Chương 280:
Chương 280:Chương 280:
Nói xong, cô lập tức cùng Thanh Tiêu rời khỏi tâng hầm này.
Nhìn bóng dáng cô đột nhiên biến mất, tất cả mọi người đều vô cùng kinh hãi. Nhân viên Cục quản lý các sự kiện thần bí thấy vậy nói:
"Muốn cảm tạ ngài ấy thì tới miếu Sơn Thần Bạch Đế đi, tiền bối là thân sứ của Sơn thần, hợp tác cùng chúng tôi." Bọn họ kính phục tiền bối Lục từ tận đáy lòng, cho nên không ngại giúp cô phô trương danh tiếng.
Miếu Sơn Thần Bạch Đế?
Rất nhiều người khi phát hiện cơ thể mình xuất hiện sự khác thường, cũng từng nghĩ sẽ đến miếu Sơn Thần Bạch Đế để cầu cứu. Bởi vì dù sao hiện tại rất nhiều người đều có suy nghĩ này, gặp phải chuyện tà ma đi xin giúp đỡ, là có thể được trợ giúp.
Chỉ là, khi bọn họ tới miếu Sơn thần mới phát hiện, căn bản ngay cả một bước họ cũng không thể bước vào miếu thần.
Nhưng ngay cả khi các vị thần đã từ bỏ họ, họ cũng không từ bỏ chính mình.
Bây giờ họ phát hiện ra rằng các vị thân đã không bỏ rơi họ, và chính phủ cũng vậy.
Những tồn tại cao cao tại thượng ở nơi mà họ không biết, vẫn luôn nỗ lực vì sự an toàn của quốc gia.
Họ phải nói với nhiêu nạn nhân giống như họ và truyền cảm hứng cho những người đó không bỏ cuộc!
*
Lần này thu hoạch rất lớn, Linh Bảo và Thanh Tiêu lập tức chạy vê Đế Đô, nói phát hiện này cho tứ đại gia tộc, để bọn họ truyền cho người thống trị Liên bang.
"Hiện giờ Phi Thần Giáo là thế lực tu hành lớn nhất nước Thiên Thủy. Thực lực của chúng ta và bọn họ chênh lệch rất lớn, không nên đối địch với bọn họ, có thể bảo trì không xâm phạm lẫn nhau đã thực sự không dễ dàng rồi." Nguyên Như Bồi nói ra hiện trạng.
"Chỉ sợ rằng bọn họ biết không ít chuyện nội bộ Liên bang, núi Tĩnh Tà và nước Thiên Thủy cách nhau không xa, thật ra sự kiêng ky của bọn họ có lẽ không phải chúng ta, mà là tà tu kia." Lão tổ tông nhà họ Chu phỏng đoán.
Tất cả mọi người cảm thấy rất có lý.
"Hiện giờ, bọn họ trắng trợn xâm lấn nước ta, lại từng công kích tiên bối Lục, chỉ sợ là đang ấp ủ âm mưu lớn hơn."
Rút ra kết luận này, trong lòng mọi người đều rất nặng nề, trên mặt cũng có chút áy náy.
Đối mặt với kẻ địch cường đại như vậy, tác dụng mà bọn họ có thể phát huy rất ít, chủ yếu vẫn phải dựa vào tiên bối Lục, một người gánh vác trọng trách cứu vớt cả nước. "Bắt giặc phải bắt vua trước, phải làm sớm không thể chậm trễ. Trước tiên tôi sẽ đi giải quyết Giáo hoàng Phi Thần Giáo kia, sau đó chúng ta lại từ từ thu dọn tàn cục trong nước." Linh Bảo suy tư một phen, đưa ra quyết định.
"Không được." Lần đầu tiên Thanh Tiêu mở miệng ở hội nghị lại là phản đối quyết định của Linh Bảo.
"Đợi chế ra bùa thanh tẩy rồi hãng tiêu diệt kẻ đứng đầu." Anh nói ngay mà không cho người khác cơ hội phản bác.
Ở trong lòng anh, sự an toàn của Linh Bảo mới là hàng đầu.
Giáo hoàng Phi Thần Giáo đã từng vì sự tồn tại của tà tu Xích Vân mà không dám xâm lấn Liên bang, như vậy thực lực của hắn tuyệt đối sẽ không vượt qua Kim Tiên trung kỳ. Cho nên dù lấy tốc độ khuếch trương trước mắt của hắn mà nói, bởi vì nguồn sức mạnh là huyết nhục của người thường, cho nên phát triển cũng sẽ không quá nhanh.
Vì vậy rất có thể hiện tại hắn có thực lực tương đương với Linh Bảo.
Dưới tình huống thế này, Linh Bảo quyết đấu với hắn, phần thắng cũng rất thấp.
Anh không thể để cô mạo hiểm nữa. Trên đường đến Đế Đô, anh vẫn luôn suy nghĩ đối sách.
Hiện giờ anh không thể dùng thần lực, cũng chỉ có thể chế tạo trận pháp.
Trận pháp này, cần lực lượng vô cùng khổng lồ để duy trì, vẫn cần Linh Bảo ra tay như cũ, nhưng nguy hiểm thấp hơn rất nhiều so với việc quyết đấu với Giáo hoàng.
Linh Bảo không đồng ý: "Ý anh là dùng bùa thanh tẩy loại bỏ những cánh tay của Giáo hoàng trước sao? Nhưng việc này không biết phải mất bao lâu, người bình thường bị ma cà rông đồng hóa sẽ tăng lên rất nhiều."
"Em có thể cam đoan lần này nhất định có thể tiêu diệt hắn không?" Thanh Tiêu hỏi ngược lại trúng tim đen: "Nếu một kích không trúng, dẫn đến việc Giáo hoàng kia trốn đi, rồi điên cuồng phản công, mới là hại chết càng nhiều người."
Linh Bảo nhất thời á khẩu không nói nên lời, một hồi lâu sau mới nói: "Nhưng bây giờ chúng ta cứ chờ như vậy sao?”
"Anh nghĩ tới một trận pháp, chỉ cần đủ năng lượng, là có thể cắn nuốt tà vật kia. Cho nên, em phải nhanh chóng mở rộng tín đồ, vì bày trận này nên phải tích trữ càng nhiều tín ngưỡng chi lực hơn." Giọng nói như ngọc thạch của Thanh Tiêu vang lên trong đầu. Linh Bảo nhìn phản ứng của người khác, ý thức được anh đang truyền âm cho mình.
Nghe được lời này, mắt cô không khỏi sáng lên, nếu dùng trận pháp của Thanh Tiêu, xác suất một kích giải quyết hậu hoạn vĩnh viễn có thể cao hơn nhiều!
Vì thế, lúc này mới đồng ý đề nghị của anh, tạm thời không đi khiêu chiến tà tu kia, đặt tinh lực ở việc kinh doanh miếu thần.
Nghe hai người nói đến miếu thần, trong lòng Nguyên Như Bồi tính toán một phen, chủ động mở miệng nói: "Chú nhỏ, tiền bối Lục, nếu chúng tôi có thể giúp được gì, các ngài cứ việc phân phó!"
Những người khác nhao nhao tán thành, cũng không thể để tiền bối Lục làm hết, tuy rằng tu vi của bọn họ thấp kém, nhưng cũng luôn có việc trong khả năng.
"Công bố sự tồn tại của ma cà rồng cho công chúng và cách đối phó với ma cà rồng, cung cấp cho họ các kênh trợ giúp chính thức. Người tu hành và quân đội câm vũ khí nóng, cũng có thể đối phó với một bộ phận ma cà rồng bình thường." Linh Bảo nói.
Hiện giờ che giấu đã không còn là cách, nhất định phải do toàn dân đồng tâm hiệp lực, hơn nữa phải có phòng bị, mới có thể ngăn cản ma cà rồng tràn lan. Đây cũng coi như là biến tướng làm suy yếu Giáo hoàng Phi Thần giáo.
"Địa điểm báo cáo thực địa, thiết lập ở các miếu Sơn Thần Bạch Đế" Thanh Tiêu nhìn thoáng qua Nguyên Như Bồi, bổ sung một câu.
Mọi người hơi sửng sốt, điều này tương đương với việc chính thức bán công khai thừa nhận địa vị của Sơn Thần Bạch Đế.
Tuy nhiên, nhìn thấy Linh Bảo, nhớ tới hành động trước đây của cô, bọn họ lại cảm thấy đây là chuyện đương nhiên.
Cô cố gắng bảo vệ dân chúng quốc gia này, cũng không có ý tranh đoạt quyền thống trị thế tục, xứng đáng được dân chúng cả nước kính ngưỡng và cảm tạ.
Mấy ngày này, giới truyền thông Liên bang đã xảy ra địa chấn lớn.
Đầu tiên là nữ diễn viên nổi tiếng tuyến đầu Từ Điềm đã đăng một bài Weibo dài khiến người đọc sởn tóc gáy:
"Chuyện xảy ra trong những ngày qua đã làm đảo lộn thế giới quan của tôi, nhưng để đảm bảo an toàn cho nhiều người hơn, tôi vẫn quyết định sẽ nói ra điều này. Với toàn bộ danh dự của mình, tôi cam đoan những gì tôi nói đều là sự thật, hy vọng những người hâm mộ sẽ giúp đỡ lan rộng bài viết này.
Quỷ hút máu đáng sợ trong truyền thuyết các nước Châu Âu thực sự tồn tại ngoài đời thực. Mười lăm ngày trước, tôi bị một nhà đầu tư đến từ nước Thiên Thuỷ làm cho bất tỉnh, cắn cổ tôi hút máu, sau đó phát hiện cơ thể mình xuất hiện điều bất thường. Các bạn đều biết tôi là người ưa sạch sẽ, nhưng kể từ hoàng hôn ngày thứ hai sau khi bị cắn, tôi đã trở nên vô cùng khát máu, nhìn thấy cổ của người khác là muốn vồ tới hút máu. Mỗi lần tôi có ham muốn này, miệng sẽ không tự chủ được mọc ra những chiếc răng nanh dài, cổ họng sẽ thấy đau đớn như bị thiêu đốt vậy. Ngoài ra vào ban ngày, tôi cũng trở nên mệt mỏi tinh thân và vô cùng chán ghét ánh sáng mặt trời.
Trong mười lăm ngày này, tôi luôn bị kẻ khác giam cầm. Xung quanh cũng có rất nhiều người sau khi bị cắn thì trở nên bất thường giống tôi. Thông qua bọn họ, tôi nhìn thấy được tương lai của chính mình, đó là sẽ biến thành một con thú chỉ biết hút máu người khác.
Mong mọi người nhất định phải nhớ kỹ, khi bạn hút máu ngày càng nhiều, bạn sẽ chỉ có thể phụ thuộc vào chúng giống như chất cấm vậy. Bạn sẽ càng ngày càng không ăn nổi đồ ăn thường ngày của con người, chỉ có thể lấy máu làm thức ăn duy trì sự sống. Trong tất cả các loại máu, máu người chính là thứ hấp dẫn với bạn nhất, bạn sẽ thấy nó ngon hơn bất kể thứ gì trên đời, liên tục công kích lý trí của bạn.
Vì thế, không được phép đầu hàng, không được để khát vọng khống chế, không được vượt qua ranh giới của bản thân!
Còn có rất nhiều người bị giam cầm giống tôi, họ cũng trở thành quỷ hút máu, bị ép phải hút máu, thậm chí còn muốn giết một người bình thường để khiến bản thân mình không thể quay đầu được nữa. Nhưng cho dù là tra tấn dã man, ép buộc hay cám dỗ, họ cũng không hề khuất phục. Chúng tôi vẫn nhất quyết giữ cho mình giới hạn của một con người, không làm hại những người khác.
Mười lăm ngày này rất đau khổ mà cũng rất tăm tối, nhưng sự kiên trì của chúng tôi là vô cùng xứng đáng. Vào hôm qua, nơi giam câm chúng tôi đã bị chính phủ đột nhập quét sạch, chúng tôi được cứu rồi!
Sứ giả của Sơn Thần Bạch Đế đã đánh bại kẻ đã giam cầm và làm tổn thương chúng tôi, còn làm cơ thể chúng tôi hồi phục lại như bình thường. Tôi không còn khát máu nữa, cũng có thể tự do đứng dưới ánh mặt trời, cùng gia đình và bạn bè trải qua cuộc sống bình thường của một con người. Mà những kẻ từng giết người cũng đã phải chịu sự trừng phạt khắc nghiệt nhất. Những người khác không giết người đã bị cảnh sát bắt đi, bọn họ cũng đã hồi phục trở lại, dựa theo tội của mình mà nhận hình phạt tương ứng.
Các đồng bào có cùng hoàn cảnh với tôi ơi, chính phủ và thần linh không hề bỏ rơi các bạn, hy vọng người nhà và chính bản thân các bạn cũng đừng bỏ cuộc. Bình minh có thể đến muộn nhưng sẽ không bao giờ vắng mặt đâu!"