Chương 467: Chương 467
Chương 467: Chương 467 Chương 467: Chương 467
Chuong 467: Chuong 467 Thẩm Gia Dương sờ sờ chóp mũi, tuy rằng chưa rõ toàn bộ tình huống, nhưng vừa rồi cũng đã thấy một lúc nên vẫn có thể lên tiếng mà trả lời: "Anh cũng không rõ lắm, vừa rồi anh cùng Tiểu Tả sửa sang lại giường chiếu xong định đến tìm Kế Minh, thấy cậu ấy thu thập xong rồi còn nghĩ cậu ấy đã đến tìm mọi người nữa cơ, nhưng mà không ngờ....
Kết quả lúc vừa mới ra khỏi cửa ký túc xá thì đã bị mẹ con Lục Dung ngăn cản.
Lúc ấy Thẩm Gia Dương còn chưa hiểu rõ ràng được mọi chuyện, mà Lục Dung đã xông lên mắng Đường Kế Minh. Hom nay là ngày báo danh nên ký túc xá vốn có nhiều người, nơi này mà làm loạn không phải sẽ thu hút được cả đống người hay saol Đường Kế Minh lại duy trì bộ dạng trâm mặc không nói gì, như vậy không phải sẽ khiến cho người khác hiểu nhầm saol
Hiện tại Tiêu Tĩnh đã đến đây rồi, tình huống chắc chắn sẽ không có chuyển biến xấu nữa.
Sự thật đúng là như vậy, Lục Dung trong lúc đối mặt với Tiêu Tĩnh vẫn có chút thiếu tự tin, dù sao đúng là lúc trước bà ta chủ động đòi ly hôn với Đường Xương thật, nhưng cũng là do bà ta không muốn chịu khổ cùng ông ấy mà thôi, như vậy thì có gì sai chứ?
Nghĩ như vậy, bà ta liền không còn chút chột dạ nào nữa.
Bà ta cười lạnh với Tiểu Tĩnh một tiếng: "Đây là chuyện của nhà tôi, cô có tư cách gì mà xen vào?”
Tiêu Tĩnh chậm rãi mà thở dài: "Đúng, đây là chuyện nhà chị, nhưng Kế Minh là cháu của em, em thay thằng bé nói mấy câu chắc không có vấn đề gì đúng không, lúc trước chị thấy cảnh đi đày rất cực khổ, làm loạn lên đòi ly dị với anh cả, anh ấy không phải cũng đồng ý rồi sao, còn cho chị mang theo con gái đi nữa.
Chuyện này đã là chuyện của quá khứ hơn mười năm trước rồi, bản thân chị không phải cũng tái giá rồi sao, bây giờ sao lại quay vê đây, dù anh cả có đồng ý hay không, đây đều là chuyện của hai người, không liên quan gì đến đứa nhỏ Kế Minh này hết, chị đến tìm thằng bé gây phiền toái như vậy là không thích hợp chút nào!"
Lúc nói chuyện bà ấy đem đến cho người khác một cảm giác hòa nhã ôn hòa, nhưng nội dung nói ra lại vô cùng đáng ngạc nhiên, nháy mắt đã thu hút được sự chú ý của mọi người, đám người ở đó lập tức ồ lên.
Những người vừa rồi còn cảm thấy Đường Kế Minh máu lạnh với mẹ ruột của mình, không ngờ sự thật lại là như vậy.
Những người vừa chỉ trích qua Đường Kế Minh lại cảm thấy đau lòng.
Chỉ hai chữ đi đày đã nói lên rất nhiều điều. Mười năm kia đối với mọi người mà nói đều là một thời kỳ dày vò rất dài, có không ít người của thời này gặp nạn, cũng có không ít người lúc này chịu khổ sở, tuy rằng thời kỳ đó đã qua rồi, nhưng những gì lưu lại trong lòng vẫn không phai nhạt được.
Lục Dung vừa đòi ly hôn lại còn tái giá, hiện tại người ta quay lại như bình thường rồi, bà ta lại quay về đây làm loạn không chút hòa thuận.
Dù ai nhìn thấy cũng đều cảm thấy bà ta không biết xấu hổ, lại nghe Tiêu Tĩnh nói Lục Dung cố ý tìm đến gây phiên toái cho con trai mình, thần sắc mà mọi người nhìn Lục Dung lúc này hoàn toàn không giống lúc trước nữa. Vốn không muốn chịu khổ cùng người ta nên ly dị chưa nói đến, nhưng cũng tái giá rồi, hiện tại chồng cũ đã quay lại, cũng không thể vì chông cũ không muốn quay vê với mình mà đi gây phiên toái cho con trai được?
Ai làm mẹ mà có thể gây ra chuyện như vậy được chứ?
Nhận lấy thân sắc cùng với hành động chỉ trỏ của mọi người, còn có mấy tiếng nói thâm, Lục Dung quả thực hận không thể xông lên xé miệng của Tiêu Tĩnh.
Tiêu Tĩnh nhìn thấy biểu cảm của bà ta, trong lòng không khỏi thở dài.
Nếu không phải Lục Dung quá đáng, bà ấy cũng vốn không muốn khiến bà ta xấu hổ như vậy.
bea4f3