Chương 404: Chương 404
Chương 404: Chương 404Chương 404: Chương 404
Chuong 404: Chuong 404 Chu Cầm vẫn còn đang khóc, nhưng cô ta bị người đàn ông kia kéo đi lại không có ý định phản kháng quá mãnh liệt.
Rõ ràng là đã bị đánh đến nhu thuận rồi.
Cô ta đã có ý định thử chạy trốn trong nhiều năm, nhưng chỉ có lúc này là thành công chạy trốn được.
Lần này lại quay trở về, chỉ sợ không còn cơ hội như lúc này nữa. Nghĩ den chuyện này, trong lòng Chu Cầm liên tràn đầy sợ hãi, làm sao còn nhớ đến Tam Nha gì đó nữa.
Sau khi một trận ầm ï qua đi, Chu Cầm liên bị hai cha con tìm tới dắt vê rồi, nhưng người đứng bên ngoài hóng chuyện vẫn có người chưa đi, có người nhịn không được mà hỏi Thẩm Gia Dương: "Chuyện này là sao vậy?"
Thẩm Gia Dương chìa tay ra: "Tôi cũng chẳng biết nữa!"
Trong đó có cô gái nghe được vậy thì nhịn không được mà lui về sau một chút, bởi vì trước khi cô ấy về nhà đã đụng phải Chu Cầm, lúc Chu Cầm hỏi Tam Nha đang ở đâu, chính là cô ấy đã chỉ đường cho Chu Cầm.
Dù sao người ta là mẹ ruột đến tìm con gái, lại là người mà cô ấy quen, thuận miệng thì trả lời thôi chứ cô ấy không hề nghĩ nhiều. Nhưng hiện tại xem ra đây căn bản không phải chuyện mà cô ấy có thể lường trước được.
Thẩm Gia Dương nói qua với người bên ngoài mấy câu rồi nói bản thân có việc cần đi trước, lúc quay vê chợt nghe thấy vợ mình do dự mà hỏi: "Vừa rồi... là chồng thứ hai của Chu Cầm sao?”
Dù sao trước kia cũng chưa từng thấy qua, vậy nên không thể khẳng định chắc chắn được.
Thẩm Gia Dương gật đầu: "Đúng vậy, cô ta lén trốn từ nhà ra ngoài, vừa rồi lúc anh ra ngoài thì nhìn thấy hai cha con bọn họ đang ở trong thôn tìm Chu Cầm, vậy nên anh liên tiện dắt người về đây luôn.”
Nghe qua thì như thể giúp người xấu làm điều ác vậy, dù sao Chu Câm vừa nhìn là biết sau khi tái giá cũng không được sống những ngày yên lành, nhưng hắn lại làm sai chuyện gì rồi vậy, sao trong nhà cứ luôn gặp những người đến làm loạn ngay cửa nhà mình vậy?
"Thực sự xin lỗi" Trương Ngọc Linh ở một bên liền cúi đầu xin lỗi. Tam Nha cũng im lặng mà cúi người.
Lúc mọi người nhìn qua, Trương Ngọc Linh thấp giọng nói: eu là do tôi cùng con ở nhờ nhà mọi người nên mọi người mới gặp những chuyện này, chúng tôi lập tức chuyển đi bây giờ luôn."
Nghe được lời này, hai vợ chồng Thẩm Gia Dương liền quay sang nhìn nhau.
Nhưng cẩn thận mà suy nghĩ thì có lẽ cũng đúng là như vậy.
Dù là Thẩm Vĩ, hay là Chu Cầm, nguyên nhân mà bọn họ tìm tới không phải đều là vì Tam Nha saol Nhưng nghĩ lại, Tam Nha có làm sai gì đâu chứ, chỉ là do cha mẹ của cô ấy mà thôi.
Thẩm Gia Dương và Thẩm Tiểu Vũ cũng không phải loại người giận cá chém thớt, hơn nữa Trương Ngọc Linh đến ngày mai là dẫn hai đứa nhỏ chuyển di rồi, gặp phải chuyện như vậy chỉ có thể nói là do không may mắn mà thôi!
Thẩm Uyển cũng không khỏi nói: “Đừng nói vậy, chuyện này cô cũng không muốn xảy ra mà."
Ngoài lời này ra, cô ấy cũng không biết nên an ủi thế nào nữa. Không còn người làm loạn nữa, tâm tư của cô ấy hiện tại chỉ muốn giải thích với con gái ve "mấy lời linh tỉnh" của Chu Cam vừa rồi, thực sự không còn tâm trí để nghĩ đến chuyện khác nữa, cũng không biết trong lòng con gái đang nghĩ gì?
Cô ấy không biết cách che dấu cảm xúc của mình, trong lòng đang nghĩ gì thì sẽ biểu lộ trên mặt vài phần.
Thẩm Gia Dương nhìn thấy phản ứng của vợ mình, nhìn thoáng qua có chút bất đắc di sau khi thở dài trong lòng liền trấn an mà vỗ vào lưng cô ấy, sau đó nói với con gái nhà mình: "Tiểu Vũ, con mau tới đây, cha với mẹ con có chuyện muốn nói với con." Biểu cảm của Thẩm Tiểu Vũ và Đường Kế An liên trở nên có chút ngưng trệ.
Thẩm Uyển: "II"
Đây là đang muốn nói sự thật với con gái nhà mình sao?
Ở bên phía phòng y tế của thôn...
bea4f3