Chương 488: Chương 488
Chương 488: Chương 488Chương 488: Chương 488
Chuong 488: Chuong 488 Đường Kế An sau khi đợi Thẩm Tiểu Vũ thi xong môn cuối cùng liền bắt đầu bàn bạc với cô về kế hoạch nghỉ hà.
Trước tiên chưa nói đến Đường Kế An, Thẩm Tiểu Vũ hè này muốn về với ông bà cha mẹ.
"Em thực sự muốn quay về sao?" Nghe xong kế hoạch của vợ mình, Đường Kế An đáng thương mà nói: "Em chắc chắn chưa? Để lại một người yêu anh tuấn ôn nhu như anh ở thủ đô vậy sao?"
Nói cái gì chắc chắn hay không chắc chắn chứ, còn có anh tuấn ôn nhu là cái quỷ gì vậy?
Thẩm Tiểu Vũ coi thường cái con người đang tu luyến kia, chắc như đỉnh đóng cột mà nói: "Chắc chắn mà a.
Mấy chị em bọn họ tới đại học đã được mấy tháng rồi, thời gian đó chưa từng về nhà lấy một lần, hiện tại đã nghỉ hè rồi, dù thế nào cũng phải vê nhà thăm người thân.
Đây mới là năm nhất trên đại học, nhiệm vụ học tập có thể nói là chưa nặng cho lắm.
Thời gian về sau, số lần bọn họ được về quê thăm người thân sẽ càng ít đi, vậy nên Thẩm Tiểu Vũ ngay từ lúc đâu đã nghĩ xong xuôi rồi, có thời gian sẽ tranh thủ cố gắng về nhà lâu nhất có thể. Đường Kế An nghe vậy thì thân sắc trùng xuống rất nhiều. Trong lòng Thẩm Tiểu Vũ cũng có chút đau xót, lại thấy hơi buồn cười, sau khi thay đổi quan hệ được mấy tháng, cô sớm đã quen được với quan hệ của hai người rồi, cũng thường nhìn thấy bộ dạng anh ở trước mặt cô làm nũng đùa giỡn như trẻ con.
Từ khi có tiến triển trong quan hệ với cô, người này như thể luôn quấn lấy cô không thể tách rời ra được.
Nhưng cô cũng biết anh như vậy là vì luyến tiếc không muốn rời xa cô. Vậy nên...
'Nhưng mà... Hơn một tháng thôi mà, sau khi hết nghỉ hè em sẽ quay lại.
Những lời an ủi phía sau còn chưa kịp mở miệng để nói, Đường Kế An đã nói trước: "Được rồi, anh cũng biết là sẽ như vậy mà, cũng may là anh nhanh trí, lúc mua phiếu cho em cũng đã mua một tấm cho mình rồi, chúng ta cùng nhau quay về, lâu rồi không được gặp mọi người, anh cũng muốn thăm mấy chú mấy thím."
Câu nói này nghe qua thì rất bình thường, nhưng sau khi anh nói câu đó xong, đột nhiên trừng mắt với Thẩm Tiểu Vũ, không ngừng trêu tức cô mà nói: Còn con dâu đáng ghét này đã gặp cha mẹ chồng rồi, con rể đáng ghét này đương nhiên cũng phải gặp cha mẹ vợ chứ!” Thẩm Tiểu Vũ: "..."
Thật là muốn đánh người quá đi mài... Ôi ôi ôi, như vậy không đúng! Thẩm Tiểu Vũ không biết phải nói gì hết, nhưng vẫn như cũ rút ra được ý quan trọng từ lời nói của Đường Kế An: con rể đáng ghét cũng phải gặp cha mẹ chồng, đều tự xưng là con rể rồi, vậy nên có nghĩa là muốn nâng quan hệ của bọn họ lên thành người một nhà sao?
Điều này đối với Thẩm Tiểu Vũ có hơi đột ngột rồi thì phải, bởi vì lúc trước cô chưa từng được nghe Đường Kế An đề cập qua.
Còn chưa chắc chắn, cô liền trực tiếp hỏi luôn: "Anh đang muốn nói vê quan hệ của chúng ta cho cha mẹ biết sao?”
Nghe xong câu hỏi của cô, Đường Kế An không chút do dự mà nói: "Đương nhiên là như vậy rồi!"
Nói xong, anh liên nhìn thấy biểu cảm kinh ngạc của cô, lập tức thay đổi biểu cảm, làm ra vẻ không thể tin được mà ủy khuất nói với Thẩm Tiểu Vũ: "Không lẽ em không muốn nói cho người trong nhà biết sao, để anh không danh không phận mà đi theo em như vậy ư?” "Anh..." Thẩm Tiểu Vũ bị anh chọc tức rồi, không chịu được nữa mà nói: Anh mau im miệng đi!"
Cái gì mà không danh không phận chứ, thật không đâu vào đâu!
Lời này nghe cũng kỳ quái quá mức rồi!
Nghe cứ như thể cô là tra nữ vậy, rõ ràng cô chỉ muốn xác nhận thái độ của anh thôi mà. Dù đã quen với việc người này thường thường sẽ đùa giỡn như trẻ con rồi, nhưng câu kia nói ra khiến tay cô càng ngứa càng muốn đánh người hơn!
"Không nhẽ không đúng sao?" Đường Kế An kéo một bàn tay cô đặt lên ngực mình, dáng vẻ cực kì tội nghiệp.
bea4f3