Đại Sư Huyền Học Là Sơn Thần (Dịch Full)

Chương 146 - Chương 146:

Chương 146: Chương 146:Chương 146:

Dù bị nhiễm trùng đường tiểu, dựa vào cách trị liệu thông thường, vốn cũng có thể sống năm, sáu năm. Nhưng lại kèm với bệnh tim mạch, nguy cơ tử vọng tăng lên vài chục lần, độ khó khăn trong trị liệu cũng tăng lên gấp bội.

Bệnh viện lập tức thông báo tới người nhà bệnh nhân về sự thay đổi bệnh tình của bệnh nhân.

Lý Bách bị chính bệnh tình của con trai làm nói không nên lời, thật vất vả mới ổn định lại tinh thân, liền nghe bác sĩ nói:

"Bệnh của cậu nhà vô cùng kỳ quặc, theo lý thuyết, với cơ thể khỏe mạnh của cậu ấy, chắc chắn không thể nào xuất hiện suy thận, chưa nói đến việc chuyển từ giai đoạn cuối đến vô phương cứu chữa nhanh như vậy. Tôi theo nghề y nhiều năm như vậy, đến bây giờ chưa thấy tình trạng bệnh tương tự. Hiện tại chỉ có thể tích cực tìm kiếm thận thích hợp, nếu có thể tìm được vòng nửa tháng, vẫn có xác suất chữa khỏi nhất định."

Có viêm màng ngoài tim, nguy cơ phẫu thuật thất bại tăng lên rất nhiêu. Lời của bác sĩ uyển chuyển, Lý Bách lại nghe rất rõ ràng, con của hắn hôm nay, chỉ có một cơ hội mong manh, về cơ bản, có thể coi là bị tuyên án tử. Nếu điều kiện gia đình bình thường, bệnh viện có thể sẽ uyển chuyển kiến nghị bỏ qua. ... Trong nháy mắt, Lý Bách đột nhiên nhớ lại bữa tiệc mấy ngày trước ở Mạnh gia, cô bé kia nói. Cô gái cảnh cáo con của hắn, tốt nhất là không đụng vào trò chơi đó nữa, nếu không có lẽ trong vòng nửa tháng sẽ mất mạng.

Hắn nhanh chóng gọi điện thoại hỏi mấy thiếu niên chơi game trên mạng cùng con trai:

"Trước khi chơi game, Lý Khải đang làm gì?"

“Chúng cháu chơi game cùng nhau...

“Trò chơi gì?"

"Chính là game Cầu Tiên Vấn Đạo*."

*tÌìm tiên học đạo.

Tìm tiên học, quả nhiên!

Nhớ lại lời Vi Tuấn khuyên hắn, bảo hắn quay về thì lập tức mời đại sư huyền môn đến xem, Lý Bách nhanh chóng hé ngực áo bệnh nhân của con trai ra, vừa nhìn viên ngọc bội phía trên, hắn tiêu hai trăm vạn để cầu ngọc bài này từ chùa Linh An ở thủ đô, bên trong đương nhiên xuất hiện một vết nứt chạy dọc toàn bộ miếng ngọc bài, ở trong ngọc bài, dường như có một Sợi tơ.

Lúc hắn đi cầu phúc, nghe phương trượng chùa Linh An nói, bùa này do các vị sư thầy bế quan trong chùa làm ra, có khả năng ngăn cản yêu ma quỷ quái giúp con người, ở thời khắc mấu chốt có thể cứu người một mạng.

Hôm nay ngọc bài bị nứt, chẳng phải đã chứng minh, con của hắn thật sự trúng tà rồi saol Nghĩ thông điểm này, Lý Bách vội vàng bước ra phòng bệnh, liên hệ vị Khang đại sư uy tín nhất thành phố S.

"Khang đại sư, tình huống bên này vô cùng khẩn cấp, con tôi trúng tà, hiện tại mạng sống bị mệnh đe dọa, mong ngài lập tức tới xem cho nó! Tôi lập tức có thể bảo người đặt cho ngài, giá cũng gấp bội!"

Lúc đó bị Vi Tuấn nói vậy, trái lại hắn khá coi trọng, vừa về tới nhà liền gọi một cuộc điện thoại, hẹn trước Khang đại sư đến xem. Thế nhưng Khang đại sư là nhân vật quan trọng, lịch trình dày đặc, hắn ra giá cao nhất, cũng vẫn bị dời đến sau đó. Hôm nay Khang đại sư còn đang ở nơi cách vài ngàn dặm, làm phép cho người khác.

Vốn dĩ không bao lâu nữa Khang đại sư sẽ tới, nhưng ai có thể ngờ, con trai đột nhiên ra vấn đề lớn như vậy.

Dưới sự thúc giục của hắn, xế chiêu hôm đó Khang đại sư đã tới bệnh viện. Chuyện của người có tiên, thường có phòng bệnh riêng, bệnh viện không can thiệp nhiều như vậy. Khang đại sư có vài sợi ria mép màu trắng, nhưng tóc thì vẫn xanh đen, dễ dàng đi vào phòng bệnh. Khang đại sư vừa nhìn thấy vệt đen trên mặt Lý Khải, sắc mặt liên trở nên vô cùng nghiêm trọng.

Ông ấy đến gần giường bệnh, lôi cổ tay ra ngoài, ngưng thần cảm thụ vài lần, sắc mặt càng thêm nghiêm trọng.

"Tinh lực của cậu nhà bị tiêu hao chín phần, hết cách xoay chuyển, ta không có cách nào, ông mời cao nhân khác đi.'

Không ra giá cao, cũng không làm bộ làm tịch, mà trực tiếp cự tuyệt.

Cõi lòng tràn đầy hy vọng của Lý Bách lập tức trở nên nóng nảy: "Khang đại sư, ngài là đại sư uy tín nhất thành phố S này rồi, nếu ngài cũng nói là không chữa được, tôi còn có thể tìm ail Đại Sư, xin ngài cứu con tôi, ngài muốn bao nhiêu tiền tôi liên trả ngài bấy nhiêu tiền!"

"Đây không phải là vấn đề tiền, ta quả thực cứu không được." Khang đại sư vô cùng thẳng thắn. Nhìn hắn cũng thật đáng thương, Khang đại sư liền nói nhiều thêm hai câu: "Cậu bé bị tai hoạ tấn công, hấp thụ gần chín phần tinh khí toàn thân. Tinh khí làm chủ dương khí và cơ hội sống, người nếu thiếu hơn bảy phần tinh khí, trên cơ bản là không thể sống được."

Trừ khi có ai có thể bổ sung tinh khí thiếu hụt cho cậu bé.

Lời này Khang đại sư cũng không nói ra, với sức mạnh của bản thân, muốn nói cứu cũng có thể cứu, nhưng nếu vậy sẽ tiêu gần hết tu vi của ông ấy, thực không đáng, cho bao nhiêu tiền đều không đáng. Khang đại sư vừa đi, Lý Bách liền gấp như kiến bò trên chảo nóng, ngay cả Khang đại sư cũng không cứu được con của hắn, hắn còn có thể đi tìm ai?

Con của hắn, mới mười bảy mười tám tuổi, tuổi còn trẻ, lẽ nào lại phải chết sao?

Không, nhất định là có cách! Hiện tại ai có thể nhanh chóng cứu con của hắn, chính là tổ tông sống nhà hắn. Khi hắn đang lục tìm danh bạ, liền nghe vợ thử thăm dò, nói: "Nếu lúc đó vị Lục tiểu thư có thể cảnh cáo Tiểu Khải nhà chúng ta, sao không tìm cô ấy thử xem? Nếu cô ấy nhìn ra được vấn đề, có lẽ cũng có thể chữa trị?"

Trước mắt Lý Bách lập tức sáng ngời!

Đúng vậy, dĩ nhiên, vì tuổi tác và vẻ bê ngoài, hắn liền vô thức quên vị Lục tiểu thư kia. Nhưng bây giờ nhớ lại thái độ của Vi Tuấn đối với người ta, thật sự không đơn giản. Lẽ nào, Lục tiểu thư cũng là một vị cao nhân huyền môn? Như vậy xem ra, vị Lục tiểu thư kia, là nhân vật đáng thử một lần nhất.

Việc này không nên chậm trễ, Lý Bách lập tức nhấc điện thoại lên, gọi tới số điện thoại Mạnh Lập Hồng. Lúc Mạnh Lập Hồng nhận được điện thoại, ông ta đang ăn cơm cùng Mạnh Thi Vũ, cha hiền con ngoan hoà thuận vui vẻ, so ra, Mạnh Thi Văn ngồi bên cạnh giống như người ngoài.

"Cái gì, Tiểu Khải bị suy thận? Sao lại vậy chứ, chuyện này thật quá đột ngột!" Ông ta khiếp sợ nói, để bày tỏ tấm lòng, ông ta lập tức đồng ý tìm thận giúp bạn.

"Không, không, ... chuyện này không cần làm phiền lão Mạnh đâu, tôi gọi điện thoại cho ông, là muốn hỏi một chút, ông có phương thức liên lạc với vị Lục tiểu thư kia không? Tôi có việc gấp phải tìm cô ấy!"

"Tôi không có, nhưng Thi Văn chắc sẽ có, đợi chút, tôi bảo nó gửi ngay cho ông. Sao ông lại muốn tìm cô ấy?"

Lý Bách liên nói suy đoán của mình cho Mạnh Lập Hồng một lần, Mạnh Lập Hồng lúc này liền nhận hết, nói lập tức bảo Mạnh Thi Văn dẫn vị Lục tiểu thư kia đến bệnh viện tìm hắn.

Cúp điện thoại, ông ta liền cố gắng dùng giọng điệu hòa nhã nói với Mạnh Thi Văn:

"Thi Văn, con cũng nghe được điện thoại rồi, bệnh tình của Tiểu Khải nguy kịch một sớm một chiều, con lập tức liên hệ với bạn học Lục của con, để cô ấy nhanh chóng đến bệnh viện, lập tức cứu em Tiểu Khải của conl"

Mạnh Thi Văn ở bên cạnh đã nghe rõ mọi chuyện, nhưng cô ấy lại không thể thay Linh Bảo đồng ý và giải quyết chuyện này, vì vậy dè dặt nói:

"Việc này con phải hỏi Linh Bảo một chút, không thể đồng ý thay cậu ấy."

Mạnh Thi Vũ đứng cạnh nghe nội dung cuộc điện thoại, trong lòng đã sớm có âm mưu. Lúc này, cô ta liền nói tiếp:

"Chị, từ nhỏ, Tiểu Khải đã lớn lên cùng chúng ta, gần như em trai ruột vậy, hiện tại tính mạng em ấy gặp nguy, chị còn do dự làm gì, dù nỗ lực bất kì giá nào, chúng ta cũng phải khiến người bạn kia phải đồng ý đi cứu Tiểu Khải!"

Mạnh Thi Văn làm bạn với một người mà khiến nhân vật quan trọng như Vi Tuấn hết sức cung kính lấy lòng, mấy ngày nay, tâm trạng Mạnh Thi Vũ vẫn hết sức phức tạp. Mắt thấy thái độ của ba mình với Mạnh Thi Văn ngày càng tốt vì chuyện này, cảm giác nguy hiểm trong lòng cô ta càng lớn.

Hôm nay đợi có cơ hội, liền thầm nghĩ muốn phá hỏng chuyện tốt của Mạnh Thi Văn.

Ai bị ép làm cho người khác đều không vui vẻ. Nếu Mạnh Thi Văn đồng ý, đến ép Lục tiểu thư, như vậy vị Lục tiểu thư kia tất nhiên sẽ sinh hiềm khích với cô ấy, nhưng nếu cô ấy từ chối, ba và chú Lý cũng sẽ vô cùng bất mãn với cô ấy. Vậy nên, hôm nay cô ấy làm thế nào đều là sail Mạnh Thi Vũ nhìn Mạnh Thi Văn, trong mắt tràn đầy ác ý.

Mạnh Thi Văn, tôi xem cô đắc ý thế nào!

"Đương nhiên con cũng rất lo lắng cho Tiểu Khải, nhưng nếu Linh Bảo không muốn, con cũng sẽ không ép buộc cậu ấy." Mạnh Thi Văn ôn tồn nói.

Tuy rằng Linh Bảo là bạn của cô ấy, nhưng cô còn là một vị đại sư có thực lực, lúc đó ở bữa tiệc Lý Khải đối xử với cô ấy vô lễ như vậy, nếu Linh Bảo không tình nguyện đi cứu người, cũng là điêu dễ hiểu. Cô ấy cũng sẽ không vì lợi ích của bản thân mà đẩy Linh Bảo vào thế khó.

Cho nên, trong chuyện này, Mạnh Thi Văn cô chỉ đóng vai trò làm một người truyền tin.

Lúc cô ấy đang định gọi điện thoại cho Linh Bảo, lại bị Mạnh Lập Hồng ngăn cản: "Gọi điện thoại làm gì, con trực tiếp trở lại trường học nói chuyện với cô ấy, như thế mới thể hiện được chút thành ý."

Mạnh Thi Văn liền nghĩ, quay về trường học cũng được, nếu Linh Bảo không đồng ý, cô ấy cũng không phải ở nhà bị bọn họ bám riết quấy nhiễu, thanh tịnh biết bao.
Bình Luận (0)
Comment