Chương 459: Chương 459
Chương 459: Chương 459Chương 459: Chương 459
Chuong 459: Chuong 459 Sau khi thời gian trôi qua dần, các trường đại học cũng bắt đầu khai giảng với nhau.
Những đứa nhỏ nhà họ Thẩm vào được tổng cộng ba trường đại học khác nhau.
Thời gian báo danh sớm nhất chính là Thẩm Hữu, đại học quốc phòng có thời gian báo danh sớm hơn so với những trường đại học khác, hơn nữa còn quản lý vô cùng nghiêm khắc.
Cha mẹ có thể đưa con đến trường học, nhưng cùng lắm cũng chỉ có thể đưa được đến cửa mà thôi.
Còn những chuyện khác thì đứa nhỏ phải tự làm hết.
Có thể tới được đại học này để học, có thể nói tuổi của Thẩm Hữu chính là nhỏ nhất.
Nhưng cho dù chỉ mới mười lăm tuổi như vậy, đại học này bồi dưỡng ra những quan quân cao cấp cống hiến vì quốc gia, chương trình học tập cùng với nhiệm vụ vê sau càng nghiêm khắc, việc nhỏ xíu như báo danh, lo liệu chuyện của mình còn làm không được thì sau này còn có thể làm được gì? Vậy nên Thẩm Hữu sau khi được đưa đến cửa, lại được người nhà dặn dò một phen rồi, liền mang hành lý của mình vào trong, ở mọi ngóc ngách đều có những sinh viên chuẩn bị vào nhập học giống cậu. Đây chỉ có thể nói là quy định của trường người ta đã là như vậy rồi, nếu không phục nữa thì cũng không thể vào học được!
Sau khi đưa Thẩm Hữu đến trường rồi, theo sau đó chính là hai anh em Thẩm Bình Thẩm An.
Thời gian báo danh của đại học nông nghiệp cũng sớm hơn đại học Bắc Kinh một ngày, vậy nên trước khi hai chị em Thẩm Tả và Thẩm Tiểu Vũ báo danh, hai anh em bọn họ sớm đã đến trường báo danh rồi.
Ở đại học này có người quen của bọn họ, cũng chính là ông Trần hiệu trưởng của đại học nông nghiệp.
Sau khi đến thủ đô rồi, ngoài vui chơi ra, Thẩm Tiểu Vũ đương nhiên cũng tranh thủ thời gian mà đến thăm ông Trân cùng ông Tăng.
Đối với hai đứa nhỏ Thẩm Bình Thẩm An đã thi đỗ đại học này, ông Trần sau khi gặp mặt hai đứa nhỏ liền cảm thấy rất vui vẻ, thậm chí còn kêu bọn họ sau này học hành có gì băn khoăn không hiểu chỗ nào có thể trực tiếp tới gặp ông ấy.
Một hiệu trưởng của đại học rất khó có thể gặp mặt được.
Nhất là khi cuộc thi vào đại học vừa mới khôi phục, việc mà ông ấy phải làm đương nhiên là rất nhiều rồi.
Mà lúc này ông ấy lại nói như vậy, có thể thấy được ông ấy không hề coi hai đứa nhỏ này là người ngoài, khi ấy Thẩm Gia Dương liền kêu hai đứa nhỏ cúi đầu thật sâu để cảm ơn ông Trần!
Công ơn truyền giảng dạy dỗ, trước tiên cảm ơn thật chân thành cũng không có gì là sai hết.
Vậy nên hôm nay khi tới đại học nông nghiệp để báo danh, cảm giác của Thẩm Bình và Thẩm An vẫn có hơi bất đồng, trong lúc phấn chấn kích động còn kèm theo chút cảm giác vui sướng kỳ lạ.
Bọn họ vậy mà lại quen biết hiệu trưởng của đại học này đó!
Thiếu niên hơn mười mấy tuổi, thi thoảng cũng sẽ có chút tâm lý hư vinh như vậy, loại cảm giác bí mật này, không cho người khác biết bọn họ vẫn có thể im lặng mà tự mình cảm nhận được, cũng không có ý định khoe ra với người khác. Như vậy là đủ rồi.
Khi đi báo danh thì mang những thứ nên mang, sau đó di tới ký túc xá.
Bước cuối cùng mới chính là trọng điểm.
Ký túc xá chính là nơi về sau phải ở nhiều năm, trông như thế nào vậy, bạn cùng phòng thế nào, đây chính là chuyện mà cả nhà đều lo lắng, tình huống đặc thù của trường Thẩm Hữu khiến bọn họ không vào trong được, nhưng đến phiên hai anh em Thẩm Bình Thẩm An, cả nhà nhất định phải đến được cả ký túc xá của bọn họ. Ký túc xá bình thường hiện tại không phải là phòng sáu người thì là phòng tám người, hơn nữa hầu hết đầu là giường hai tâng.
Ngoài những điều đó ra, cùng lắm còn có một cái bàn trắng, một ngăn tủ đã là nhiều lắm rồi!
Ký túc xá của đại học nông nghiệp chính là phòng tám người.
Vận khí của hai anh em coi như cũng không tồi, cả hai được phân ở cùng một ký túc xá.
bea4f3