Chương 371: Chương 371
Chương 371: Chương 371Chương 371: Chương 371
Chuong 371: Chuong 371 Nhìn thấy đống gạch kia, cô dường như có thể tưởng tượng ra được bộ dạng của căn nhà sau khi xây xong rồi, kiểu cảm giác sắp có được phòng riêng trong nhà của mình không phải một hai từ là có thể nói rõ ràng được.
Cha cô từ mấy hôm trước còn thương lượng với mọi người xem nên phân chia phòng ở như thế nào.
Tổng cộng phải có mấy gian phòng.
Tính đi tính lại, quyết định xây một căn nhà có năm phòng.
Bản thân cô một phòng, cha mẹ một phòng, hai anh em sinh đôi kia một phòng, anh Kế An một phòng, còn lại một phòng để dành cho đến lúc cần thì dùng, đợi sau khi anh Kế An đi rồi, gian phòng kia sẽ để cho em trai, dù sao hai em trai sau khi lớn lên không thể vẫn cứ ở chung phòng được, quả thực rất hoàn mỹ!
Cuối cùng thì Thẩm Tiểu Vũ cũng có phòng riêng của mình rồi. Ngẫm lại cô thực sự thấy hứng thú vô cùng.
Cô đang cảm thấy rất vui vẻ, chợt nghe thấy chị Nhị Hoa nói với bác hai và bác dâu hai: 'Cha mẹ, chúng ta cũng xây nhà gạch như vậy đi, cha mẹ nhìn xem, đống gạch đó trông rất tốt, xây nhà gạch như vậy sau này quét rác cũng không còn nhiêu đất như lúc trước nữa, thực sự rất tốt!"
Tính cách của Nhị Hoa mười lăm tuổi lúc này cũng sáng sủa hơn rất nhiều.
Cũng có thể chủ động đưa ra suy nghĩ và cái nhìn của mình.
Thẩm Tiểu Vũ sau khi nghe thấy vậy lúc nhìn qua liên thấy được thân sắc do dự của bác hai cùng với bác dâu hai.
Chuyện lớn như xây nhà có thể không do dự được sao!?
Nhà như vậy xây lên đương nhiên ai cũng biết là tốt rôi, nhưng thực sự rất đắt tiên, bọn họ vừa mới ra ở riêng, tuy rằng được chia cho ít tiên, lương thực cũng đủ ăn, nhưng không thể vì trong tay có nhiều tiên mà tiêu như nước đến không còn một đồng nào được.
Bọn họ còn phải lo lắng chuyện về sau nữal
Mấy ngày hôm trước, thực ra em trai cũng có hỏi bọn họ qua về việc có muốn cùng mua gạch xanh từ thành phố vê hay không rồi, nếu được thì hắn sẽ tiện giúp bọn họ mua về luôn.
Hai người lúc đó chưa trực tiếp đồng ý, nói là để suy nghĩ đã, vậy nên gạch lân này mua về là để xây nhà của lão tam, không có phần của bọn họ.
Hiện tại nhìn gạch được đưa đến như thế, còn nghe con gái nói vậy, tâm trí bọn họ không khỏi động lòng.
Chỉ là hai đứa con nhà bọn họ không giống với nhà lão đại, cả hai đều còn rất nhỏ, khoảng cách để con trai bọn họ cưới vợ ít nhất cũng phải mười năm nữa.
Bây giờ xây nhà tốt như vậy, cẩn thận ngẫm lại thì không cần thiết, chi bằng vê sau đợi đến khi con trai sắp lấy vợ rồi xây tốt lên cũng được.
Đây chính là nguyên nhân khiến bọn họ phải suy nghĩ, thế nên mới do dự chưa quyết được.
Bọn họ hiểu rất rõ vị trí của mình. Biết bản thân không tài giỏi được như em ba, cũng không biết kiếm tiền như hắn, vậy nên trong việc tiêu tiên cũng phải cẩn thận xem xét kỹ lưỡng hơn chút.
Thấy con gái vẫn định nói tiếp, chị dâu hai Thẩm liền ngăn cản cô bé: "Được rồi, mẹ với cha con còn phải suy nghĩ đã.'
Nhị Hoa cũng không phải người có tính cách ngang ngược, mẹ cô bé nói như vậy rồi thì cô bé cũng không có ý định tiếp tục.
Mọi người ở lại xem xét trong chốc lát, lại hàn thuyên một lúc nữa, rồi sau đó đều quay trở về nhà của mình hất.
Dù sao ngày mùa vẫn còn chưa qua, sáng sớm ngày mai vẫn còn phải đi làm nữa!
Bây giờ là giữa tháng mười mội... Mấy viên gạch xanh mà Thẩm Gia Dương mua vê đã dùng hết rồi, thậm chí còn phải thêm một ít. Nhà ở cũng chỉ cần thêm chút công cuộc nữa là hoàn thành.
Mà trong quá trình xây nhà, người phụ trách chủ yếu chính là bản thân Thẩm Gia Dương.
Cũng bởi vì phòng xây được sắp xong rồi, người tới xem xét ở trong thôn cũng tăng lên nhiều hơn.
Nhà sau khi dựng lên nhìn trông rất có khí thế, không những được dựng lên từ gạch xanh, đến cả sân sau cũng dùng gạch xanh để lót.
bea4f3