trong nhà đều ít khi vào, anh trai nhỏ Kế An cũng không ngoại lệ, cậu rất ít khi tiến vào trong đó. Sau khi cô vào phòng thì cầm bát để lên giường, lấy quả đông lạnh của mình ra, đổ từng quả vào trong bát. Em trai có năm người, đổ ra vào bát tổng cộng mười lăm quả, dù sao em trai vẫn còn nhỏ, đống đồ ăn vặt này thi thoảng ăn thì vẫn còn được, ăn nhiêu quá đương nhiên là sẽ không tốt.
Mười lăm quả vừa trơn vừa mềm đổ vào bát, dường như đã đầy ắp cả một bát luôn rồi.
Đây đủ màu sắc trông vô cùng đẹp đã.
Cứ như vậy rồi cho em trai ăn, sẽ không cần phải lo lắng lúc cho em trai ăn sẽ khiến bọn họ bị nghẹn, Thẩm Tiểu Vũ sau khi đổ quả đầy bát rồi liên đặt bát lên vị trí tủ đầu giường, sau đó lại dùng cây quạt để đóng bát vào.
Đợi đến lúc phải đi đến trường, cô mới gọi mấy em trai Thẩm Tả đến, giảng giải với bọn chúng: "Chị có để đồ ăn ngon trong bát cho mấy đứa đấy."
bea4f3