Chương 384: Chương 384
Chương 384: Chương 384Chương 384: Chương 384
Chuong 384: Chuong 384 Lúc chạy máy kéo ở trên đường, mấy thiếu niên nhỏ cứ liên tục ríu rít, ngoài miệng nói không ngừng, lúc nói cái này, lúc lại nói cái kia, nói đến nói đi, cuối cùng lại nói đến chuyện máy kéo.
Máy kéo này là bảo bối của đội, bọn họ cũng chưa được ngồi qua quá vài lần.
Vậy nên mỗi lan được ngồi lên bọn họ rất vui.
Thẩm Bình khi thấy mấy em trai nói liên tục cho đến khi xong, lúc này mới lặng lẽ mà nói một câu: "Đợi khi anh lớn rồi, anh cũng muốn chạy máy kéo."
Thẩm Tiểu Vũ được Đường Kế An đưa tay ra sau lưng che chở, nghe vậy không khỏi nở nụ cười, mang theo chút tò mò cùng với trêu tức mà hỏi cậu: "Sao em lại muốn chạy máy kéo?"
Thẩm Bình nắm tay lại thành nắm đấm: "Bởi vì nhìn vậy trông rất lợi hại ar
Đối với thiếu niên nhỏ, chỉ một chút như vậy thôi cũng đủ khiến cậu bé mong đợi rồi.
Thẩm Tiểu Vũ nhịn cười mà nói: "Tốt lắm, em cố lên đi, chị tin em có thể làm được."
Thẩm Bình được chị gái khích lệ, lúc này cũng có chút tin tưởng vào bản thân: "Đương nhiên rồi ạ." Đường Kế An thấy vợ mình trêu trẻ con như vậy, tâm tình không tự giác được mà vui vẻ, nhưng rất nhanh sau đó cảm xúc liền lắng đọng lại, bởi vì cậu cảm giác thời gian ở chung của cậu với vợ có lẽ không còn dư thừa nhiều nữa. Năm nay đã là năm 1975 rồi, mà đến năm 1976 là sẽ bắt đầu xuất hiện việc sửa lại án sai rồi.
Mà ông nội cậu là một trong những người đầu tiên được sửa lại án xử sai.
Vậy nên nếu cậu tính không nhâm thì hết năm nay đến năm sau là cậu có thể quay vê thủ đô được rồi!
Đối với Đường Kế An mà nói, nhà họ Đường có thể được sửa lại án sai sớm như vậy, chứng minh rằng cấp trên của ông nội vẫn luôn để chuyện của ông ấy vào trong lòng. Ông nội luôn kiên trì như vậy coi như cũng được báo đáp rồi, quay về thủ đô sẽ không còn phải chịu cảnh đày đọa ở nông trường nữa. Cậu cũng có thể gặp lại được người thân và cha mẹ đã lâu rồi chưa được gặp lại.
Dù nói thế nào thì cũng là chuyện tốt.
Bất luận là người nhà hay bản thân cậu mà nói, đây cũng là một chuyện công bằng với gia đình, bản thân cậu sau khi quay lại thủ đô rồi mới có thể thoải mái mà làm những chuyện mình muốn làm, những điều này cậu đều hiểu rõ ràng trong lòng.
Nhưng chỉ cần nghĩ đến việc phải tách ra với người vợ sớm chiều luôn ở bên cạnh này. Dù nhiều nhất cũng chỉ tách nhau ra có hai năm, cậu cũng cảm thấy rất luyến tiếc.
Lúc Đường Kế An đang lâm vào trầm tư, cảm xúc vẫn còn đang ở mức rất thấp, máy kéo bọn họ ngồi cũng gân đến thôn rồi, phân cần phải được đưa đến sân lớn của thôn ủy.
Ngoài Đường Kế An ra thì những người khác đều đã xuống xe ở cửa lớn của nhà cũ hết rồi.
Đường Kế An còn phải đi đến sân lớn của thôn ủy, nhập số liệu chỉ phí mua số phân kia vào sổ sách, còn phải đối chiếu sổ sách với người phụ trách một chút, làm xong mới coi như hết việc để làm. Vậy nên sau khi Thẩm Tiểu Vũ xuống xe cùng với mấy người em trai, Đường Kế An vẫn ngôi tại chỗ không nhúc nhích, chỉ vẫy vẫy tay với bọn họ: "Mấy đứa cứ quay về trước đi, đợi anh làm xong việc rồi sẽ quay vê!"
Thẩm Tiểu Vũ đáp lại một tiếng, máy kéo lại bắt đầu lạch cạch chạy đi.
Dù sao sau khi xuống xe ở cửa lớn nhà cũ, Thẩm Tiểu Vũ phải vào bên trong nhà cũ để thăm ông bà nội, kết quả vừa mới đi vào, liền nhìn thấy một đứa nhóc đang đi trên sân, là con thứ hai của Thẩm Đại Bảo, một tiểu nha đầu.
Chị dâu cả giúp đứa nhỏ tập đi, đến cả chị dâu hai cũng đi đến bên nhà cũ rồi, vậy nên đang ở một bên mà nhìn.
Trong đó bụng của chị dâu hai đã gồ lên rồi, là đứa nhỏ đầu tiên của cô ấy với Thẩm Nhị Bảo, khoảng năm tháng rồi, thi thoảng sờ sờ bụng mình, trên mặt tràn đầy vẻ dịu dàng.
bea4f3