Chương 267:
Chương 267:Chương 267:
Cục trưởng Chu chỉ mỉm cười không nói gì cả.
Trưởng phòng Lý lại càng cảm thấy mình đã đoán trúng chân tướng. Nội bộ Cục Quản lý các sự kiện thần bí đã sớm có lời đồn như vậy, không ngờ hóa ra là thật.
Như vậy, ý của cục trường là, có thể công khai được rồi?
Thế là chẳng bao lâu sau, mọi người liền phát hiện, trang web thành phố Y đăng tải một thông báo, để cảm ơn Sơn Thần Bạch Đế đã che chở, cứu vớt cho người dân thành phố Y trong lúc dịch bệnh, nội bộ chính quyền thành phố tình nguyện quyên góp ba trăm năm mươi vạn, chuẩn bị xây dựng miếu Sơn Thần Bạch Đế, tất cả mọi người ở mọi tầng lớp xã hội đều có thể tự nguyện tham gia đóng góp.
Là chính quyền đầu tiên trong cả nước công khai công nhận Sơn Thần Bạch Đế, động thái này của chính quyền thành phố Y đã gây ra một sự khuấy động lớn trong xã hội.
Trong nửa năm Linh Bảo bế quan, đủ thể loại chuyện không thể giải thích được trong trận lũ ở thành phố L trải qua quá trình lên men trong thời gian dài, suy nghĩ của người dân đã thay đổi 180 độ.
Một số người nhận được bùa của Sơn Thần Bạch Đế đều sẽ được một cơ quan nhà nước đặc biệt tên là Cục quản lý các sự kiện thần bí điều tra và giúp đỡ giải quyết các vấn đề thần bí.
Cùng với việc những chuyện như thế xảy ra càng ngày càng nhiều, mọi người liền ý thức được, mặc dù phía chính phủ không thể hiện rõ ràng nhưng trên mảnh đất liên bang này quả thật có thần linh tồn tại, và cũng có rất nhiều những thế lực thân bí mà bọn họ không thể lý giải được. Các cơ quan nhà nước cấp cao đã biết rõ từ lâu, thậm chí còn có quan hệ với họ, chỉ là không công bố ra ngoài mà thôi.
Thông báo của thành phố Y khiến cho những người vốn là tín đồ của Sơn Thân Bạch Đế phấn khởi không thôi, cuối cùng thì tín ngưỡng của bọn họ cũng đã được chính quyền công nhận.
Còn những người vẫn đang nửa tin nửa ngờ cũng đã gạt bỏ đi chút hy vọng cuối cùng, hòan toàn tin tưởng vào sự thật đi ngược lại với tư tưởng ban đầu của mình.
Các kênh thông tin chính thức vẫn chưa đưa tin về sự việc này, chính quyên thành phố Y vẫn bình thản giữ nguyên không gỡ bỏ thông báo, trên mạng hoàn toàn không cấm người dân bàn luận.
Ngoài thành phố Y, các thành phố vừa và nhỏ khác cũng bắt đầu kêu gọi gây quỹ từ thiện một cách tự phát để ủng hộ hoạt động xây dựng miếu thần.
Rất nhiều người đều có cùng suy nghĩ, vị Sơn Thần Bạch Đế kia có thể giải quyết được lũ lụt, dịch bệnh quy mô lớn như vậy, đủ để thấy khả năng của ngài ấy thần thông quảng đại đến cỡ nào, hơn nữa ngài ấy còn có một tấm lòng nhân ái, đối mặt với thiên tai dịch bệnh không hề khoanh tay đứng nhìn, là một vị thân tốt xứng đáng để người ta tín ngưỡng. Tất nhiên, khắp cả nước có đến hơn một tỷ người, hầu hết mọi người đều mang trong mình những tư tưởng cố hữu đã ăn sâu vào gốc rễ, ngay cả khi đã biết đến sự tồn tại của thần linh thì họ vẫn kiêu ngạo và kiên trì chọn đứng ngoài cuộc và quan sát từ xa.
Trước đây bọn họ không tin quỷ thần, chỉ tin vào chính mình, tất cả mọi chuyện đều dựa vào nỗ lực của bản thân để giải quyết và họ vẫn cứ sống tốt. Vậy thì cuộc sống sau này cũng sẽ thế thôi. Thay vì đặt hy vọng vào người khác thì tốt hơn hết là dựa vào chính mình.
Đối với việc này, Linh Bảo cũng không can thiệp vào.
Tự do tín ngưỡng mà, mọi người có quyền lựa chọn tin hay không tin vào cô.
Kể cả như thế, trong thời gian ngắn ngủi vài ngày lượng sức mạnh từ tín ngưỡng mà Linh Bảo nhận được cũng tăng vọt.
Tín ngưỡng của hàng trăm triệu người dân cả nước, tuy rằng đại đa số mọi người đều không đủ thành kính, không đủ sâu sắc, nhưng cũng không thể xem thường nguồn sức mạnh này.
Hiện tại tai họa ngầm vẫn chưa bị tiêu diệt, cô không thể bế quan tu luyện trong thời gian dài, sức mạnh không ngừng chồng chất trong cơ thể thần sẽ trở thành nguy cơ cực lớn.
Cô vừa mới tiến vào kim tiên cảnh chưa được bao lâu, không có thời gian để rèn luyện thần thể, các phương diện đều chưa đạt tới Kim Tiên trung kỳ. Thần linh cảnh giới cao thật ra không thể dung nạp quá nhiều sức mạnh từ tín ngưỡng, đáng lẽ ra không nên có nhiều tín đồ đến như vậy.
Tín ngưỡng chỉ lực chồng chất càng ngày càng nhiều, đã sắp chạm đến giới hạn của cô, thậm chí gần đây cô chỉ đành phải tạm thời không tiếp nhận tín ngưỡng chỉ lực, không để cho chúng tàn phá chính mình.
Nhưng đây không phải là một giải pháp lâu dài. Tín ngưỡng chỉ lực tích lũy lâu ngày cũng giống như nước lũ cuồn cuộn, chẳng mấy nữa chúng sẽ có thể phá tan lớp che chắn của cô, từ đó ảnh hưởng đến bản thân cô.
Tín ngưỡng chỉ lực bỏ ra quá ít, thu thập vào quá nhiều cũng có thể trở thành một chuyện đau đầu. Trước kia chúng thần tiên trên thiên đình có lẽ sẽ chẳng bao giờ ngờ được sẽ có thần linh gặp phải tình cảnh làm cho người ta dở khóc dở cười như vậy.
Tình thế hiện giờ rất tốt, bảo cô vung đao cô cũng thấy tiếc. Nhưng không thể cứ tiếp tục như thế này mãi được.
Từ trước đến nay cô là người đầu óc linh hoạt, từ sau trận lụt ở thành phố L cô vẫn luôn tìm cách, mấy ngày nay lướt qua ngọc giản mà Thanh Tiêu để lại rốt cục nghĩ ra được một cách hay.
"Các ông cứ tiếp tục điều tra vụ án vi khuẩn sinh học lần này, tôi phải đi đến núi Tĩnh Tà một chuyến." Cô dặn dò trưởng phòng Lý.
Sau khi chữa khỏi cho bệnh nhiễm bệnh dịch trên toàn thành phố, lực lượng chính quyền thành phố Y đã được rảnh tay để bắt đầu tập trung vào điều tra nguồn gốc của dịch bệnh. Thông qua sự phối hợp giữa lực lượng vũ trang và Cục quản lý các sự kiện thần bí, tới ngày hôm qua bọn họ đã tìm ra được nguồn gốc của dịch bệnh này, đó là một nhà máy hóa chất lâu đời của địa phương.
Nước thải từ nhà máy hóa chất này chứa một loại vi khuẩn gây bệnh sinh học, khả năng sinh tôn loại của vi khuẩn này vô cùng mạnh mẽ, một khi xâm nhập vào cơ thể con người chúng sẽ tạo ra virus đáng sợ gây ra dịch bệnh và có khả năng lây nhiễm rất mạnh.
Tuy nhiên cả nguyên liệu và dây chuyền sản xuất của nhà máy này mười mấy năm nay vẫn giữ nguyên không hề có sự thay đổi. Sự xuất hiện đột ngột của loài vi khuẩn gây bệnh trong nước thải của nhà máy chắc chắn là do con người tạo ra.
Có thể gây ra chuyện khiến cho hàng triệu người dân của cả thành phố lâm vào cảnh khốn đốn, nếu không phải là âm mưu của những kẻ tu đạo bất chính thì cũng rất có thể là hành động ác ý của các quốc gia khác muốn nhằm vào Liên bang.
Do đó, chính phủ Liên bang rất coi trọng việc này.
Sau khi dặn dò qua, Linh Bảo sử dụng bùa thần hành, lần nữa chạy tới núi Tĩnh Tà.
*
Hiện giờ bên ngoài núi Tĩnh Tà đã không còn kết giới nhưng Cục quản lý các sự kiện thần bí đã sắp xếp vài cứ điểm tiến hành giám sát phòng thủ, để phòng khi tà tu trong núi có động tĩnh bất thường cũng có thể biết trước được.
Lúc Linh Bảo tiến vào núi cũng không làm kinh động đến bọn họ.
Sự sắp xếp của bọn họ rất hướng tới tương lai, cam chịu mạo hiểm vì an ninh quốc gia, tính cách và nhân phẩm cũng không tệ, chỉ là giai đoạn này còn quá yếu. Trước khi bọn họ trưởng thành cô vẫn còn phải gánh vác nhiều.
Cô lẳng lặng đi tới trước kết giới, đứng từ trên cao nhìn xuống quan sát toàn bộ kết giới và tà tu Xích Vân bị đè ở dưới một ngọn núi nhỏ.
Tuy Xích Vân bị phong ấn nhưng thần thức lại vô cùng nhạy bén, Linh Bảo vừa tới ông ta đã phát hiện ra.
Có điều tu vi và cảnh giới của cô chưa đủ để khiến cho ông ta sợ hãi.
Ông ta mở miệng trước:
"Sao, đến tính sổ với tôi vì dịch bệnh ở thành phố Y à? Nói thật cho cô biết vậy, chính là tôi làm đấy, tôi đã hoạt động ở quốc gia này gần trăm năm nay, căn cơ vững chãi, chỉ cân tùy ý đưa ra một mệnh lệnh cũng đã đủ để khiến cho những phàm nhân như con kiến hôi kia máu chảy thành sông!"
Giọng điệu này của ông ta, quả thực là đang cố ý chọc giận Linh Bảo.
Có điều Linh Bảo lại không có động tĩnh gì, chỉ nghiêng đầu nhìn ông ta cười nói:
"Tôi biết ông muốn chọc giận tôi để tôi ra tay với ông, giúp ông phá vỡ kết giới, thả ông ra. Nhưng mà ông cảm thấy tôi sẽ ngu ngốc như vậy sao?"
Xích Vân khinh thường cười khẩy: "Nói thì hay lắm nhưng lại chẳng làm gì được tôi cả, chậc chậc, một thần linh trẻ tuổi thế yếu lực mỏng, đúng là đáng buồn mài"
Thần linh thì thế nào chứ, thần linh nhưng tuổi còn quá trẻ, ngay cả một phần mười tuổi của ông ta cũng không tới, cho dù tư chất bẩm sinh có tốt cỡ nào chăng nữa, nếu ông trời không cho cô thời gian, cô sẽ không có cách nào vượt qua thực lực của ông ta.
Hơn nữa cứ nhìn vào những hành động thường ngày của cô là biết, thần linh này quá mức từ bi, cố ky quá nhiều, căn bản không dám phủi tay đi bế quan. Còn ông ta thì chẳng phải kiêng kị gì cả, ở thế giới phàm nhân ông ta có thể mặc sức giết chóc để tích góp sức mạnh.
Trong khoảng thời gian có hạn này, cô tuyệt đối không thể vượt qua ông ta được.
Đợi đến khi ông ta phá tan được kết giới thì cũng chính là ngày chết của cô.
"Đúng là bây giờ tôi không giết được ông, nhưng nhốt ông lại thêm mấy chục năm nữa thì chẳng vấn đề gì!" Linh Bảo cười tủm tỉm nói.
Sau đó một đống bùa hộ thân được rải ra, hình thành nên trận bùa, cô ngồi xếp bằng giữa không trung.
Tay bấm pháp quyết, sức mạnh tín ngưỡng trong cơ thể nhanh chóng chuyển hóa thành thần lực, nhưng thần lực không được hấp thu mà lại hóa thành một luông kim quang mạnh mẽ, bao trùm lên toàn bộ đại trận Tĩnh Tà.