Chương 118:
Chương 118:Chương 118:
Những người khác đều mang vẻ mặt không tin:
"Bà này thổi phông quá mức rồi!"
"Đúng vậy, chỉ là một lá bùa thì có tác dụng gì chú!"
"Tôi mới chỉ gặp bùa trấn quỷ chứ chưa bao giờ nghe nói đến bùa nào có thể cản được người! Đúng là mới lạ mà"
Thấy mọi người đều cho rằng mình nói khoác, bà Trương không phục:
"Mấy người không tin thì cứ đến hỏi mẹ Lý Tam của thôn chúng tôi. Đêm qua có hai thằng trộm đến nhà Lý Tam trộm thịt heo, ai ngờ vừa cạy cửa thì bị sét thân đánh cho hôn mê, có những người kia làm chứng đấy! Sáng nay hai tên trộm cũng mới bị công an ở trên trấn giải đi, tóc bị đốt trọi hết, mấy người có thể lên đồn công an mà hỏi xem!"
Lúc này những người trong thôn cũng sôi nổi tiến đến làm chứng:
"Đúng đấy, đêm qua tôi cũng nghe được tiếng sét đánh cực lớn!"
"Tôi còn tới hiện trường để xem cơ, then cửa bị cạy ra, nhưng hai thằng trộm còn chưa bước qua cửa đã bị sét đánh ngất ở ngoài rồi!"
"Lúc đó chúng tôi còn nghi ngờ có phải Sơn thần Bồ Tát hiển linh không, các người không biết đâu, trước kia Sơn thần đã dùng sét đánh mấy người hủy miếu của ngài đấy... Sau đó chúng tôi chạy vào nhà chính của mẹ Lý Tam, tận mắt thấy lá bùa dán trên tường đã bị hóa thành tro, chạm một cái liên rớt xuống đất..."
Trăm cái miệng làm chứng cho một chuyện, lại còn là tận mắt chứng kiến, rốt cuộc người ngoài thôn cũng không còn cảm thấy họ khoác lác nữa, nhưng vẫn chưa tin tưởng hoàn toàn:
"Chuyện này đúng là kỳ quặc, trước nay cũng chưa nghe qua thần linh nào dùng sét đánh người!"
Nghe được lời này, người dân thôn Bạch Đế lập tức phản bác:
"Đó là do vị thân mà mấy người cúng bái không linh, không so được với Sơn thần nhà chúng tôi...
Mọi người lập tức anh một câu tôi một câu kể lại chuyện Sơn thần đã trừng phạt cả nhà cái tên trưởng thôn Vương Đống muốn phá hủy miếu của ngài, lại giáng xuống sét thân đánh hai đội làm thuê như nào, còn doạ cho nhà thầu sợ đến mức mang heo béo đến tạ lỗi. Bốn phía nhao nhao tuyên dương công tích vĩ đại của Sơn thần, những việc này các thôn dân cách vách cũng đã nghe nói qua, nhưng qua miệng mọi người đã thành tam sao thất bản, hoàn toàn bị biến đổi sự thật, không bằng trực tiếp nghe thấy mới khiến người ta tin tưởng.
Thế là có người gọi cho họ hàng làm ở đồn công an trên trấn để hỏi, đúng là hôm nay họ vừa mới bắt được hai tên trộm bị sét đánh hôn mê ở thôn Bạch Đế. Vì vậy chỉ trong một bữa tiệc, hầu như mọi người đều biết Sơn thần của thôn Bạch Đế vô cùng linh thiêng, có thể ban cho bùa giữ nhà để phòng trộm.
Tan tiệc, lập tức có nhiều người động tâm, quyết định thử đi cầu một lá bùa.
Thấy người thôn khác nguyện ý tin tưởng Sơn thần Bồ Tát nhà mình, tập thể người dân thôn Bạch Đế vô cùng nhiệt tình đưa bọn họ đi mua hương nến, hướng dẫn bọn họ nên cầu nguyện như thế nào.
Cũng không biết là ai lập ra quy tắc bái lạy thần linh như này, tay cầm một nắm hương cùng hai ngọn nến mà quỳ, gián tiếp khiến cho quầy bán đồ lặt vặt ở thôn phụ cận buôn bán phát đạt hẳn lên, mỗi lần đều bán được hai đến ba mươi bó hương.
Mọi người chạy đến miếu Sơn thần như ong vỡ tổ. Nhìn kỹ còn thấy miếu Sơn thần được quét tước khá sạch sẽ, tường cũng đã sơn mới, thậm chí bên trong còn đặt một ngọn đèn dầu lớn, bên trong chứa toàn dầu hạt cải, ở trên là bấc đèn được xoắn vô cùng vững chắc, lửa cháy rừng rực.
"Đèn này là lúc Trung thu, nhà thầu Lưu ở trong huyện đưa tới đấy, sáng nay mẹ Lý Tam vừa mới đổ thêm dầu vào trong!" Có người giải thích nói.
Người của thôn Bạch Đế bước lên đầu tiên, thắp hương rồi thành kính cúi lạy: "Câu Sơn thần Bồ Tát phù hộ cho nhà con được bình an, không bị trộm cắp."
Hắn khấu đầu ba cái xuống đệm hương bồ, vừa ngẩng đầu lên liền thấy trước đệm bỗng xuất hiện một lá bùa, trên đó viết hai chữ "giữ nhà”.
Những thôn dân khác từng nghe chuyện Sơn thần hoá ra lá bùa từ không trung ban xuống thì đều nhìn chằm chằm, lúc này thấy tự nhiên xuất hiện bùa giữ nhà thì đều chấn động trợn mắt há hốc mồm, một lúc lâu mới hồi phục tinh thần, kinh ngạc cảm thán quả thật là Sơn thần Bồ Tát hiển linh.
Vì vậy, sau đó khi bái lạy thần linh, tất cả đều vô cùng thành kính, có được bùa giữ nhà thì cực kỳ trân trọng mà câm lấy.
Mấy người dân cách vách thương lượng với nhau:
"Tôi nghĩ trước tiên chúng ta đừng rêu rao chuyện cầu được bùa giữ nhà với bên ngoài."
"Đúng đúng, đợi sau khi cái đám trộm chó chết đó mắc mưu thì đánh cho chúng nó liệt giường đã, sau đó ném hết cả lũ vào tù!"
Không quá mấy ngày, thôn Đầu Trâu ở cách vách đã truyền đến tin tức, đám trộm cắp chuyên nghiệp trong lúc ăn trộm của một hộ gia đình từng cầu bùa giữ nhà đã bị sét đánh tơi bời.
Qua chuyện này, lúc đầu có một số người dân thôn Đầu Trâu không tin vào Sơn thần thì bây giờ lại sôi nổi chạy tới cầu bùa, nhờ vậy mà Linh Bảo có thêm mấy chục tín đồ thành kính.
Trong đó có một phụ nữ trung niên khá đặc biệt tên Trương Tú Phân, bà ấy ở trong nhóm người cầu bùa đầu tiên, bây giờ thấy bùa giữ nhà có hiệu quả thì định câu một cái cho con gái ở thành phố H.
Lần đầu tiên, bà ấy mua hương nến giống như lần trước đến cầu nguyện, Linh Bảo không đáp ứng, cô cảm thấy người trẻ tuổi chắc sẽ không tin vào mấy lá bùa này, hơn nữa bùa cũng không phát huy được tác dụng ở nội thành.
Ai ngờ ngày hôm sau, người phụ nữ đó lại tới nữa, còn cầm theo một con gà trống cùng các lễ vật khác, quỳ xuống đệm hương bồ thành tâm mà khấn:
"Cầu Sơn thần Bồ Tát ban thêm cho con một tấm bùa giữ nhà, không phải tín nữ tham lam mà là con gái của tín nữ một thân một mình ở thành phố H, tín nữ thật sự không yên tâm. Gần đây con còn đọc được vụ trộm cắp ở thành phố H, hung thủ cực kỳ hung ác, không những cướp tài sản mà còn cưỡng hiếp giết người, con sợ con gái của con xảy ra chuyện..."
Bà ấy kể lể nào là một mình thủ tiết nuôi con có bao nhiêu vất vả, nào là con gái bà là một đứa trẻ ngoan, lại khóc lóc nói nếu con gái xảy ra chuyện bà cũng không sống nổi nữa. Lải nhải mãi tận mười mấy phút, Linh Bảo cũng không chịu nổi nữa liền ban cho bà ấy một cái bùa.
Trương Tú Phân dập đầu xong liền thấy trên mặt đất bỗng nhiên xuất hiện một lá bùa giữ nhà thì vô cùng sung sướng, tức tốc cầm lên trấn để chuyển phát.
Đó chính là dịch vụ chuyển phát nhanh Thuận Phong vô cùng xịn, hôm sau người bên kia đã có thể nhận được rồi. Gửi lá bùa xong, bà liền trở về gọi điện cho con gái Tạ Tĩnh:
"Tĩnh Tĩnh à, hôm nay mẹ mới đi miếu Sơn thần cầu cho con một lá bùa giữ nhà, mới gửi dịch vụ chuyển phát nhanh Thuận Phong rồi, chắc là ngày mai con sẽ nhận được thôi, ngàn vạn lân đừng làm bùa bị nát hay dính bẩn, tốt nhất là cứ dán ở phòng khách..."
Tạ Tĩnh mới tan làm, cả người mệt mỏi, nghe mẹ mình nói mấy lời mê tín thì nổi nóng:
"Mẹ, đến bao giờ mẹ mới hết mê tín dị đoan đây, còn dán bùa ở phòng khách, mẹ muốn khách đến nhà chơi cười chết con sao?"
Cô ấy vất vả lắm mới mua được một căn nhà nhỏ ở thành phố H, trang trí vô cùng trang nhã cách điệu. Bảo cô ấy dán bùa ở phòng khách, điên rồi sao?
"Đây không phải là mê tín dị đoan, mẹ nói cho con nghe, con còn nhớ mẹ Lý Tam ở thôn bên cạnh không, mấy hôm trước nhà bà ấy bị trộm đột nhập, may là trước đó dán lá bùa lên tường mới thoát được một phen. Hai đứa trộm kia còn chưa bước qua cửa đã bị sét đánh ngất ở ngoài rồi..."
"Này chắc chắn là trùng hợp thôi, có thể là trên người hai bọn họ đúng lúc có vật dẫn điện nên mới bị sét đánh. Mẹ cũng là người đọc qua sách vở, sao lại giống mấy bà thím ngu ngốc ở nông thôn tin vào mấy thứ này rồi?"
Lời này làm Trương Tú Phân vô cùng không vui: "Cái gì mà bà thím ngu ngốc, có đứa con nào lại nói mẹ mình như vậy không? Nếu không phải mẹ tận mắt nhìn thấy kì tích từ Sơn thần thì sao mẹ tin được?”
Bà kể lại chuyện bùa giữ nhà đột ngột xuất hiện ở đệm hương bồ cho con gái nghe. Nhưng con gái bà vẫn không chịu tin. Người trẻ tuổi đều vô cùng tự tin vào kiến thức của bản thân, sẽ không dễ dàng bị tư tưởng lạc hậu của thế hệ trước làm lay động.
Tạ Tĩnh thấy mẹ mình như bị ma quỷ ám, rất đau đầu:
"Mẹ, con nói cho mẹ nghe, đây chắc chắn là thủ đoạn che mắt của bọn giang hồ bịp bợm thôi. Bây giờ mẹ xin bùa không cần tiền, chờ sau này sẽ lừa mẹ một vố lớn. Thời đại này đám lừa đảo không lùa được người thành phố, mới về nông thôn để lừa đảo. Mấy người phụ nữ trung niên hay bà lão ông lão là nhóm người dễ lừa nhất, mẹ ngàn lần đừng mắc mưu..."
"Con bé này sao mày ngoan cố vậy! Mẹ tận mắt chứng kiến còn có thể sai sao? Mẹ mặc kệ, mày nhất định phải dán bùa trong nhà cho mẹ!"
"Con thấy mẹ đúng là tới kỳ mãn kinh rồi, không thể nói lý..."
Hai mẹ con gọi điện một lúc rồi tan rã trong không vui, chiêu hôm sau Tạ Tĩnh nhận được bưu kiện, liền trực tiếp ném vào thùng rác của công ty.
Không lâu sau, dì Lưu lao công ở công ty đến quét dọn, nhìn thấy trong thùng rác có một hộp chuyển phát nhanh, liền nhắc nhở nói:
"Tiểu Tạ, bưu kiện của cô rơi xuống thùng rác..."
"Tôi không cần cái đó đâu.' Tạ Tĩnh trả lời.
Dì lao công là người địa phương, nhà bị phá bỏ để di dời, ở bản địa có ba căn hộ còn có hơn trăm vạn tiền tiết kiệm nhưng vẫn giống lúc trước không bỏ được tật xấu thích chiếm món lợi nhỏ, bà ta nghe vậy liền hỏi Tạ Tĩnh xem bên trong là thứ gì.