Chương 504: Hoàn chính văn
Chương 504: Hoàn chính vănChương 504: Hoàn chính văn
Chuong 504: Hoan chinh van Thẩm Tiểu Vũ thấy cậu ta xuất hiện trước mặt mình, lông mày không khỏi nhíu lại.
Lúc trước người này cứ luôn theo đuổi cô, nói muốn làm người yêu cô, khiến cô thực sự cảm thấy rất phiền.
Sau khi cô xác định quan hệ với Đường Kế An rồi, cũng không biết Đường Kế An đã nói gì đó với người này, cậu ta sau đó không còn theo đuổi cô nữa.
Mà lúc cô với Đường Kế An ở cùng với nhau, còn ngăn cản người khác tới theo đuổi cô nữa.
Thời gian đại học của cô liền trở nên an nhàn hơn rất nhiều. Hiện tại đã tốt nghiệp, người này đột nhiên lại tới đây tìm cô.
Thẩm Tiểu Vũ đang suy nghĩ xem rốt cuộc cậu ta định làm gì!
Không ngờ Hứa Phong đứng do dự trước mặt cô trong chốc lát, cuối cùng cũng nói: "Thẩm Tiểu Vũ, sau khi tốt nghiệp tôi phải vê quê làm việc rồi, chúc cô và Đường Kế An hạnh phúc!"
Lời này khiến Thẩm Tiểu Vũ có hơi kinh ngạc.
Hóa ra vì muốn chúc phúc cho cô mà đến đây sao?
"Chấp nhận lời chúc phúc của cậu." Thanh âm quen thuộc truyền đến từ phía sau, Thẩm Tiểu Vũ quay lại nhìn, quả nhiên chính là Đường Kế An. Đường Kế An đi đến trước mặt Thẩm Tiểu Vũ, hai người ở trường học dường như đều rất nổi danh, vậy nên liên hấp dẫn được không ít sự chú ý.
Hứa Phong thấy vậy thì môi liên giật giật, định nói gì đó không ngờ cũng không còn cơ hội để nói nữa. Bởi vì Đường Kế An đi đến trước mặt Thẩm Tiểu Vũ mà không nói thêm câu dư thừa nào nữa, lấy một chiếc nhẫn ra, ánh mắt tập trung trên người Thẩm Tiểu Vũ, nói một câu: "Tiểu Vũ, chúng ta kết hôn đi!"
Mọi người nghe thấy câu nói kia: “HƯ
Cả đám người kia đều trừng mắt lên nhìn hai người họ... Duong Ke An hoan toan khong de ý đến phản ứng của người khác, sau khi nói xong những lời này, tựa như sợ Thẩm Tiểu Vũ sẽ từ chối, ngay sau đó ghé sát vào người Thẩm Tiểu Vũ, nhỏ giọng bổ sung một câu nhắc nhở: "Em đừng quên mấy hôm trước ở nhà, em đã nói có thể kết hôn bất cứ lúc nào trước mặt mẹ đó, em cũng đừng nói mà không giữ lời nhé, nếu không anh sẽ đi tố cáo với mẹ em đó!"
Thẩm Tiểu Vũ: "..."
Đây là cầu hôn hay là uy hiếp vậy?
Cầu hôn thời này hoàn toàn không giống với đời sau, không có hoa hông nhưng nhẫn vẫn không thể thiếu, đến cả quang cảnh cũng phải được thiết kế ti mỉ. Ở thời mà hầu hết mọi người kết hôn vẫn phải dựa vào cha mẹ này, Đường Kế An đặc biệt mua nhẫn đến cầu hôn trước mặt cô như vậy coi như là rất đặc thù rồi.
Nhưng cho dù như vậy, cô cũng không thể đồng ý quá nhanh, như thế chẳng khác nào biểu hiện ra rằng cô rất muốn được kết hôn rồi. Hồ Vân ở cách đó không xa nhìn thấy cảnh tượng này, hận không thể thúc giục Thẩm Tiểu Vũ mau chóng đồng ý đi.
Thẩm Tiểu Vũ lại a một tiếng, đuôi lông mày hơi nhíu nhíu, khó xử nói: "Anh có nói qua là sau khi tốt nghiệp sẽ kết hôn, hiện tại em đã tốt nghiệp chính khoa rồi, nhưng còn phải học nghiên cứu sinh nữa, vậy nên vẫn chưa tính là tốt nghiệp rôi có đúng không?”
Trời! Quang! Nổi! Sấm!
Đường Kế An vốn còn chắc chắn vợ mình sẽ đồng ý lời cầu hôn, nhưng khi nhận được câu trả lời như vậy... đột nhiên trở nên mê man.
Anh vì có được ngày này mà cất công chuẩn bị nhiều như thế, thậm chí kế hoạch kết hôn cũng đã làm rất tốt, đợi sau khi vợ mình đồng ý mấy hôm sau sẽ làm lễ cưới luôn, hiện tại ngay lúc này vợ anh lại nói cô chưa tốt nghiệp sao?
Nếu thật như vậy, học nghiên cứu sinh kia còn mất hai ba năm nữa, học nghiên cứu sinh xong không phải sẽ học lên thạc sĩ đó chứ? Vậy thì đến khi nào anh mới cưới duoc vo ve day?
Đường Kế An vừa rồi còn rất tin tưởng bản thân, nhưng hiện tại vẻ mặt lại tràn đầy lưu luyến!
Biểu cảm này trêu cho Thẩm Tiểu Vũ phải nở nụ cười, cô cẩn thận đánh giá anh từ trên xuống dưới, trên mặt lộ ra ý cười nghịch ngợm khó thấy được, sau đó từ từ đưa tay phải mình ra, cười tum tỉm nói: "Trêu anh một chút mà anh lại tin sao?"
Ông nội Đường hay ông nội nhà cô cũng đều đã lớn tuổi rồi, nói lời khó nghe thì là chưa biết được sẽ sống bao lâu nữa.
Có thể để cho ông nội chứng kiến hôn lễ của cô và Đường Kế An, dù đối với ai thì vẫn đều là chuyện rất đáng vui mừng. Hai người lại yêu đương lâu như vậy rồi, vậy nên cô căn bản không nghĩ đến chuyện cự tuyệt.
Vừa rồi cũng chỉ là đùa cho vui mà thôi.
Thần sắc của Đường Kế An nháy mắt liền chuyển thành kinh ngạc vui sướng, thật đúng là khó khăn quá đi!
Như thể sợ Thẩm Tiểu Vũ sẽ đổi ý, anh lập tức đeo nhẫn vào cho cô, sau đó nắm chặt tay cô, vừa thỏa mãn vừa cảm thán nói một câu: "Cuối cùng thì anh cũng đợi được đến ngày này rồi!"
Mục tiêu sau khi tốt nghiệp sẽ rước được vợ vê coi như thành công.
Ý cười mang theo hạnh phúc rõ ràng đã cuốn hút được Thẩm Tiểu Vũ rồi.
Cô cúi đầu nhìn hai bàn tay đang nắm lấy của bọn họ, lại nhìn nhẫn trên tay mình, khóe miệng cũng nhịn không được mà cong lên. Sống lại một đời, tình thân, tình bạn, tình yêu, cô không thiếu bất kỳ thứ gì hết.
Cuộc đời này có thể nói đây là ước vọng đầy đủ nhất của cô, cô cảm thấy rất đủ đây, mà về sau, cô vẫn có thể tiếp tục sống cuộc sống như vậy, cô cảm thấy rất vui... thực sự rất vuilIl
Hứa Phong bị bỏ quên hoàn toàn ở bên cạnh: ”...'
Cậu ta không xứng được để ý một chút nào hay sao!?2 [Hoàn chính vanl]
bea4f3