Đại Sư Huyền Học Là Sơn Thần (Dịch Full)

Chương 200 - Chương 200:

Chương 200: Chương 200:Chương 200:

Đã vậy, Linh Bảo đảo cũng không miễn cưỡng, lại đứng chờ thêm một chút nữa. Qua hơn hai mươi phút, mới tới lượt Miêu Phong và Linh Tú, bởi vì hai người là người một nhà, nên cùng giải quẻ.

Hai người đều là trung cát, đạo sĩ nói vê sự nghiệp, gia đình, tài phú, vận thế của bọn họ, mẹ Miêu Phong rốt cuộc không nhịn được tiến lên hỏi: "Đại sư, xin ông bói thử xem đường con cái của con trai con dâu nhà tôi như thế nào."

"Hai người cảm tình hòa thuận, có hai cô con gái." Đạo sĩ trả lời rất rõ ràng. Này..." Mẹ Miêu lặng lẽ nhìn thoáng qua Linh Bảo ở bên cạnh, đè thấp giọng hỏi: "Không còn cách nào khác sao, tôi nghe nói miếu Ngọc Hoàng cầu con trai cũng rất linh nghiệm."

Miêu Phong là con trai độc nhất, mẹ Miêu tất nhiên là hy vọng hai vợ chồng bọn họ có thể sinh cho bà ta hai đứa cháu trai, nên đã sớm tìm rất nhiều thầy bói ở thành phố, bọn họ đều nói Miêu Phong không có con trai, chỉ có thể sinh được hai cô con gái. Sinh ra nam hay nữ đều là do đàn ông quyết định, mẹ Miêu cũng vẫn hiểu, nên không trách Linh Tú, nhưng sao bà ta có thể cam tâm, hai vợ chồng bọn họ vất vả dốc sức làm lụng nhiều năm như vậy, mà lại không có cháu trai để nối dõi tông đường.

Sau khi Linh Tú mang thai, bà ta tới đây chăm sóc cô ấy, thì nghe được hàng xóm nói miếu Ngọc Hoàng ở thành phố H cực kỳ linh nghiệm, rất nhiêu người đều xin được con trai, lập tức lại cảm thấy có hy vọng.

Nếu thật sự có thể xin được con trai, có cho thêm 80 vạn bà ta cũng bằng lòng. Đạo sĩ nhìn nhìn dáng vẻ của bà ta, biết nhà bà ta giàu có, lại sốt ruột muốn có cháu trai, lập tức nói: "Thần tiên của Miếu Ngọc Hoàng thần thông quảng đại, chỉ cân mọi người đủ thành tâm, thì không có chuyện gì là không làm được." Mẹ Miêu là người làm ăn, tất nhiên là hiểu ý ngầm trong đó: "Chỉ cần đại sư có thể cho nhà chúng tôi một đứa cháu trai, chúng tôi nhất định sẽ dốc hết khả năng để hiếu kính thần tiên!"

"Vậy mấy người đi theo tôi." Đạo sĩ đứng lên, dường như định đưa mấy người Linh Tú đi tìm đạo sĩ khác.

Bọn họ đứng gần nhau như vậy, cho dù có cố tình nói nhỏ, thì cũng không giấu nổi lỗ tai Linh Bảo, không phải lúc nào cô cũng xem tử vi tất cả mọi người bên cạnh, lần này tới miếu Ngọc Hoàng cũng chỉ định dạo chơi mà thôi, nhưng đến bây giờ mới biết, mẹ Miêu tới để hỏi chuyện này.

Nghe xong cuộc đối thoại của hai người, cô đã hiểu rõ đạo sĩ kia muốn làm gì, sắc mặt lập trâm xuống:

“Từ từt"

Cô quát một tiếng, tất cả mọi người đều nhìn về phía này.

Linh Bảo đi lên trước vài bước, nghiêm túc hỏi: "Vị đạo sĩ này, tôi thấy năng lực xem tướng đoán mệnh của ông quả thật không tồi, vậy thì ông có lẽ cũng đã biết, đứa con của chị tôi là con gái rồi đúng không?”

"Tất nhiên rồi." Đạo sĩ xem bói trả lời.

"Một khi đã như vậy, thì tại sao ông lại nói với mẹ chồng chị tôi là có thể thay đổi giới tính thai nhi?”

Đạo sĩ khinh miệt nhìn cô một cái: "Phương pháp của thần tiên, người thường các cô sao có thể hiểu được." Thấy tất cả mọi người đều nhìn bọn họ, đạo sĩ lại ngạo nghễ thêm một câu: "Thay đổi giới tính thai nhi đối với miếu Ngọc Hoàng mà nói, dễ như trở bàn tay."

Những người xếp hàng đằng sau, đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc. Tỉnh Nam chịu ảnh hưởng rất lớn từ truyền thống văn hóa, rất nhiều gia đình đều có tư tưởng trọng nam khinh nữ từ trong xương cốt, nghĩ mọi cách để có con trai nối dõi tông đường.

"Thay đổi giới tính dễ như trở bàn tay, nhưng thương thiên hại lý!" Linh Bảo lạnh lùng nói: "Từ lúc thai nhi hình thành, giới tính đã được xác định. Các ông thân là kẻ tu hành, mà lại có thể không biết cố tình sửa giới tính sẽ phải trả giá đắt sao? Không chỉ có có tổn hại tuổi thọ của người mẹ, mà ngay cả đứa trẻ, các ông sửa được giới tính nhưng không đổi được mệnh, cho dù là xu hướng tính dục hay là giới tính, nó đều sẽ giữ nguyên đặc điểm của một người con gái." Nói xong câu này, Linh Bảo quay lại hỏi mẹ Miêu: "Cho dù để cơ thể chị cháu suy nhược giảm tuổi thọ, tính cách và giới tính của đứa bé kia trong tương lai không đồng nhất, bác cũng muốn sửa lại giới tính thai nhi sao?" Mẹ Miêu lập tức nuốt lời sắp nói xuống. Bà ta đâu biết sửa lại giới tính có tác dụng phụ lớn như vậy, cho rằng chỉ cân đưa nhiều tiên là được. Làm trò trước mặt Linh Bảo, sao bà ta còn dám nói thêm chữ nào nữa.

Không biết tại sao, mọi người cảm thấy âm thanh của cô gái tuy rằng không lớn, nhưng mọi người ở đây đều nghe được rõ ràng, những người đang xếp hàng lập tức lộ ra vẻ mặt bất ngờ. Cô bé này tuy rằng ít tuổi, nhưng lại mơ hồ có loại năng lực khiến người khác tin phục.

"Nếu chỉ sửa lại giới tính, mà không thể đổi mệnh, đến lúc đó sinh ra một đứa bé trai, nhưng lại thích đồ của con gái, đến lúc lớn lên thành người đồng tính luyến ái, vậy phải làm sao bây giờ!"

"Đúng vậy, đến lúc đó không chỉ có đứa bé khổ sở, cả nhà cũng đau đầu theo!" "Vậy thì tốt nhất là đừng thay đổi, để là con gái bình thường đi, con gái cũng rất thân thiết mài”

Lúc này đạo sĩ mới nhìn thẳng vào Linh Bảo, đôi mắt ông ta hung ác, cảnh cáo nói: "Cô bé, tôi khuyên cô nếu không hiểu thì đừng nói hươu nói vượn, bôi nhọ thần tiên, bất kính với thân linh sẽ bị trời phạt đót"

"Tôi còn không biết thần linh nào sẽ làm ra chuyện thương thiên hại lý như vậy đấy. Người bị trời phạt là tôi, hay là các ông và thần linh của các ông đây?" Linh Bảo không sợ chút nào nhìn lại.

Lúc này cảm nhận của cô đối với miếu Ngọc Hoàng quả thật là kém tới cực hạn, miếu Ngọc Hoàng có thể duy trì hương khói như thế này, nếu nói sau lưng không có một nhân vật thực lực mạnh mãẽ thì cô không tin. Nếu đã mạnh như vậy, sao lại có thể không biết đám người bên dưới đang làm xằng làm bậy đây. Vì tiền mà gài bẫy thương nhân thì cũng thôi đi, nhưng nhìn hành động vừa rồi của tên đạo sĩ này là biết, thậm chí bọn họ còn coi những chuyện như sửa đổi giới tính là chuyện thường ngày.

Một kẻ như vậy, quả thực là bại hoại!

Nếu đã gặp, thì cô không thể giả vờ như không nhìn thấy gì được. Cho dù là thời đại các vị thân phân chia cai quản, nếu gặp được chuyện như thế này cũng là có thể báo cáo lên Thiên Đình, bây giờ không có Thiên Đình, ít nhất cũng phải vạch trân bộ mặt thật của bọn họ trước người phàm, không để người vô tội bị mắc mưu.

"Đúng là nghé con mới sinh không sợ cọp, cô bé à, tôi cảnh cáo cô thêm một câu, bất kính với thần linh sẽ gặp báo ứng đó." Đạo sĩ như có như không vẫy tay về phía Linh Bảo, nhưng Linh Bảo rõ ràng cảm giác được, có một cổ âm khí cực lớn ập thẳng vào mặt, đặc biệt là bên vai phải.

Cô vừa mở thần thức đã thấy, có một con quỷ nhỏ mặt mũi hung tợn đang ngồi xổm trên vai phải của cô, há miệng đầy răng nanh chuẩn bị cắn xuống. Điều này lập tức chọc giận Linh Bảo. Những con quỷ mặt xanh này đều là từ bào thai luyện thành, rõ ràng là do con người nuôi lớn, chúng lấy tinh khí của con người làm thức ăn, chuyên dùng để hành hung hại người, còn quỷ nhỏ cả người đen nhánh, tức là đã động vào mạng người.

Đạo sĩ của miếu Ngọc Hoàng đúng thật là quá ác độc, không chỉ nuôi quỷ, giữa ban ngày còn thả quỷ ra hại người. Nếu cô là người bình thường, bị quỷ hút hết tinh khí từ từ suy nhược, sợ là có chết như thế nào cũng không biết.'Không nói được thì lập tức thả quỷ hại người, sao tôi có thể tha cho ông!" Linh Bảo nắm con quỷ trên vai ném về phía đạo sĩ.

Một kích này của cô tập trung rất nhiều linh khí, không chỉ con quỷ bị thương, mà ngay cả vị đạo sĩ kia bị bay ra sau, ầm một tiếng hất đổ chiếc bàn cúng trước tượng Phật.

Tất cả mọi người đều hành động đột ngột của cô làm cho hoảng sợ, hô lên một tiếng.

Bọn họ không nhìn thấy cô ném con quỷ đi, chỉ thấy cô giơ tay làm động tác ném, đạo sĩ kia lập tức theo hướng đó bay ra ngoài, mọi người đều cảm thấy cực kỳ khó tin.

Đạo sĩ miệng phun máu tươi bò dậy từ mặt đất, khó tin trừng mắt nhìn cô: "Cô... Cô là nhân sĩ huyền môn nhân sĩ...

Mà Linh Bảo lại bị hấp dẫn bởi một góc lộ ra khi bàn cúng bị đổ, trên đó dán một lá bùa liễm tức. *

*Bùa liễm tức: bùa che giấu hơi thở

Dưới thần đàn dán bùa liễm tức, là để che đậy cái gì?

Cô bước lên phía trước, xé tấm bùa liễm tức kia đi, lập tức cảm nhận được một luồng tà khí từ tượng thần truyền đến.

Mà trên người những người thường ở đây, đều có một sợi tinh khí không tự chủ được bay về mà hướng tượng thần.

Tượng thần này, có thứ gì đó đang hấp thụ tinh khí của con người! Trong nháy mắt, mọi nghi hoặc của Linh Bảo đều có lời giải thích. Tại sao Linh Tú vào miếu không bao lâu đã cảm thấy mệt mỏi, mà tốc độ tiêu hao tinh khí của cô ấy tăng gấp đôi bình thường.

Tại sao rõ ràng trong miếu không có thần, không thể hấp thu tín ngưỡng chỉ lực, mà miếu Ngọc Hoàng lại vẫn muốn mời chào nhiều khách hành hương tới dâng hương như vậy. Hoá ra, không chỉ vì tiên tài, mà còn vì tinh khí của con người!

Hiện giờ cô đã có thể khẳng định, người đứng sau lưng miếu Ngọc Hoàng này tuyệt đối không phải là dạng tốt lành gì.

Lúc cô đang xem xét kỹ lá bùa và tượng thần, đạo sĩ lấy điện thoại ra gọi: "Mau gọi giám viện tới đây, có người tới miếu Ngọc Hoàng quấy rối!" Cho dù là nhân sĩ huyền môn, dám công kích người của miếu Ngọc Hoàng, cũng phải trả giá đắt!
Bình Luận (0)
Comment