Chương 465: Chương 465
Chương 465: Chương 465Chương 465: Chương 465
Chuong 465: Chuong 465 Nói đến đây biểu cảm của cô ta càng không ngừng thể hiện ra vài phần hưng phấn.
Lời này nhất thời cắt ngang cuộc nói chuyện của người khác, cũng thu hút được sự chú ý của mọi người, ánh mắt của đám người nhìn qua vừa có chút nghi hoặc vừa có chút khó hiểu, lại mang theo cả vẻ kỳ quái.
Dù sao bộ dạng đột nhiên gào lên của cô ta như vậy thực sự rất kỳ lạ. Ninh Chi Chi lúc này mới ngại ngùng cười cười, nói một tiếng ngại quá rồi đứng dậy chạy ra bên ngoài ký túc xá để xem. ... Không thấy người đâu nữa. Cô ta đứng ngây tại chỗ trong chốc lát, bốn người vừa rồi mới đi ra từ ký túc xá, bộ dạng nói nói cười cười, nhìn qua dường như có quan hệ rất tốt, đang đi về phía ký túc xá nam.
Ninh Chi Chi không khỏi híp mắt. Không ngờ Thẩm Tiểu Vũ vậy mà lại quen biết Đường Kế An, hơn nữa nhìn qua dường như còn rất thân thiết với nhau, điều này không khỏi khiến địa vị của Thẩm Tiểu Vũ trong lòng cô ta dường như cao hơn rất nhiều, từ một bạn học không quá được xem trọng liền trở thành một đối tượng tốt để kết giao.
Đúng vậy! Cô ta nhận ra được Đường Kế An.
Thực ra lúc Đường Kế An tiến vào cửa, cô ta đã cảm thấy Đường Kế An rất quen mắt rồi.
Hiện tại nhận ra được người rồi, không phải là người cô ta nhìn thấy từ xa xa khi đi tham gia tang lễ của một thủ trưởng cùng với ông nội của mình vào một năm trước sao, trước khi rời đi, cô ta có nghe được mọi người nghị luận về đối phương.
Nói cái gì mà là thiếu gia của con thứ nhà họ Đường, tuổi còn trẻ mà có thể làm ra được thành tích khiến người ta phải ngưỡng một trong một thời gian rất ngắn, được người ta khen đến không biết trời đâu đất đâu.
Sau đó mới biết được địa vị nhà họ Đường là như thế nào.
Tóm lại là mạnh hơn nhà cô ta gấp mấy lần.
Như lúc tham gia tang lễ vậy, người ta có thể được sắp xếp ở vị trí thứ nhất, mà bọn họ chỉ có thể đứng ở vị trí phía xa xa để cúi đầu tiễn đưa, được tới tiễn đưa cũng bởi vì ông nội cô ta trước kia từng là cấp dưới của người ta, nếu không cũng chưa có tư cách để tới lễ tang.
Sau đó cô ta nhịn không được mà có ý muốn thu thập thêm nhiều thông tin về vị thiếu gia kia hơn. Đáng tiếc là không có thu hoạch được gì hết.
Không nhận ra ngay khi gặp, cũng do thời gian trôi qua đã một năm rồi, hơn nữa lúc trước vốn cách nhau rất xa, cô ta chỉ nhìn thấy được khuôn mặt của đối phương ở phía xa xa, trí nhớ đều có chút mơ hồ.
Vừa rồi phu nhân Tiêu Tĩnh liên gọi tên con trai mình, ánh mắt Ninh Chi Chi mới chợt lóe sáng, cuối cùng cũng nhận ra được thân phận của Đường Kế An, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến cô ta đứng ở đây như vậy.
Nhìn chằm chằm theo bóng dáng của bốn người đang đi dần về phía xa xa, Ninh Chi Chi quyết định đợi Thẩm Tiểu Vũ quay về rồi nói tiếp.
Cô ta vốn tưởng sẽ không lâu lắm, dù sao cũng chỉ ăn một bữa cơm thôi mà, có thể mất bao lâu được chứ?
Cho dù có lâu thì chắc chắn đến chiêu cũng sẽ quay lại! Vì để đến khi Thẩm Tiểu Vũ quay vê người chạm mặt đầu tiên sẽ là cô ta, Ninh Chi Chi thậm chí còn không dám chạy ra ngoài, kết quả cô ta ở ký túc xá đợi từ sáng cho đến giữa trưa, từ trưa cho đến chiêu, lại đợi từ chiêu cho đến tối, thậm chí còn đợi đến trưa hôm sau mà Thẩm Tiểu Vũ vẫn còn chưa quay vê.
Ninh Chi Chỉ: ˆ...'
Tức đến mức biến thành cá nóc luôn rồi!
Mấy người Thẩm Tiểu Vũ sau khi đi đến ký túc xá nam liền tới phòng của Đường Minh đầu tiên, bởi vì phòng của hắn ở tầng hai nên gần hơn, còn phòng của Thẩm Tả ở tâng bốn nên có xa hơn chút. Kết quả không ngờ bọn họ vừa mới đến cửa tâng hai, liên thấy một phòng ký túc xá vây quanh không ít người, âm thanh ồn ào láo nháo trong phòng đó liền vang tới.
bea4f3