Chương 477: Chương 477
Chương 477: Chương 477Chương 477: Chương 477
Chuong 477: Chuong 477 Cô còn cảm thấy người khác nghĩ nhiều rồi, cứ hễ thấy nam nữ đi với nhau là lại cho rằng bọn họ là một cặp.
Hiện tại kết quả nói cho cô biết rằng không phải người khác suy nghĩ nhiều mà là cô đã suy nghĩ quá ít rồi.
Chết mất!
Nhưng dù như vậy, hiện tại cô càng không biết xử lý chuyện này thế nào, lần đầu trong lòng cảm thấy hoang mang như vậy khiến cho cô không biết phải làm sao, hận nơi này không có hang động để cho cô chui vào hay là trốn đi, để cô trốn tránh được tình hình hiện tại. "Tiểu Vũ." Đường Kế An chung quy lại vẫn không muốn đẩy cô vào thế khó xử, chủ động lên tiếng: “Anh không ép buộc em phải đồng ý với anh ngay, nhưng cũng đừng trực tiếp từ chối anh, cẩn thận mà suy nghĩ lại có được không?”
Anh nói ra những câu bản thân sớm đã chuẩn bị trước đó rồi. "Thời gian kế tiếp anh sẽ để em điều chỉnh lại cảm xúc của mình, trong khoảng thời gian đó anh sẽ không quấy rây đến em nữa, đợi khi em đã nghĩ thông suốt rồi tới nói cho anh biết kết quả có được không?”
Nếu không được thì... Như vậy có phải sẽ không thể duy trì quan hệ được như trước nữa đúng không? Trong lòng Thẩm Tiểu Vũ hoàn toàn không muốn mọi chuyện sẽ thay đổi theo chiêu hướng như vậy, sau khi cô phục hồi lại tinh thần, phản ứng đầu tiên là định từ chối. Một người giống như anh trai, đột nhiên lại nói muốn nói chuyện yêu đương với cô, chuyện này đổi là ai cũng khó mà chấp nhận được. Nhưng câu mà Đường Kế An đã giành trước để nói ra lại khiến những lời cô định thốt ra lại phải nuốt vào.
Có chút nói không nên lời.
Trong đầu có hơi hỗn loạn, Thẩm Tiểu Vũ cũng nghĩ đúng là bản thân đang cần thời gian để ngẫm lại, cũng phải thật bình tĩnh, vậy nên sau khi Đường Kế An nói xong câu đó liền gật đầu: "Được, vậy em... về ký túc xá trước nhé... Đường Kế An cũng không có ý ngăn cản: "Được rồi, vậy em về trước đi!"
Lúc này Thẩm Tiểu Vũ thực sự không còn tâm tư nào để ở lại nữa, sau khi Đường Kế An nói xong, cô không hề trì hoãn mà rời đi luôn, thậm chí còn như thể đang chạy trối chết.
Đường Kế An cứ vậy mà nhìn chăm chú vào bóng dáng rời đi của cô, biểu cảm cũng bắt đầu ngưng đọng lại.
Tình huống này thực ra anh cũng đoán trước được rồi.
Dù sao bản thân vợ anh không phải người quá nhiệt huyết, ở phương diện tình cảm thì lại chậm hơn chút. Anh tính đợi khi lên đại học, mọi phương diện đều đã ổn thỏa hết rồi liên bắt đâu nói lên tình cảm của mình luôn, nếu không cứ như vậy anh trong mắt vợ mình mãi mãi chỉ có thể là người anh trai thanh mai trúc mã mà thôi!
Điều duy nhất không thể ngờ được là vợ anh lại là người chủ động khiến anh phải thoát khỏi ranh giới anh trai em gái như vậy.
Như vậy cũng tốt.
Chỉ có thể thoát khỏi ranh giới anh trai em gái thì tình cảm của bọn họ mới có bước phát triển mới. Đương nhiên cũng bởi vì quan hệ anh trai em gái này, vợ anh chắc chắn sẽ rất rối rắm khó xử, thậm chí phản ứng đầu tiên có thể chính là từ chối, điều đó anh sớm đã chuẩn bị rồi.
Nhưng đối với anh, để thoát khỏi quan hệ anh em vẫn có lợi hơn là hại.
Tình cảm nhờ việc sinh sống với nhau nhiêu năm như vậy cũng không phải điều gì lãng phí, nguyên nhân bởi vì vợ anh hiểu thành ý của người khác hơi chậm một chút, tình cảm được tích lũy qua nhiều ngày tháng của bọn họ mới quan trọng đến như vậy, có được nên móng này, anh coi như thắng được một phần rồi.
Quan trọng nhất là vợ anh sớm đã có thói quen cùng ở chung với anh rồi.
Đúng lúc quan trọng này liền tiến thêm bước nữa, anh lại chủ động đưa ra đề nghị sẽ không đi tìm cô. Anh phải thừa nhận bản thân như vậy quá cẩn thận, cho cô thời gian để suy nghĩ, cũng để cô một lần nữa thấy rõ được vị trí của anh trong lòng cô là như thế nào.
Suy xét lại tổng thể, Đường Kế An liên cảm thấy chuyện này có lợi hơn là hại.
bea4f3