Chương 497: Chương 497
Chương 497: Chương 497Chương 497: Chương 497
Chuong 497: Chuong 497 Hiện tại có được cơ hội như vậy, cùng đi theo anh chị tới thành cảng chơi, trong lòng cậu miễn bàn có bao nhiêu mong đợi, không những mong muốn được ở cùng anh chị, mà còn mong được đến thành phố lớn như thành cảng hơn.
Hiện tại nơi lớn nhất mà cậu từng đi qua cũng chỉ là thành phố lớn mà thôi.
"Đúng vậy." Đường Kế An bình tĩnh nói: "Vừa vặn cháu cũng có đầu tư một chút bên thành cảng kia, rất quen với bên đó rồi, dẫn theo bọn họ đi hoàn toàn không có vấn đề gì đâu."
Lời này đúng là hoàn toàn không phải nói quá.
Đời trước chính là anh gây dựng phát triển ở thành cảng, ở bên đó sinh sống không hề ít năm, sự nghiệp cũng phát triển ở đó vậy nên anh nói mình quen thuộc với nơi đó cũng là nói thật mà thôi.
Về phần đầu tư, hiện tại thị trường đất đai vẫn chưa được mở cửa, chính sách vẫn chưa khai mở, lúc trước sau khi được sửa lại án sai mà quay về thành phố, anh đã tiêu tốn không ít thời gian, chính là ở thành cảng đầu tư một chút, đến ngay cả tài chính cũng do anh cố gắng mà kiếm được độc lập.
Hiện tại dẫn vợ cùng với mấy người em vợ đi thành cảng, cho bọn họ qua đó chơi một chút, cũng nhận tiện xử lý được chút công việc.
Một công đôi việc!
Thẩm Gia Dương và Thẩm Uyển: Hai người đột nhiên không có lời nào để nói hết.
Tâm tình Thẩm Gia Dương phúc tạp không thôi, tiểu tử này lúc trước nói về chuyện phát triển công việc với anh, kêu anh sau khi phát triển sự nghiệp ở thủ đô có khó khăn về tài chính có thể vay mượn anh, nói anh không cần quan tâm đến chuyện này.
Lúc trước anh còn nghĩ, một đứa nhỏ như vậy, dù gia thế không tôi, nhưng không có nghĩa sẽ có nhiều tiền như vậy để cho anh mượn vậy nên không hỏi nhiều nữa. Bây giờ cuối cùng cũng biết số tiên đó là từ đâu tới.
Người ta là ở thành cảng đầu tư, nghe là biết không phải chuyện mà người thường có thể làm ra được. Sớm biết tiểu tử này có năng lực như vậy rồi, nhưng hiện tại nói ra câu vừa rôi đơn giản như vậy, Thẩm Gia Dương còn cảm thấy bản thân có chút xem thường anh rồi, người ta có khi còn tài giỏi hơn anh.
"Được rồi." Anh cuối cùng vẫn là đồng ý: 'Mấy đứa nếu đã muốn đi thì cứ đi đi."
Đây coi như là cơ hội để bọn họ trải nghiệm, anh không có lý do gì để từ chối hết.
Anh cũng tin tưởng rằng dựa vào năng lực của Đường Kế An, sẽ không khiến mấy đứa nhỏ nhà mình gặp phải chuyện gì đâu. Thẩm Gia Dương gật đầu một cái, mấy thiêu niên còn chưa đủ ổn trọng lúc này liên nhảy dựng lên, sau đó vỗ tay hoan hô với mấy anh em nhà mình: "Yeel"
Thực sự quá tốt rôi!
Thẩm Tiểu Vũ và Đường Kế An không khỏi nhìn nhau cười, hành trình đi tới thành cảng cứ như vậy mà được định ra.
Những điều nên chuẩn bị, Đường Kế An đã chuẩn bị gần hết rồi, vậy nên sau khi được cha mẹ đồng ý, buổi sáng thứ ba đoàn người bảy người liền xuất phát luôn, dọc theo đường đi còn phải chuyển không ít xe, dù sao đi tới thành cảng còn phải mang theo không ít đồ.
Cũng may có Đường Kế An dẫn theo nên đoàn người bọn họ vẫn thuận lợi mà tới được thành cảng. Sau khi tới được thành cảng rồi mấy thiếu niên không khỏi mê đến tít mắt, tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng thời này, thành cảng đang phát triển thực sự rất tốt, dù là vê kinh tế hay về giải trí, hay là những phương diện khác dường như đều đi trước những nơi khác. Đường Kế An lập tức chớp lấy thời cơ mà đầu tư vào đó không ít.
Vậy nên sau khi tới thành cảng, chuyện mà anh phải làm dường như còn nhiều hơn cả ở thủ đô, anh nhanh chóng tìm được người quen của mình, anh trước hết nhanh chóng tích góp xử lý công việc từng chút một, sau đó liền dẫn theo vợ và em trai đi quanh thành cảng dạo chơi.
Bọn họ ở thành cảng tổng cộng nửa tháng.
bea4f3