Chương 437: Chương 437
Chương 437: Chương 437Chương 437: Chương 437
Chuong 437: Chuong 437 Mặc dù chưa từng gặp mặt qua người nhà họ Thẩm lần nào, nhưng bởi vì Thẩm Tiểu Vũ, ông Trân coi như cũng có chút hiểu biết với mấy người em trai của cô. Vậy nên sau khi thấy hai thiếu niên đó báo danh vào đại học của mình, hơn nữa lại có thể trúng tuyển, bọn họ liền bỏ thêm lá thư vào phong thư chứa giấy báo trúng tuyển. Hai thiếu niên nhận lấy thư còn có chút mờ mịt và nghi hoặc, hiệu trưởng của đại học nông nghiệp kia sao phải viết thư cho bọn họ vậy?
Cuối cùng phải đến khi Thẩm Tiểu Vũ giải thích bọn họ mới hiểu được. Hóa ra vị hiểu trưởng kia đã ở nông trường lao động nhiêu năm như vậy, chị gái bọn họ còn quen biết vị hiệu trưởng kia nữa, hai bọn họ lại được thơm lây từ chị gái rồi! Còn chưa khai giảng mà đã quen biết hiệu trưởng như thế.
Đến bây giờ kết quả của mấy người thi vào đại học trong nhà, chỉ còn lại mỗi Thẩm Hữu.
Thẩm Hữu sốt ruột đến mức muốn bốc khỏi lửa trong miệng luôn rồi!
Nếu chị với mấy anh em khác đã đỗ đại học, chỉ còn một mình cậu không đỗ được, vậy thì rất mất mặt, còn cảm thấy bản thân như bị tụt lại vậy, vê sau không thể cùng tiến lên với mấy người anh em đã cùng cậu lớn lên nữa, đây là điều khiến cậu sốt ruột đến bốc hỏa rồi. Vì tình huống này của cậu, đến cả tiệc rượu đã chuẩn bị gần xong, nhưng vẫn chưa chính thức tổ chức, nếu tổ chức còn không phải giống như đâm một nhát dao vào đứa nhỏ kia sao?
Thấy sau khi giấy báo trúng tuyển của Thẩm Bình và Thẩm An đã đến tay hai ba ngày, sau đó trong thôn vẫn chưa có tin tức gì, trong lòng Thẩm Hữu thậm chí còn không ôm hy vọng gì nữa.
Trực tiếp kêu người trong nhà không cần quan tâm đến cậu nữa, tiệc mừng phải chuẩn bị thì cứ tổ chức đúng hạn đi, không cần vì một mình bản thân cậu mà làm ảnh hưởng đến tâm tình của người khác. Nhưng mất mát của cậu thì tất cả mọi người đều nhìn ra được.
Mấy thiếu niên sau khi đã nhận được giấy báo trúng tuyển cũng không biết phải an ủi cậu thế nào, an ủi quá mức thì sẽ thành khoe khoang, vẫn là nên duy trì im lặng thì hơn.
Chỉ có Thẩm Tiểu Vũ nói với em trai: "Bây giờ vẫn còn rất nhiều giấy báo trúng tuyển chưa đến tay mọi người, nói không chừng trường em phát giấy báo muộn hơn chút, còn sớm mà đã tuyệt vọng như vậy rồi, đây không giống với Thẩm Hữu của chúng ta chút nào!"
Thẩm Hữu nghe vậy liền điều chỉnh lại tinh thân, cậu lại tiếp tục chờ đợi.
Mãi đến trước một ngày khi tiệc mừng được tổ chức, giấy báo trúng tuyển của Thẩm Hữu cuối cùng cũng đến tay cậu, lúc cậu nhận được giấy báo trúng tuyển trên tay, thậm chí còn kích động đến suýt phát khóc luôn cơ.
Người chưa từng chờ đợi sẽ không hiểu được tâm tình lúc này của cậu.
Mọi người cũng vui vẻ mà nhìn cậu "nổi điên lên".
Cứ như vậy, nhà họ Thẩm có năm người thi vào đại học, từng người từng người một, tất cả đều đỗ đại học.
Hơn nữa còn là những đại học trọng điểm của thủ đô.
Tin tức này rất nhanh được thổi quét đi khắp nơi, còn gây ra trận oanh động rất lớn!
Dù tâm tình của hâu hết người trong thôn họ Thẩm không quá tệ, nhưng cả năm đứa nhỏ nhà đại đội trưởng thi vào đại học ở thủ đô đều đỗ hết khiến không ít người vừa chua chát vừa ghen tị đến đỏ mắt.
Có tới tận năm sinh viên đại học như vậy, nhà đại đội trưởng thực sự quá phát đạt rồi!
Tình cảnh trong nhà vốn đã không kém, hiện tại lại có tới năm sinh viên như vậy, sao có thể lợi hại đến vậy chứ?
Mấy thanh niên tri thức cùng với những người khác cũng thi đại học ở trong thôn đến giờ vẫn chưa có tin tức gì, trong lòng không cần phải nói cũng biết là chua xót đến sắp chịu không được nữa rồi!
Đối với trường hợp này, Thẩm Tiểu Vũ coi như cũng đoán trước được, nhưng không có biện pháp gì hết. Chỉ có thể cố gắng mà bỏ qua.
Dù sao không thể vì để tránh người khác ghen tị đến đỏ mắt mà kêu mấy em trai mình không được đỗ đại học được!
bea4f3