Đại Sư Huyền Học Là Đầu Bếp Thần Côn (Dịch Full)

Chương 440 - Chương 440: Chương 440

Chương 440: Chương 440 Chương 440: Chương 440Chương 440: Chương 440

Chuong 440: Chuong 440 Tài liệu còn lại cô muốn để lại cho những đứa nhỏ nhà mình cũng như trong thôn để ôn tập cho năm sau, dù sao cô vẫn biết suy nghĩ, so với những thanh niên tri thức từ bên ngoài tới, cô vẫn thân thiết với những người bạn cùng thôn cùng lứa tuổi hơn.

Đường Kế An gật gật đầu: “Anh thấy rồi, vậy nên em đang định cảm ơn anh sao?"

Thẩm Tiểu Vũ: Cô chỉ nói vậy thôi mà, người này sao có thể biến tấu thành như vậy được chứ?

"Dịp này không phải ngày nào em cũng cảm ơn anh sao, mỗi ngày đều nấu món ngon cho anh ăn, anh đây là đang tính ăn rồi quyt nợ luôn sao?" Thẩm Tiểu Vũ cố ý trừng mắt liếc anh một cái, làm ra bộ dạng tức giận.

Bản thân cô nói như vậy thì không sao hết, dù sao cũng chỉ là thuận thế thuận miệng mà nói ra một câu thôi, nhưng câu cuối cùng mà Đường Kế An nghe thấy lại khiến ánh mắt anh trở nên thâm trầm hơn rất nhiều.

Trước kia khi còn nhỏ, anh vẫn luôn dùng tâm lý của một người trưởng thành để yêu chiều cô. Nhưng khi tuổi của Thẩm Tiểu Vũ đang lớn dân, bây giờ cũng gân đến tuổi trưởng thành rồi, tâm tình của anh càng lúc càng không giống ngày trước nữa.

Bó cải trắng vừa mềm vừa đẹp đã để lâu như vậy rồi, cảm giác cũng sắp tới lúc phải thu hoạch rồi.

Lúc Thẩm Tiểu Vũ cảm giác ánh mắt của Đường Kế An có chút không thích hợp, Đường Kế An liền cười cười với cô như lúc bình thường, còn đưa tay ra xoa đầu cô: "Vẫn nhớ mà, sao anh có thể quyt nợ được chứ!"

Thẩm Tiểu Vũ không còn để ý đến những gì anh nói nữa, mà lấy tay của Đường Kế An đang đặt trên đầu mình xuống, cô kháng nghị: "Không được xoa đầu em, em không còn là trẻ con nữa đâu mà." Rõ ràng cô rất cao ráo chứ không hê thấp, cũng một mét bảy ba rồi, đối với con gái thực sự là rất cao, nhưng trước mặt Đường Kế An thì lại thấp tẹt, người này nhìn qua chắc chắn phải hơn một mét tám lãm, như vậy cũng là quá cao rồi! Đường Kế An thong dong mà rụt tay lại, thân sắc yêu chiều nói: "Được thôi, anh sẽ không xoa đầu em nữa.

Thẩm Tiểu Vũ: Sao cứ có cảm giác như bản thân bị đối xử giống trẻ con vậy nhỉ?

Sau khi khai tiệc, bàn tiệc dường như cũng luân phiên đến người nhà bọn họ rồi.

Bình thường ở tiệc thì sẽ tiếp đãi khách khứa trước, rôi mới đến người nhà, đây cũng coi như là lẽ thường.

Vì tiệc mừng lần này, nhà họ Thẩm coi như phải tốn rất nhiều công sức tiên bạc!

Nhưng người tới ăn cũng không chỉ ăn mà không trả tiền, cứ he ai tới ngồi ăn thì sẽ đưa ít đồ, hầu hết mọi người đều đưa tiền, ít thì là mấy xu, nhiều thì là mấy đồng, gộp cùng một chỗ cũng không phải ít.

Đơn giản hơn chút thì sẽ trực tiếp đưa trứng gà, rau củ, gạo bột linh tinh.

Dù sao cũng không có ai tay không mà đến.

Huyện trưởng cùng rất nhiều lãnh đạo và các phóng viên đang ở đây, có mất mặt cũng không được phép mất mặt trước các lãnh đạo. Đợi đến khi những người nhà Thẩm Gia Dương cuối cùng cũng được ăn, Thẩm Tiểu Vũ mới nhìn thấy Từ Bội, cô ấy ngồi cùng bàn với hai người cô và mấy người chị họ đã được gả ra ngoài, Từ Bội đang ngồi ngay bên cạnh mẹ mình.

Cô ấy nhìn qua dường như đang cố khiến bản thân trông vui vẻ một chút, nhưng nhìn vẫn rất miễn cưỡng.

Thẩm Tiểu Vũ hoàn toàn có thể lý giải được tâm tình lúc này của cô ấy.

Mọi người cùng nhau ôn tập, kết quả chỉ có mình cô ấy là không có thành tích gì, dù cho là ai thì trong lòng cũng sẽ chịu không nổi.

Từ Bội từ lúc đến thôn họ Thẩm thì vẫn luôn đứng ở nơi có ít người trong nhà cũ, bởi vì nếu ở nơi có nhiều người là sẽ bị hỏi là thi cử thế nào, nói là anh chị em họ đều đỗ hết rồi, liệu cô ấy có thể đỗ được không. Hỏi quá nhiêu thực sự sẽ khiến người ta khó chịu.

Người hỏi có lẽ không thực sự có ý xấu, nhưng đối với người bị hỏi mà nói, đây hoàn toàn không phải chuyện đáng vui.
bea4f3
Bình Luận (0)
Comment