Chương 491: Chương 491
Chương 491: Chương 491Chương 491: Chương 491
Chuong 491: Chuong 491 Bởi vì chị dâu cả Thẩm, chị dâu hai Thẩm và Thẩm Uyển đều làm cùng một nơi, hơn nữa mấy người lúc trước gặp được Thẩm Tiểu Vũ liền nói về chuyện bọn họ quay về với nhau, vậy nên mấy người bọn họ sớm đã biết mấy đứa nhỏ nhà mình quay vê rồi.
Đứa nhỏ đã lâu như vậy rôi chưa được gặp, vậy nên quay vê rất nhanh!
Lúc này mới trực tiếp quay về nhà cũ luôn.
Bà lão thấy vậy liên kêu tất cả mọi người tối nay ăn cơm ở nhà cũ luôn.
Sau đó cùng đi nấu cơm với ba người con dâu đang nói chuyện với mấy đứa nhỏ, hiện tại mọi người tụ tập cùng một chỗ đến hai bàn cũng không đủ.
Đây chính là bốn thế hệ tụ họp lại với nhau, người ở đây rất là đông, cùng nhau ăn cơm, vậy nên bữa cơm làm tốn không ít thời gian. Cũng may mấy người bọn họ tay chân rất nhanh lẹ, còn có hai người con dâu nhà bác cả giúp đỡ nữa.
Tuy rằng mất chút thời gian, nhưng kết quả có được rất tốt, bữa tối khá phong phú.
Bàn của nhà cũ không đủ dùng, Thẩm Gia Dương đặc biệt mang chiếc bàn nhà mình dùng để ăn cơm đến. Ba chiếc bàn đều tràn đây toàn là người với người.
Sau khi ra ở riêng, số lân mọi người cùng ngôi lại như vậy không nhiều, về sau thậm chí sẽ càng ít hơn, vậy nên đêm nay coi như là đêm náo nhiệt nhất trong mấy năm gần đây, mọi người đều vô cùng quý trọng thời gian này. Người dân thôn quê ăn cơm không quen với việc không nói chuyện. Mọi người lúc ngồi lại ăn cơm với nhau còn nói, đàn ông thậm chí còn uống rượu, ăn một bữa cơm thôi nhưng mấy tiếng mới kết thúc. Sau khi ăn cơm xong, nhà bác hai và nhà Thẩm Gia Dương ở lại nhà cũ đến khi trời sắp tối mới quay vê. Bốn người Thẩm Tiểu Vũ, Đường Kế An và cặp sinh đôi đương nhiên sẽ đi cùng Thẩm Gia Dương và Thẩm Uyển về nhà, bàn lớn mang tới kia cũng được bọn họ khiêng về nhà.
Dù sao nhà ăn cơm cũng sẽ dùng đến chiếc bàn đó.
Đường Kế An định khiêng giúp liền bị Thẩm Gia Dương cự tuyệt.
Dù sao đường đi không xa, chiếc bàn này đối với hắn mà nói cũng không quá nặng, hai người đàn ông nâng lên không được tự nhiên, còn không thoải mái bằng để một người khiêng, vậy nên không cần ai phải khiêng hộ hết.
Sau khi vê đến nhà, Thẩm Tiểu Vũ còn chưa cảm khái gì vê nhà mình, sự chú ý đã hoàn toàn đặt vào chiếc xe tải bốn bánh ở trong sân. Kiểu xe tải bốn bánh này đặt ở đời sau đương nhiên không đáng là bao hết, nhưng đặt vào thời này thì thực sự rất có giá trị!
Chưa kể người bình thường không đào ra được tiền để mua loại xe này, cho dù có tiên, không có cách cũng rất khó mà mua được chiếc này, đột nhiên có chiếc xe như vậy xuất hiện trong nhà mình, Thẩm Tiểu Vũ còn không kinh ngạc được hay sao!?
Cô cũng chỉ kinh ngạc, còn cặp sinh đôi đã chạy gần tới đó để xem.
Thẩm Hữu đánh giá qua chiếc xe một lần, còn đưa tay ra sờ, vô cùng vui sướng và giương giọng hô lên: “Cha, đây là xe nhà chúng ta sao ạ?” Nếu là tài sản chung của cả đội, vậy cũng sẽ không đặt ở nhà mình. Vì suy nghĩ này nên Thẩm Hữu mới nghĩ đây chính là xe nhà mình. Dù sao cha cậu luôn đi đầu trong mọi chuyện, mua được chiếc xe như vậy cũng không phải điều gì quá đáng ngạc nhiên.
Quả nhiên đúng là như vậy.
Thẩm Gia Dương cất bàn ăn nhà mình đi liên lớn tiếng trả lời đứa con một câu: "Là của nhà chúng ta đó."
Hắn vừa trả lời vừa đi ra từ trong nhà, sau đó nói vê tình huống mình mua chiếc xe này cho mấy đứa nhỏ trong nhà nghe.
Mua chiếc xe này cũng là vì lý do công việc. Sau khi quay về từ thủ đô, đúng như hắn suy nghĩ, dưới sự chiếu cố của vài lãnh đạo cấp trên, sự nghiệp của hắn trong nháy mắt liền phát triển lên mức độ mới. Nếu lúc trước chỉ là gánh hát rong, vậy thì hiện tại đã thành một nhà hát được mấy tháng rồi, công việc và mọi thứ đều trở nên chính quy hơn, trở thành cơ sở hợp phát hợp tác hoạt động theo quy định của chính phủ rồi.
bea4f3