Chương 514: Phiên ngoại 10
Chương 514: Phiên ngoại 10Chương 514: Phiên ngoại 10
Chuong 514: Phien ngoai 10 Nhàn rỗi không có việc gì, bà đang ở trong nhà chải lông cho chú chó golden của mình, ngày trước nhặt được chú mèo nuôi mười mấy năm cuối cùng là vẫn không trốn được bốn chữ sinh lão bệnh tử, một thời gian rất dài sau đó cũng không nuôi thú cưng nữa.
Nhưng hai năm trước chồng bà lại chủ động mua cho bà một chú chó golden về, tính cách của nó vừa ngoan ngoãn lại dính người, vậy nên bà cũng đồng ý nuôi.
Lúc bà ấy đang chải lông cho chó, hai đứa con của bà cũng đã quay trở vê!
Thẩm Tiểu Vũ nhìn thấy bọn họ thân sắc lập tức sáng ngời, vẫy vẫy tay kêu bọn họ đi tới, lại kêu người giúp việc trong nhà đi làm đồ uống yêu thích của bọn họ mang lên, đợi sau khi đứa con cùng ngồi xuống bên cạnh mình, bà mới mở miệng hỏi: "Dao gần đây không bận việc gì sao?”
Đường Kỳ đặt áo khoác ở một bên, cười cười mà trả lời: "Cũng có thể nói là như vậy đó ạ.'
Đường Lân đồng ý mà gật đầu. Ánh mắt Thẩm Tiểu Vũ nhìn một vòng quanh vẻ chan chừ trên mặt bọn họ, trên mặt không tự giác mà mang theo ý cười, đây là hai đứa con của mình, đã trưởng thành tài giỏi hết với nhau rồi, thực khiến cho bà vui mừng không thôi.
Lông của chó cũng đã trải gần xong, bà đặt lược sang một bên, vỗ v6 mông của chú chó, để cho nó đi chơi, kết quả sau khi golden đứng lên lập tức chui vào lòng Đường Lân.
Đường Lân ôm chú chó golden lớn vào trong lòng, sờ mò lông thay cho nó.
Thẩm Tiểu Vũ lắc đầu, chú chó này thực sự rất thích làm nũng! "Nói với mẹ xem công việc dạo gần đây của hai đứa thế nào?” Thẩm Tiểu Vũ có chút hứng trí mà truy vấn.
Sau khi công việc của hai đứa con trở nên bận rộn, thời gian trò chuyện của bọn họ cũng theo đó mà bị giảm bớt.
Vậy nên mỗi lần gặp mặt Thẩm Tiểu Vũ đều sẽ hỏi như vậy, cũng không phải hoàn toàn là do có hứng thú với công việc của bọn họ, chỉ là muốn thông qua chuyện đó để hiểu con cái một cách sâu sắc chút mà thôi.
Đường Kỳ và Đường Lân cũng quen với điều này rồi.
Đường Lân bắt đầu trước, sau đó mới đến Đường Kỳ nói.
Đến phiên Đường Kỳ, Đường Kế An ở trong bếp cuối cùng cũng làm xong bánh quy của mình, thời gian này ông thực sự rất mê muội với công việc nấu nướng.
Sau khi mang bánh quy ra, ông để cho vợ mình thử trước.
Thẩm Tiểu Vũ ăn một miếng bánh, rất nể tình mà khen: "Ngon lắm đó anh al Hai chữ khen đơn giản nhưng vẫn khiến Đường Kế An lộ ra ý cười: "Ngon thì ăn nhiều chút đi, em còn thích ăn gì nữa, lần sau anh sẽ làm cho em ăn."
Cặp sinh đôi ở một bên nhìn cha mình mười năm vẫn như một, ngày càng yêu chiều vợ mình, trong lòng thực sự rất ngưỡng mộ. Đợi vợ ăn xong rồi, Đường Kế An mới đưa đĩa bánh qua cho hai đứa con thử.
Đường Kỳ và Đường Lân cũng rất nể tình mà cầm lấy mấy miếng. Hương vị cũng khá được, nhưng cũng chỉ đến mức được mà thôi, nhưng nghĩ đến việc đây là bánh do cha mình làm, bánh quy kia liền trở nên ngon lành hơn rất nhiều. Ăn xong mấy miếng bánh quy, lại uống đồ uống, Đường Kỳ mới bắt đầu nói về đề tài mà vừa rồi mình chưa kịp nói.
Ban đầu Thẩm Tiểu Vũ và Đường Kế An, còn có Đường Lân đang ôm chó trong lòng còn rất thoải mái mà nghe, Đường Kỳ quản lý một công ty lớn như vậy, điều nói ra đương nhiên cũng toàn là những điều quan trọng nhất, nếu không cái gì cũng nói thì nói đến mười ngày nửa tháng vẫn chưa hết.
Kết quả đợi đến khi anh nói đến một siêu thị tên là Tinh Quang, biểu cảm của Thẩm Tiểu Vũ đột nhiên thay đổi.
"Con vừa nói cái gì?" Bà hỏi, biểu cảm rõ ràng có chút phức tạp, vừa ngạc nhiên, vừa khẩn trương, lại có chút sung sướng, dù sao nhất thời vẫn chưa nhận thức rõ được. Đường Kỳ thấy mẹ mình phản ứng như vậy, biểu tình có chút hoang mang: "Gì thế ạ?'
Ngữ khí Thẩm Tiểu Vũ có hơi dồn dập: "Chính là vừa rồi không phải con nói muốn xây một siêu thị sao?"
bea4f3