Chương 400: Chương 400
Chương 400: Chương 400Chương 400: Chương 400
Chuong 400: Chuong 400 Nhưng trong lòng cứ yếu đuối dần, nghĩ đến tình cảnh trong nhà, hắn ta lại không có ý buông xuôi, làm ra bộ dạng không kiên nhẫn mà nói: Chuyện này không liên quan đến cô, cô đừng có xen vào việc của người khác, nó là con gái tôi, kêu nó đến nấu cơm cho tôi thì có làm sao?”
Theo lý thuyết, vị trí nhà của Thẩm Tiểu Vũ là khó nhìn thấy nhất.
Nếu từ đầu thôn mà hướng vào bên trong thì vị trí nhà cô chính là ở sâu nhất trong thôn, nhưng tâm này mọi người vừa đi làm và, chỉ cân mắt không mù thì có thể nhìn được vào nhà cô.
Lúc này lại đứng ngay trước cửa làm ầm ï, không phải rất dễ thu hút được người trong thôn đến hóng chuyện saol
Vậy nên Thẩm Vĩ sau khi nói xong với Trương Ngọc Linh lại đưa tay ra kéo Tam Nha đi, ngữ khí vừa hung ác vừa mang theo chút thúc giục: "Mau quay về với tao, nếu không đừng trách tao lại ra tay lần nữa!"
Nói xong còn giơ tay lên để uy hiếp.
Tam Nha vừa rồi đã bị một cái tát theo bản năng mà lui lại.
Sau khi nhận thức lại tình huống xung quanh rồi, không lên tiếng nữa mà đi theo hắn ta.
Thẩm Vĩ lúc này mới vừa lòng dẫn Tam Nha đi khỏi đó. Thẩm Tiểu Vũ vốn định đưa tay ra ngăn lại, nhưng bị Trương Ngọc Linh ngăn cản: "Đừng làm gì cả, cứ để cho Tam Nha di đi, nếu con bé không di tên vô liêm sỉ kia sẽ còn tiếp tục ở đây làm loạn, gây ảnh hưởng không tốt, dù nói gì đi nữa thì anh ta cũng là cha ruột của con bé, anh ta chỉ muốn Tam Nha nấu cơm cho mình thôi, có ngăn cản cũng vô dụng!"
Dù trong lòng có uất nghẹn nhưng đây vẫn là sự thật.
Trương Ngọc Linh nhận thấy chuyện này rất rõ ràng.
Chút chuyện nhỏ này, làm loạn thêm nữa người có hại nhất vẫn là Tam Nha.
Còn nữa, bọn họ bây giờ vẫn còn ở nhờ người ta, nếu không chịu thỏa hiệp, tên mặt dày Thẩm Vĩ lại tiếp tục làm loạn ở nhà bọn họ, gây ra phiền toái lớn cho người ta như vậy, bọn họ đành phải sống tiếp trong ngượng ngùng.
Tam Nha rất nhanh có thể kết hôn được rồi, vì lý do này, trước tiên chỉ có thể nhãn nhịn.
Đợi sau khi Tam Nha kết hôn rồi, xem hắn ta còn có thể kiêu ngạo như vậy được nữa hay không! Thẩm Tiểu Vũ trong lòng dù hiểu rất rõ những gì Trương Ngọc Linh nói hoàn toàn có lý, nhưng cô vẫn cảm thấy râu rĩ không thoải mái chút nào, đây vẫn là lần đầu tiên cô thấy Tam Nha bị đánh, loại cảm giác buồn bực này thực sự khiến cho người ta khó chịu cực kỳ.
Vậy nên lúc ăn cơm trưa, Thẩm Tiểu Vũ liền có chút rau rĩ không VUI.
Bị Thẩm Gia Dương với Đường Kế An cẩn thận mà phát hiện được, Thẩm Gia Dương không khỏi hỏi: "Sao vậy? Sao nhìn buồn quá vậy, ai chọc giận con sao?”
Buổi trưa hắn với Đường Kế An về chậm hơn một chút, vậy nên không hề biết chuyện gì vừa xảy ra ở nhà mình.
Thẩm Tiểu Vũ thở dài, chủ động nói chuyện vừa xảy ra lúc trưa.
Cô ấy nói xong Thẩm Gia Dương mới nhận ra không thấy Tam Nha ở đây.
Không phải hắn không để ý tới Tam Nha, mà là hau hết thời gian khi ở đây, cô ấy đều ăn cơm trong phòng bếp, rất ít khi cùng ăn cơm trên bàn ăn với bọn họ.
Dù có kêu cô ấy cùng ăn cơm đi, nhưng cô cũng chỉ đáp lại một tiếng rồi tiếp tục làm theo thói quen.
Kiểu cẩn thận dè dặt này thậm chí đã ngấm vào xương máu cô ấy rồi. Như vậy có thể thấy được những chuyện đã xảy ra trước đây mang đến cho cô ấy nhiều ảnh hưởng đến mức nào.
Nghe xong chuyện này, dù là người ăn nói khéo léo như Thẩm Gia Dương cũng không biết phải nói gì nữa.
Nói đến cùng, nếu đã là máu mủ ruột thịt thì người khác rất khó mà chen miệng vào, dù tình cảm có không sâu sắc đi chăng nữa, làm cha mẹ mà không có chút trách nhiệm nào, con cái cũng không thể hỗn láo với cha mẹ, hoặc hoàn toàn cắt đứt quan hệ với cha mẹ được.
bea4f3