Chương 402: Chương 402
Chương 402: Chương 402Chương 402: Chương 402
Chuong 402: Chuong 402 Từ khi cô ta bị gả đi lần hai, có thể nói chưa từng xuất hiện qua ở chỗ này, hai người con gái đầu khi đó gả đi cũng không thấy bóng dáng cô ta đâu, tất cả đều do một tay mẹ kế Trương Ngọc Linh xử lý.
Kết quả cô ta đột nhiên lại xuất hiện như vậy, người nhìn thấy cô ta không khỏi sợ hãi.
Quan trọng nhất là Chu Cam chỉ mới bốn mươi tuổi, nhìn qua già hơn tuổi thật rất nhiều, trên mặt có thể nhìn ra được nhiều vết xanh tím, vừa nhìn là biết bị đánh, nói cô ta năm mươi tuổi rồi cũng không có ai nghi ngờ gì, chỉ cân nhìn bộ dạng của cô ta là biết những năm vừa qua cô ta trải qua như thế nào rồi.
Cô ta tìm đến nhà Thẩm Gia Dương, vừa nhìn thấy Tam Nha đã muốn tiến đến đánh người rồi. Trong nhà nhiêu người như vậy sao có thể cho phép cô ta nổi điên ở chỗ này được, Thẩm Gia Dương là đàn ông sẽ không động tay với đàn bà, nhưng Thẩm Uyển và Trương Ngọc Linh thì liền nắm lấy tay Chu Cầm.
Sau khi bị giữ lấy tay, biểu cảm của Chu Cầm đột nhiên trở nên vô cùng đáng sợ, hướng về phía Tam Nha mà mắng: "Mày, con nha đầu chết tiệt kia, nhiêu năm như vậy mà chạy đi đâu vậy? Có mẹ kế rồi nên không còn quan tâm mẹ ruột nữa, lúc tao chịu khổ thì chị em mày ở đâu? Sớm biết được chuyện này thì lúc sinh bọn mày tao đã ném hết vào bon cầu cho chúng mày chết đuối hết rồi."
Thẩm Tiểu Vũ vốn đang ở sau vườn xem xét mảnh đất nhỏ trông rau.
Nghe được ồn ào ở bên ngoài lập tức nhanh chóng chạy ra.
Nhìn thấy Thẩm Tiểu Vũ xuất hiện, Chu Cầm đột nhiên ngưng chửi, vậy mà lại lộ ra khuôn mặt tươi cười với Thẩm Tiểu Vũ: "Con à, mẹ là mẹ của con đây, mẹ mới là mẹ ruột của con, Thẩm Uyển cô ta... "Ôi ôi ôi!" Chu Cầm bị Thẩm Uyển bịt miệng vẫn giấy giụa đòi nói. Nhìn sơ qua cô ta không những già đi rất nhiều, lại có chút điên điên khùng khùng, nhìn qua trông không hề bình thường chút nào. Thẩm Uyển bịt miệng Chu Cầm lại rồi vẫn còn có chút kinh hoàng, dù có phòng ngừa đến mức nào, không ngờ vẫn không thể phòng ngừa nổi, cô ấy có chút lo lắng khi con gái nghe xong sẽ suy nghĩ để bụng nhiều.
Dù sao bây giờ con gái không còn là trẻ con nữa rồi, con gái hơn mười tuổi cũng có khả năng phán đoán của riêng mình rồi.[ d o c fu L L . vn - k h o t r u y ệ n d ị c h m i ễ n p hí ]
Hơn nữa chuyện đứa nhỏ là do cô nhặt về nuôi, chuyện này hầu hết người trong thôn đều biết, chỉ là sau thời gian đó, mọi người đều quen với việc Tiểu Vũ là con gái cô ấy rồi, cũng sẽ không có người cố ý nói chuyện này ra nữa.
Nhưng nếu thực sự có người hỏi ra thì rất dễ biết được chuyện Tiểu Vũ không phải con gái cô ấy là sự thật.
Vậy nên Thẩm Uyển mới gấp rút như thế.
Cô ấy vội nói với con gái: "Tiểu Vũ, con đừng nghe người đàn bà này nói lung tung!
Không chỉ có Thẩm Uyển gấp rút, đến cả Thẩm Gia Dương cũng không ngờ mọi chuyện sẽ thành ra như vậy.
Hắn kêu vợ mình với Trương Ngọc Linh trước tiên trông chừng Chu Cầm, bản thân thì trực tiếp đi ra ngoài xem tình huống.
Một người phụ nữ không rõ đầu đuôi đột nhiên chạy đến nhà hắn gây ồn ào, nếu không chịu làm rõ mọi chuyện, chẳng khác nào để nhà hắn bị khi dễ hết!
Đường Kế An ở một bên bắt lấy tay Thẩm Tiểu Vũ mà siết chặt.
Xem ra từ lúc này trở đi, vợ hắn sẽ biết bản thân không phải con ruột của cha mẹ vợ rồi, dù sao lời nói chính là thứ khó thu hồi nhất, cũng là thứ dễ dàng khiến người ta nghĩ ngợi nhất.
Cặp sinh đôi đã được nghỉ hè ở nhà rồi, nghe thấy chị gái bị một người phụ nữ điên quấn lấy như vậy, Thẩm Hữu tức giận trực tiếp dùng sức đẩy Chu Cầm ra ngoài. "Đồ điên nhà bà đừng nói bậy, chị tôi không phải do bà sinh ra, bà đi ra ngoài đi, không được ở trong nhà tôi nữa!" Thẩm Tả không đi đẩy Chu Cầm, nhưng cậu bé lại đi đến bên Thẩm Tiểu Vũ, ôm chặt lấy cánh tay cô không buông.
bea4f3