Chương 104:
Chương 104:Chương 104:
Cả Vu Ngải Kỳ và Lại Vinh Tùng đang ở trên bục giảng đều đột nhiên thay đổi sắc mặt.
"Cái này, làm sao có thể!" Vu Ngải Kỳ cả người hoảng loạn: "Không phải tôi! Tôi không có!"
Lại Vinh Tùng cũng bước xuống bục giảng, nói với các giáo viên khác: "Việc này e rằng đã có sự hiểu lầm!"
Khuôn mặt Linh Bảo lộ ra nụ cười giễu cợt, lớn tiếng nói: "Lời nói này của chủ nhiệm Lại cũng thật kỳ lạ. Lãng phí thời gian làm bài thi của chúng tôi lâu như vậy, tìm ra được kẻ gian lận rồi thì lại nói là hiểu lâm!"
"Vừa rồi không phải còn thề rằng nhà trường sẽ thẳng tay đuổi học học sinh gian lận sao? Thế tại sao khi phát hiện ra người gian lận là cháu gái của ông, lại biến thành hiểu lầm rồi?"
Nghe xong lời này, sắc mặt của các học sinh khác và giám thị trong phòng thi đều trở nên tế nhị. Chả trách sắc mặt của các giáo viên kiểm tra lại thay đổi nhanh như vậy, hóa ra là người thân của ông ta.
"Đúng vậy, chẳng lẽ bởi vì là người thân của giáo viên thì có thể được đối xử đặc biệt sao?"
"Đây chính là gian lận vì lợi ích cá nhân. Chúng tôi không chấp nhận việc xử lý bất công!"
Các sinh viên khác cũng đồng ý, cả phòng thi đột nhiên ồn ào.
Vốn dĩ mọi người đều có chút không thoải mái sau khi bị chậm trễ thời gian thi, nhưng giáo viên kiểm tra này lại còn muốn vì lợi ích cá nhân mà bao che cho kẻ gian lận, điều này rõ ràng là không công bằng, tất nhiên sẽ khiến những học sinh có tinh thân công bằng mạnh mẽ cảm thấy bất bình.
Sắc mặt Lại Vinh Tùng tái nhợt, hít sâu một hơi rồi nói: "Các bạn học sinh yên tâm, nhà trường nhất định sẽ xử lý công bằng đối với tất cả mọi người, sẽ không chỉ vì cô gái kia là người thân của tôi mà cố ý bao che cho cô ấy."
Sau khi nói xong, Vu Ngải Kỳ bị yêu cầu rời khỏi phòng thi, sẵn sàng đưa cô ta đi xử lý nghiêm khắc.
Dù sao thì quan hệ giữa các sinh viên trong trường đại học cũng rất lỏng lẻo, sau khi ra khỏi phòng thi thì cũng chẳng ai nhớ được người đó là ai, đến lúc đó ông ta ém nhẹm chuyện này đi thì không một ai có thể làm gì được ông ta.
Nhưng ông ta không ngờ rằng Lục Linh Bảo lại không chịu buông tha: "Chủ nhiệm Lại Vinh Tùng đã nói thì phải giữ lời đấy nhé, chúng tôi sẽ luôn để tâm đến vấn đề này, nếu trong vòng nửa tháng, quản lí học viện không đuổi học bạn học gian lận là Vu Ngải Kỳ ra khỏi trường, chúng tôi sẽ đi phản ánh lại với Bộ giáo dục!"
Chỉ trong một câu nói, danh tính của ông ta và Vu Ngải Kỳ đều đã được tiết lộ hết với mọi người.
Lại Vinh Tùng hận Lục Linh Bảo đến mức nghiến răng nghiến lợi, chẳng trách cháu gái Kỳ Kỳ của ông lại ghét cô gái này đến vậy, lòng dạ cô ta quả thật là rất xấu xa, lại còn lấy cớ không chịu buông tha cho người khác. Chẳng lẽ chỉ vì chuyện này mà cháu gái của ông ta thật sự sẽ bị đuổi học sao? Đừng có mơi
Thế nhưng Vu Ngải Kỳ không thể giữ được bình tĩnh, cô ta cảm thấy mình phải phân biệt rõ ràng vấn đề này, nếu không đến lúc càng nói sẽ lại càng mờ mịt, thế là cô ta tức giận nói:
"Đồ ngậm máu phun người! Cái thiết bị gian lận đó lẽ ra phải ở trong ngăn kéo của cô! Chắc chắn là cô đã gài bấy tôi!"
Linh Bảo nhướng mày: "Cái gì gọi là lẽ ra phải ở trong ngăn kéo của tôi? Làm sao cô biết rõ ràng như vậy nhỉ? Nói tôi gài bẫy hại cô, chúng ta cách xa nhau như vậy, lẽ nào tôi có thể ném thứ này qua không khí vào ngăn kéo của cô sao?"
Ba câu hỏi kia đã khiến cho Vu Ngải Kỳ cứng họng không nói nên lời.
Những học sinh khác cũng lộ ra vẻ nghiên cứu trên khuôn mặt.
"Mau đi thôi, còn nói nhảm cái gì vậy!" Sợ Vu Ngải Kỳ lỡ miệng tiết lộ thêm điều gì, Lại Vinh Tùng vội vàng kéo Vu Ngải Kỳ ra khỏi phòng học.
Suy cho cùng đó cũng là tình cảm xã hội của con người, các giáo viên của đoàn kiểm tra phát hiện ra cô gái gian lận xác thực là cháu gái của Lại Vinh Tùng nên họ cũng không thể nói nhiều, nếu Lại Vinh Tùng thực sự muốn làm dịu đi vấn đề này, họ chỉ có thể mắt nhắm mắt mở cho qua thôi.
Vì vậy, sau khi rời khỏi tòa nhà giảng dạy nơi diễn ra kỳ thi, Lại Vinh Tùng đã một mình đưa Vu Ngải Kỳ đi, các giáo viên tuần tra cũng không ngăn cản.
Trở về văn phòng làm việc của mình, lúc này Lại Vinh Tùng mới giận tái mặt hỏi cháu gái:
"Cái quái gì đang xảy ra vậy, chẳng phải cháu đã để đồ vào trong ngăn kéo của cô ta rồi sao?"
Vu Ngải Kỳ cũng khó hiểu nói: "Cháu thật sự đã bỏ vào rồi, cháu không biết tại sao thứ đồ đó lại xuất hiện trong ngăn kéo của cháu!"
Điều này thật quá kỳ lạ rồi, cả hai đều không hiểu tại sao lại xảy ra chuyện như vậy.
Trong lòng Vu Ngải Kỳ có chút lo lắng: "Cậu à, cháu sẽ không thực sự bị đuổi học chứ? Lỡ Lục Linh Bảo bắt thóp được điểm yếu này của cháu rồi làm ầm ï lên thì sao?"
Gần đây, cô ta thực sự rất sợ Lục Linh Bảo.
Nghe vậy, trong lòng Lại Vinh Tùng đã có dự tính liền cười: "Cậu của con đã làm việc ở trường này mấy chục năm rồi, ngay cả trước mặt hiệu trưởng ít nhiều cũng có chút mặt mũi. Nếu như cậu muốn xử lý nhẹ chuyện này, hội đồng trường cũng sẽ nể mặt cậu mà mắt nhắm mắt mở cho qua thôi. Còn việc Lục Linh Bảo sẽ gây rắc rối, dựa vào một đứa sinh viên như cô ta thì có thể làm ra trò trống gì chứ, cháu căn bản không cần phải lo lắng về việc này."
Nghe xong lời này, Vu Ngải Kỳ ngay lập tức cảm thấy nhẹ nhõm. "Cậu à, Lục Linh Bảo kia bắt nạt cháu nhiều như vậy, sau này cậu nhất định phải giúp cháu xử lý cô ta đấy!" Cô ta nhõng nhẽo tóm lấy ống tay áo của Lại Vinh Tùng.
"Sau này thời gian hãy còn dài, cứ thong thả đi cháu." Lại Vinh Tùng nhàn nhạt nói.
Họ chỉ mới sang đại học năm thứ hai, vẫn còn hai ba năm nữa, bọn họ vẫn luôn có cơ hội để trừng trị Lục Linh Bảo, một sinh viên không biết điều.
Linh Bảo đang ở trong phòng thi, cô thông qua thần thức đã nhìn thấy tất cả cảnh này một cách rất rõ ràng.
Muốn xử lý nhẹ chuyện này, còn phải xem cô có đồng ý hay không rồi hãy nói.
Sau khi rời phòng thi, cô liên lạc với Vi Tuấn của Tập đoàn Vân Khai, nhờ ông ấy giới thiệu giúp cô một công ty marketing đáng tin cậy, cô muốn khuếch đại sự ảnh hưởng của vấn đề này.
Cô không thiếu tiền, vì thế cô không cảm thấy đau lòng chút nào khi chỉ ra mấy chục vạn cho việc marketing.
*
Buổi tối khi Vu Ngải Kỳ trở lại tòa nhà ký túc xá, tin tức về việc cô ta gian lận và bị bắt về cơ bản đã lan truyền ra ngoài.
Suy cho cùng, lúc đó trong phòng thi Linh Bảo đã làm lộ rõ thân phận của cô ta, phòng thi lại có nhiều người như vậy, riêng Học viện Quản lý cũng đã có hơn chục người rồi. Bài thi vừa kết thúc, những người này liền đem tin tức này kể lại cho người quen của mình hoặc chia sẻ vào trong một nhóm nào đó.
Chuyện này còn liên quan đến một vị chủ nhiệm khoa nào đó của Học viện Quản lý, tất nhiên các sinh viên của Học viện Quản lý đều rất quan tâm. Mọi người đang đặt cược liệu Vu Ngải Kỳ có bị đuổi học hay không.
Hầu hết những học sinh trong trường bị bắt gian lận tại chỗ và bị mọi người biết đến lúc trước đều bị đuổi học để làm gương.
Vu Ngải Kỳ làm việc sai trái, ở chỗ Thường Thiến Thiến lại bị mắng cho một trận, khi trở vê ký túc xá của mình với tâm trạng tức giận, ánh mắt cô ta tràn đầy căm hận nhìn Linh Bảo: "Cô đợi đấy, một ngày nào đó tôi sẽ khiến cô phải chống mắt lên mà xeml"
Linh Bảo không mảy may lo sợ, trên mặt mang theo nụ cười: "Tôi cảm thấy trước tiên cô vẫn là nên tự cứu lấy mình đi, bị bắt quả tang gian lận sẽ bị đuổi học đấy!"
Vu Ngải Kỳ khinh thường cười nói: "Cô cho rằng tôi là cô sao?" Nhìn thấy những người khác xung quanh ký túc xá đến xem náo nhiệt, trên mặt cô ta tràn đây cao ngạo, lớn tiếng nói: "Cái gọi là chế độ thẳng tay trừng trị, đó chỉ áp dụng cho những học sinh không có bất kỳ chỗ dựa nào mà thôi!
Cô ta thì khác.
Trên mặt những học sinh khác cũng có chút phẫn nộ, dù sao thì bọn họ cũng là học sinh chưa rời khỏi khuôn viên trường, họ yêu cầu rất cao đối với việc được đối xử công bằng. Linh Bảo không nói gì, Vu Ngải Kỳ nghĩ rằng cô đã sợ mình thì trong lòng vô cùng đắc ý.
Thế nhưng, vào sáng hôm sau, cô ta mới biết được thế nào là vui quá hoá buồn.
Bởi vì buổi sáng toàn bộ chuyên ngành sẽ cùng học một lớp lớn, cho nên vài ký túc xá lân cận đều dậy từ rất sớm, sau đó đến căn tin thứ hai ở khuôn viên gần ký túc xá ăn sáng, mấy bàn ngồi cùng nhau bắt đầu thấp giọng thảo luận rôm rả:
"Này, các cậu đã thấy gì chưa, chuyện Vu Ngải Kỳ gian lận đã lên hot search rồi đó!"
"Tớ cũng thấy rồi. Cậu ta đứng thứ năm trong mục được tìm kiếm nhiều nhất của hiện tại cơ đấy! Bình luận đã lên đến hàng chục nghìn rồi, hay lắm, cậu ta bây giờ hot quá còn gì!"
"Chuyện lớn như vậy, các cậu nói xem người cậu chủ nhiệm khoa của cậu ta có còn bảo vệ cậu ta được nữa không?”
Hot search? Hơn 10. 000 bình luận... Vu Ngải Kỳ đột nhiên có dự cảm không lành, nhưng cô ta vẫn chưa dám tin, chuyện vặt vãnh như vậy làm sao có thể đứng đầu danh sách tìm kiếm được chứ?
Cô ta vội vàng lấy điện thoại di động ra mở Weibo, mới kinh hãi phát hiện những lời học sinh đó nói đều là sự thật.
Vị trí thứ năm trong danh sách hot search thời gian thực với dòng chữ #Cháu gái của chủ nhiệm khoa trường đại học F gian lận#. Sau khi nhấp vào xem, một blogger tên là "Tinh Tinh Chi Hoả' đã tung tin: