Chương 380: Chương 380
Chương 380: Chương 380Chương 380: Chương 380
Chuong 380: Chuong 380 Thẩm Gia Dương đối với chuyện này thì có hơi kinh ngạc, nhưng sau khi kinh ngạc thì rất nhanh liên đồng ý.
Bạn bè tốt trong cả thôn hắn còn có thể dẫn dắt được, dẫn dắt cháu trai ruột nhà mình thì có gì mà không được chứt
Hắn luôn cảm thấy rất tự tin với năng lực của mình, chưa bao giờ lo lắng tay nghề của mình sẽ bị học lỏm mất hoặc bị vượt qua, không có sự tự tin này, hắn sẽ không thể vượt qua được nhiều người đến vậy.
Bởi vậy từ hôm nay trở đi, Thẩm Đại Bảo chính là một người học nghề của Thẩm Gia Dương. Vì không muốn dọa cho chú ba nhà mình chạy mất, những việc nặng nhất, vất vả nhất, Thẩm Đại Bảo đều tranh làm.
Tốc độ tiến bộ cực kỳ nhanh chóng, không bao lâu đã trở thành một người học việc tâm trung không thể thiếu được của Thẩm Gia Dương rồi.
Mà những người học việc của Thẩm Gia Dương vẫn càng lúc càng tăng như cũ.
Thời gian trôi nhanh như gió.
Lúc này Thẩm Tiểu Vũ đã là một học sinh lớp mười một.
Lại còn đang học học kỳ cuối của lớp mười một, sau khi học kỳ này kết thúc, cô sẽ tốt nghiệp, sau khi tốt nghiệp, hoặc là tìm một công việc, hoặc là quay vê nhà cũ giống như anh trai chị gái.
Thời gian qua nhanh như vậy rồi, bốn người anh trai chị gái của cô cũng đều có gia đình hết rồi. Không những kết hôn mà còn có cả con nữa.
Điều này khiến cho Thẩm Tiểu Vũ không thể không cảm khái, thời gian trôi qua nhanh quá, vậy mà cô cũng sắp mười lăm tuổi rồi.
Mà Đường Kế An lớn hơn cô mấy tuổi cũng tốt nghiệp được hai năm rồi, cậu không ra ngoài làm việc mà bắt đầu tỏa sáng ở thôn nhà họ Thẩm.
Trong mắt người của thôn họ Thẩm, tuổi tác của cậu dù không lớn, nhưng lại rất hiểu biết, vì cậu đã đưa ra được không ít de nghị giúp cho thôn ngày càng phát triển, hơn nữa vài đề nghị đã được áp dụng rồi.
Trong mắt của người trong thôn nhà họ Thẩm, Đường Kế An nghiễm nhiên đã trở thành một nhân vật rất lợi hại.
Bởi vì cậu rất tài giỏi, không ít người trong thôn bắt đầu coi trọng hơn đến việc cho con mình đến trường, bởi vì lý do mà Đường Kế An có thể tài giỏi được đến vậy, trong mắt của hầu hết mọi người đều nhờ đi học nhiêu mà ra.
Dù ngoài Đường Kế An ra thì cũng có vài người lên được trung học, nhưng sau khi tốt nghiệp cũng không có biểu hiện gì hay ho, mọi người vẫn như cũ cho rằng Đường Kế An là đọc sách nhiều nên mới được như vậy.
Đây cũng coi như là một hiểu lầm tốt đẹp đi, ít nhất cũng có thể giúp cho số lượng mấy đứa nhỏ ở trong thôn được đến trường tăng lên.
Thi vào đại học hai năm nữa là được khôi phục rồi, học để có thêm tri thức cũng không phải điều gì thừa thãi, sinh viên thời này thực sự rất đáng giá, chỉ cần bản thân thực sự cố gắng, tiền đồ sẽ rất sán lạn!
Nghĩ như vậy xong thì Thẩm Tiểu Vũ liên thu dọn đồ của mình chuẩn bị đi đến cổng trường gặp Đường Kế An.
Bởi vì buổi sáng lúc ra khỏi nhà, Đường Kế An nói hôm nay có chút việc phải lên trấn trên để xử lý, giữa trưa tiện đường sẽ tới đón cô, hai người cùng nhau quay về. Không ngờ rằng mới ra khỏi lớp học, đi còn chưa xa đã bị một bạn nam cùng lớp ngăn cản.
Thẩm Tiểu Vũ nhớ rõ bạn nam này tên là Tê Hoành, nhà ở trấn trên. Nhưng cô cũng không có ấn tượng gì quá sâu ve nam sinh này.
Bị cậu ấy ngăn lại, trong lòng cô có chút nghi hoặc, biểu cảm trên mặt không khỏi biểu lộ ra ngoài, nhưng vẫn giữ thái độ ôn hòa, theo thói quen hơi cười nhẹ lên hỏi: "Bạn học Te, tìm tớ có chuyện gì sao?" Te Hoành nhìn thấy nét cười trên mặt Thẩm Tiểu Vũ, mặt mũi liền có hơi ửng hồng.
Nhưng vì da cậu ấy rất đen nên không nhìn được rõ ràng, thấy vẻ nghi hoặc của Thẩm Tiểu Vũ ngày càng sâu, Tê Hoành nuốt nước miếng, cuối cùng cũng lấy dũng khí mà hỏi: "Thẩm Tiểu Vũ, cậu có nguyện ý nói chuyện yêu đương với tớ không?”
bea4f3