Đại Sư Huyền Học Là Đầu Bếp Thần Côn (Dịch Full)

Chương 375 - Chương 375: Chương 375

Chương 375: Chương 375 Chương 375: Chương 375Chương 375: Chương 375

Chuong 375: Chuong 375 Sau đó cũng không quên nhắc em gái họ, vẫy vay tay với Từ Bội: "Bội Bội cũng cùng đi di Nếu là trước kia có lẽ Từ Bội sẽ cảm thấy rất ghét bỏ trong lòng rồi từ chối, như bây giờ cô ta lại rất biết thuận theo mà cũng đi theo bọn họ, kéo lấy tay kia của Vương Lệ Lệ: “Chúng ta đi nhanh chút đi, đợi đến lúc ăn cơm rồi quay lại!: Ngay lúc Vương Lệ Lệ còn chưa biết có muốn đi hay không đã bị hai nha đầu một trái một phải kéo tay đi rồi, cô ấy cũng không phải người hay nhăn nhó, nếu đã muốn đi rồi, lại có cơ hội như thế này, rất nhanh liền theo ý bọn họ luôn.

Cô ấy chủ động dắt hai tiểu nha đầu đi đến nhà cũ rồi.

Kết quả vừa mới đi chưa được bao xa đã bị Đường Kế An đuổi theo sau, cậu còn chạm chạm vào vai Thẩm Tiểu Vũ, lúc cô nhìn qua liền nói: "Em muốn đi đâu?”

Thẩm Tiểu Vũ không khỏi có chút ảo não, rõ ràng biết anh Kế An đang rất lo cho cô, hận không thể đặt cô vào trong lòng mà lo lắng, vừa rồi lúc đi lại quên nói với cậu một tiếng, còn khiến cậu phải đuổi theo đến tận đây.

Vì có chút ảo não, cô liên cố làm ra vẻ tươi cười với Đường Kế An: "Em và Bội Bội với chị Lệ Lệ định đi dạo quanh nhà cũ, lát nữa ăn cơm sẽ quay trở lại ạ."

Ánh mắt Đường Kế An dừng lại trên núm đồng tiền trên mặt cô, nhịn không được mà nhéo tay, trong lòng có chút trách mắng, vừa có chút dung túng vừa có chút chiêu chuộng mà trả lời: "Vậy đi đi, chơi cho vui, lúc nào ăn cơm anh sẽ tới gọi em.'

Thẩm Tiểu Vũ như nhận được mệnh lệnh ân xá, lễ phép trả lời lại cậu: "Vâng!

Khóe môi Đường Kế An không khỏi cong lên, cậu khế mỉm cười, lại xoa xoa đầu cô một chút rồi mới xoay người rời đi.

Từ đầu tới cuối không ha đưa mắt về phía Vương Lệ Lệ hay Từ Bội. Tuổi càng lớn, bản tính của cậu lại càng khó che giấu.

Từ những chỉ tiết nhỏ trong cuộc sống với những chuyện xử sự với người ngoài cứ vậy mà bày ra, chỉ là Thẩm Tiểu Vũ đã cùng sinh sống với cậu nhiều năm rồi, vậy nên không còn quá chú ý tới chuyện này.

Thấy Đường Kế An đã đi nồi, Vương Lệ Lệ cùng với Từ Bội liền nhẹ nhàng thở phào.

Vương Lệ Lệ chỉ biết rằng Đường Kế An là người ở nhờ nhà Thẩm Tiểu Vũ, chuyện chỉ tiết thế nào thì không biết rõ, cho dù hỏi Thẩm Đại Bảo, Thẩm Đại Bảo cũng chỉ nói răng đây là cháu trai của bạn ông nội, cô ấy cũng không hỏi thêm nhiều nữa.

Nhưng trước mặt thiếu niên mới mười hai mười ba tuổi này, cô lại khó có cảm giác tự nhiên.

Từ Bội cũng giống như vậy. Cô ta là người hiểu rõ nhất hoàn cảnh của Đường Kế An, dù Đường Kế An lúc này chỉ là một đứa trẻ chưa có gì hết, không có thương nghiệp lớn được như đời trước, nhưng từ trước đến giờ cô ta chưa từng hoài nghi về khả năng phát triển của cậu.

Đời trước nếu cậu có thể phát triển được đến như vậy, đời này được sống lại một lần, không thể nào mà không tiếp tục giống như đời trước được.

Nguyên nhân là vì như vậy nên mỗi khi cô ta đi tới nhà chị họ mình đều phải cẩn thận hơn chút, sợ rằng sẽ làm gì khiến đối phương không thoải mái, nhưng sau vài lần tới, cô ta phát hiện đối phương căn bản không hề để mắt tới cô ta. Chỉ cân cô ta không làm gì quá đáng, đối phương dường như cũng không phản đối chuyện cô ta tiếp cận chị họ.

Đây đối với Từ Bội đã là kết quả tốt nhất rồi.

Từ khi bản thân ngã ngựa, lại sau lần trao đổi qua với Đường Kế An, Từ Bội thực sự đã thanh tỉnh sau mộng đẹp của mình rồi, hiện tại tuy thi thoảng cô ta vẫn còn vài tật xấu, nhưng không còn những ý nghĩ giống như trước nữa.

Cô ta biết trước được thời điểm kỳ thi đại học được khôi phục coi như cũng hơn được rất nhiều người rồi.
bea4f3
Bình Luận (0)
Comment