Chương 227:
Chương 227:Chương 227:
Ông ta tướng tá mập mạp, dáng vẻ ngã ngửa trên mặt đất vô cùng khôi hài, những người khác muốn cười nhưng lại không dám, vô cùng khổ sở mà nén lại.
Linh Bảo cũng không ngờ rằng ông ta vậy mà có thể dễ dàng bị đẩy ngã xuống đất, nói xin lỗi một câu, sau đó tiếp tục:
"Đây quả thực không phải lệ quỷ mà chúng ta đang tìm. Các người không cần lãng phí thời gian trên người cô bé nữa." Nói rồi, cô liền lấy ra một lá bùa linh thú, thu nạp cô bé vào bên trong.
Cô bé này đã cứu rất nhiều người, không nên chịu cảnh hồn phi phách tán. Nếu không phải vì nghĩ rằng cô bé có liên quan tới con lệ quỷ giết người, cô đã trực tiếp đưa cô bé vào thông đạo Luân Hồi rồi.
Hòa thượng béo bị xấu mặt, phút chốc nổi cơn thịnh nộ:
"Cô có ý gì đây, muốn bao che cho lệ quỷ ư? Mọi người mau bắt cô ta lại, cô gái này chắc chắn đã tu tà đạo nuôi dưỡng quỷ!"
"Ấy, tôi cùng phe với mấy người mài" Linh Bảo không định động thủ với bọn họ, danh tiếng của chùa Chiêu Giác ở gần đây không tôi, những người này cũng không phải kẻ gian ác gì, không cần thiết phải nổi giận với họ chỉ vì vài câu nói.
Thấy bọn họ muốn xông tới, cô vội vã lấy ra giấy chứng nhận của Cục quản lý các sự kiện thần bí: "Tôi cũng là người của Cục quản lý các sự kiện thần bí, không cần thiết phải lừa các người làm gì.'
Hòa thượng béo nhìn giấy chứng nhận của cô một cái: "Người được cung phụng cao nhất của Cục quản lý các sự kiện thần bí”, trước nay ông ta chưa từng thấy qua Cục quản lý các sự kiện thần bí có chức vị này, trước khi làm giả giấy tờ cũng chẳng thèm nghe ngóng chút hay sao.
Ông ta lại không biết rằng, người được cung phụng cao nhất của Cục quản lý các sự kiện thần bí đều là các lão tổ tiên, bình thường đều bế quan, đâu phải ai cũng tuỳ tiện gặp được. Kể cả khi họ có ra ngoài giải quyết sự việc, cũng chẳng hề mang theo giấy chứng nhận, đều là nhận diện gương mặt cả. Cũng chỉ có vị thần cổ lỗ sĩ vừa mới xuất sơn như Linh Bảo mới thành thật mang theo giấy chứng nhận giống như mang theo thẻ sinh viên vậy.
"Hừ, cô làm như chúng tôi chưa từng thấy giấy chứng nhận của Cục quản lý các sự kiện thần bí ư? Đừng nói nhảm nữa, mau bắt cô ta lại!"
Thế là ba vị hòa thượng liên xông về phía Linh Bảo.
Mắt thấy nơi đây có linh khí dao động ắt sẽ làm kinh động tới lệ quỷ, Linh Bảo chỉ đành đắn đo dùng một chút ít linh lực để đánh bay ba vị hòa thượng.
Đối với cô mà nói, sức mạnh này chỉ như búng ngón tay mà thôi, nhưng lại khiến cho ba vị hòa thượng ngã ra xa vài mét. Lúc này, họ đã ý thức được sự cách biệt vê sức mạnh, sợ hãi nhìn về phía Linh Bảo:
"Người này nhất định là tu tà đạo, tôi ngay lập tức đi báo tin cho sư phụ biết, mấy người ở lại đây nghĩ cách giữ cô ta lại!" Vị hòa thượng béo thì thâm một câu với hai người kia, sau đó co cảng chạy đi.
Chỉ thấy ông ta chạy xa cách đó năm trăm mét, lúc này mới rút điện thoại ra gọi:
"Sư phụ, con phát hiện có kẻ tu tà đạo ở cứ điểm A1, sức mạnh vô cùng lớn, mong chùa tiếp viện!"
Một lúc sau, đầu bên kia truyên tới âm thanh lão sư phụ của ông ta:
"Được, tuyệt đối đừng hành động hấp tấp, sư tổ của các con xuất quan rồi, lập tức sẽ đích thân tới tiếp viện cho các conl"
Nghe thấy vậy, hoà thượng béo phút chốc trở nên vô cùng vui mừng, sư tổ vậy mà xuất quan rồi! Pháp sư Hư Hải sư tổ của ông ta là người như thế nào chứ, tiên thiên lục cảnh đấy, được quốc gia công nhận là người tu hành mạnh nhất, cô gái tu tà đạo kia hôm nay chết chắc rồi!
Khoảng cách thẳng từ chùa Chiêu Giác trên đỉnh núi trở xuống chẳng qua cũng chỉ một hai cây, dựa vào tốc độ của sư tổ thì chỉ cần một hai phút là tới nơi. Ông ta chỉ cần quay trở lại trấn áp nữ tà đạo kia là có thể lập được công lớn trước mặt sư tổ rồi.
Thế là ông ta lại chạy rất nhanh trở về, định bụng sẽ ứng phó qua loa chiếu lệ với nữ tà đạo kia để kéo dài thời gian trước.
Lúc ông ta trở lại, Linh Bảo đang phát tin nhắn.
"Sư huynh, cô ta nói cô ta có quen biết tổ trưởng Thang của Cục quản lý các sự kiện thần bí, có thể liên lạc với cậu ấy để xác minh thân phận." Một vị hòa thượng khác ở lại chỗ cũ nói.
Hoà thượng béo cười lạnh một cái: "Vậy cứ để cô ta liên lạc đi, xem tới lúc đó tổ trưởng Thang tới nói như thế nào."
Trong lòng ông ta lại nghĩ rằng, chẳng cần gì đến tổ trưởng Thang, sư tổ sắp tới rồi, đến lúc đó nhất định có thể hạ được nữ tà đạo đáng ghét này!
Linh Bảo bên này đã gửi tin nhắn đi, đang đợi Thang Viên trả lời.
Vốn dĩ cũng có thể gọi điện thoại, nhưng cô lo lắng họ đang trong thời khắc quan trọng của việc mai phục, vì thế trước mắt nên dùng cách nhắn tin để nói rõ cô đã tới rồi thì tốt hơn. Hiện tại xem ra, trước đây quả thực là sơ xuất, liên hệ trước với Thang Viên mới có thể khiến các thế lực địa phương dễ dàng phối hợp hơn.
Nào ngờ vừa gửi tin nhắn đi không lâu, cô đã cảm thấy một luồng sức mạnh của người tu hành đang tiến tới với tốc độ chóng mặt.
Sức mạnh này mạnh hơn chút so với những kẻ tu hành là loài người mà Linh Bảo từng gặp qua trước đây, đại khái có thể tương đương với mấy tên áo choàng đen ở miếu Ngọc Hoàng. Qua một lúc, cô nhìn thấy một hòa thượng trung niên mặt mũi hiên hậu xuất hiện trong tâm mắt.
"Bái kiến sư tổi"
Ba người hòa thượng béo nhanh chóng chạy tới trước mặt vị hoà thượng trung niên để hành lễ, biểu thị sự vui mừng, giống như những đứa trẻ bị khi dễ gặp được phụ huynh vậy.
"Sư tổ, đây chính là nữ tà đạo đã che giấu cho lệ quỷ!" Hành lễ xong, vị hòa thượng béo kia lập tức chỉ vào Linh Bảo nói.
Không ngờ rằng, pháp sư Hư Hải sư phụ của ông ta tu vi cao siêu khôn lường, trước nay đức cao vọng trọng, được người tu hành trên toàn quốc xưng là thái đẩu*, vậy mà lại đang nhìn Linh Bảo với đôi mắt sững sờ, lệ rơi đây mặt.
*Thái đẩu: ngôi sao sáng, nhân vật được mọi người kính trọng.
Linh Bảo cũng ngây người ra, tại sao tên hòa thượng này nhìn thấy cô lại khóc chứ. Cô còn không quen biết ông ta.
Mất một lúc lâu, mọi người mới nghe thấy Hư Hải nghẹn ngào nói được câu đầu tiên:
"Thần... Thân quân, cuối cùng ngài cũng trở vê rồi!"
Lời nói này làm Linh Bảo cảm thấy rất kỳ lạ, trước nay cô chưa từng để lộ thân phận thần linh của mình với bất kì người bình thường nào, cho dù là trước đây hay hiện tại cũng như vậy.
Nhưng hòa thượng này lại kêu cô là Thần quân, cô phải quay xe thế nào đây?
Hơn nữa, ba chữ đã trở lại cũng đáng phải cân nhắc, người này biết vê cô, nghe có vẻ giống như một đầy tớ trung thành chờ đợi chủ nhân nhiều năm.
"Tôi cảm thấy hình như chúng ta không quen biết nhau nhỉ?"
"Thần quân, tôi là Hư Hải đây! Cô không nhớ ra tôi sao?" Tâm trạng của hòa thượng rất xúc động.
Hóa ra đây chính là Pháp sư Hư Hải trong lời đồn sao? Linh Bảo đánh giá ông ta một hồi, thoạt nhìn ông ta nhiều nhất là bốn mươi tuổi, nhưng cốt linh đã hơn một trăm tám mươi tuổi rồi.
Bây giờ cô đã biết khi người bình thường tiến vào cảnh giới tiên thiên thì sẽ có dáng vẻ như thế nào, họ vẫn sẽ duy trì dáng vẻ từ trước khi phi thăng. Vì hiện giờ mọi người tu hành đều giống nhau, đều là ở trên dưới sáu mươi, bảy mươi tuổi mới tiến vào cảnh giới tiên thiên, có người thậm chí còn bảy mươi tuổi, cho nên bình thường cô nhìn thấy các cao thủ cảnh giới tiên thiên đều là những người già có chòm râu, đầu tóc hoa râm.
Xem ra Hư Hải ngược lại với những người bình thường khác, ông ta rất giỏi khi tiến vào cảnh giới tiên thiên ở thời gian rất sớm. Chỉ tiếc sau khi tiến cảnh thì rất thong thả, đã 180 tuổi, vẫn chưa đột phá bảy cảnh tiên thiên.
"Ông chính là Hư Hải?" Linh Bảo nghĩ đến bùa bình an trên người tài xế kia, cô nói: "Chúng ta nói chuyện riêng đi.'
"Được!" Hư Hải cho rằng cô đã nhận ra ông ta, cung kính đáp: "Xin Thần quân tiến bước vào trong chùa có được không?”
Linh Bảo nghĩ dù sao hôm nay cô cũng đã rút dây động rừng, không thể nào mai phục bắt lệ quỷ được nữa nên báo tin tức cho Thang Viên. Sau đó cô đi theo Hư Hải cùng đi đến chùa Chiêu Giác ở sườn núi.
Linh Bảo cùng Hư Hải đều là nhảy mà bay, dẫm lên triền núi thực mau không thấy bóng dáng.
Thấy hai người lần lượt rời đi, tất cả các hòa thượng chùa Chiêu Giác đều sợ ngây người, đây rốt cuộc là loại phát triển gì thế, sư tổ đức cao vọng trọng (*) của bọn họ, thế mà lại vô cùng cung kính với cô gái này!
(*) là người có uy tín, đức độ và danh vọng cao.
Còn gọi đối phương là Thần quân, Thần quân là có ý gì?
*
Chùa Chiêu Giác có quy mô to lớn, đối với Linh Bảo đã từng xem rất nhiêu chùa miếu thì có thể nói ngôi chùa này là bậc nhất, gân như chiếm toàn bộ giữa sườn núi, chỉ là đại điện cũng vô cùng rộng rãi, có đến mười mấy tòa.
Hòa thượng già trẻ lớn bé có mấy trăm người, tuy rằng bây giờ là rạng sáng nhưng mà đa số người lại đều đang ngồi tu luyện. Toàn bộ chùa miếu cộng lại có ít nhất bảy tám chục người tu hành cảnh giới tiên thiên trở lên, còn mạnh hơn một chút so với năm đại gia tộc.
Hai người có tu vi cao hơn những người khác rất nhiều, không hề phát ra tiếng động đã đi vào chùa miếu, đi thẳng tới viện của Hư Hải.
"Thần quân đợi chút, tôi gọi người mang trà tới."
"Không cần, tôi chỉ có vài lời nói muốn hỏi ông." Linh Bảo giơ tay làm pháp quyết, tạo nên một kết giới ngăn chặn việc nhìn trộm và nghe lén.