Đại Sư Huyền Học Là Đầu Bếp Thần Côn (Dịch Full)

Chương 482 - Chương 482: Chương 482

Chương 482: Chương 482 Chương 482: Chương 482Chương 482: Chương 482

Chuong 482: Chuong 482 Đường Kế An vậy mà lại không có chút tram mặc nào, ánh mắt mang theo vài phần ôn nhu và tham lam mà nhìn cô, tình cảm ẩn chứa trong ánh mắt này khiến tim Thẩm Tiểu Vũ không tự chủ được mà nhảy dựng lên, kết quả sau khi anh mở miệng ra lại nói: "Xin lỗi em." Thẩm Tiểu Vũ: "22?"

Đã gặp mặt nhau rồi, câu đầu tiên nói với nhau không phải là nói về chuyện tình cảm, mà lại là câu xin lỗi sao?

Thẩm Tiểu Vũ trong lúc nhất thời có hơi hoang mang, vẻ mặt giật mình khó thấy.

Cô nhìn Đường Kế An, mờ mịt hoang mang mà hỏi: "Hả?"

Thẩm Tiểu Vũ thực sự muốn phát điên lên rồi!

Vẻ mặt đáng yêu này của cô khiến Đường Kế An nhịn không được mà có chút ngứa tay, quả thật là muốn đưa tay ra bóp khuôn mặt của cô. Nhưng anh đành phải nhịn xuống. Thấy bạn học ở bên cạnh đang đi qua đi lại để tới lớp, hai người bọn họ còn đứng đây nói chuyện cũng không hợp lý, còn có bạn cùng phòng của vợ mình.

Tuy rằng bọn họ chưa đi đến chỗ hai người, nhưng vẫn hướng về bên này mà nhìn, Đường Kế An không khỏi đưa tay ra kéo Thẩm Tiểu Vũ: "Chúng ta vừa đi vừa nói chuyện nhé." Thẩm Tiểu Vũ cứ vậy mà bị anh đưa đi một cách bị động.

Cách nhau ba ngày, cuối cùng bọn họ cũng ở chung một chỗ với nhau rồi.

Lần này Thẩm Tiểu Vũ đã không thể nhãn nại được nữa, không giải quyết cho xong chuyện này, cô không thể thoải mái được, vậy nên sau khi hai người đi xa ra khỏi ký túc xá rồi, Thẩm Tiểu Vũ liền hỏi Đường Kế An: 'Vừa rồi anh nói xin lỗi là có ý gì vậy?”

Lần này Đường Kế An cũng cảm thấy rất thoải mái.

"Lúc trước nói cho em thời gian để suy nghĩ, vậy mà anh lại tìm đến em nhanh như vậy. Anh vừa quan sát biểu cảm của Thẩm Tiểu Vũ vừa nói: "Vậy nên mới muốn xin lỗi em.

Thẩm Tiểu Vũ: "..."

Biểu tình của cô vì câu nói này của Đường Kế An mà có hơi ngưng đọng lại.

Chỉ là lân trước khi Đường Kế An nói thích cô, cô liền kinh ngạc cùng không thể tin được, lần này là không biết nói gì với cả không thể tin được.

Hai người quen biết nhau nhiều năm như thế, không chỉ có Đường Kế An hiểu rõ cô, mà cô cũng hiểu anh rất rõ.

Đường Kế An liền tiếp tục: "Bác cả anh tuần này sắp kết hôn rồi, lần trước anh quên nói chuyện này với em, hôm nay sau khi học xong chúng ta phải quay về đại viện một chuyến, vậy nên anh mới muốn nói trước với em một tiếng."

Khai giảng được một thời gian không ngắn rồi, thi thoảng Thẩm Tiểu Vũ sẽ quay về nhà họ Đường vào cuối tuần, dù sao ông Đường rất chiếu cố cô, cũng luôn gọi cô tới nhà chơi, lại có Đường Kế An ở một bên khuyến khích, nhiều lần như vậy, Thẩm Tiểu Vũ đương nhiên là phải đi rồi.

Nhưng vẫn không ở nhà họ Đường là được rồi.

Cho dù như vậy, quan hệ của cô với nhà họ Đường vẫn rất thân cận. Nếu bác cả Đường chuẩn bị kết hôn, dựa vào quan hệ của cô với nhà họ Đường, đương nhiên là phải đi một chuyến rồi. Theo lý mà nói đến đề tài này, phải nên cứ vậy mà tiến hành mới đúng, nhưng lần này Thẩm Tiểu Vũ không biết vì cái gì, lại không tiếp tục nói về đề tài này nữa, ánh mắt bình tính mà nhìn Đường Kế An: "Là quên thật rồi hay cố tình không nói với em vậy?”

Nghe được một câu không đầu không đuôi, trên mặt Đường Kế An lộ ra vài phân sợ hãi lẫn vui mừng. Sự thay đổi trong giọng nói liền làm lộ ra hàm nghĩ của nó, nếu không phải người vô cùng hiểu cô thì sẽ không biết ý cô là gì.

Nhưng Đường Kế An sau khi nghe được liền không hê nghi ngờ hay né tránh mà cất giấu với sự việc đang diễn ra trước mặt anh.

Điều này khiến Đường Kế An nhịn không được mà cong khóe môi lên.

Anh không nói đến chuyện kia nữa, đón nhận ánh mắt của Thẩm Tiểu Vũ, tâm tình vô cùng vui vẻ mà trả lời: "Anh thừa nhận là anh cố ý đó."
bea4f3
Bình Luận (0)
Comment