Chương 44:
Chương 44:Chương 44:
Sau khi quan sát tỉ mỉ lá số tử vi của Mạnh Mẫn, Linh Bảo đã biết nguyên nhân gốc rễ của vấn đề.
"Cháu có thể bói ra được một vài thứ, nhưng muốn giải hạn, chủ yếu phải dựa vào bản thân bác.
Lời này khiến Mạnh Mẫn rất bất ngờ: "Bản thân tôi? Một người bình thường như tôi thì làm được gì? Chẳng phải bình thường giải hạn cần phải làm một cái lễ, hoặc là quyên góp chút công đức gì đó sao?"
Vốn dĩ những chuyện như thế không cần bản thân phải động tay vào quá nhiều, sao đến chỗ Lục đại sư lại biến thành chủ yếu phải dựa vào bà ấy vậy.
"Nếu hạn này của bác đến từ quỷ thần hoặc thế lực siêu hình nào đó, quả thật không cần bản thân bác phải làm cái gì cả, nhưng lần này, nguồn gốc tai họa là do con người."
Mạnh Mẫn nhíu mày, trong lòng sinh ra dự cảm không lành: "Ý cô là, có người muốn hại tôi sao... Vụ tai nạn xe hơi là do có người bày ra? Đó là ai vậy?”
Linh Bảo gật đầu đáo: 'Là người bên gối của bác."
"Không thể nào? Chồng tôi không phải là loại người này!" Mạnh Mẫn khó lòng tin nổi.
Mặc dù trước đây bà ấy và chồng thường xuyên cãi nhau, nhưng gần đây bà ấy đã cố gắng để gìn giữ mối quan hệ của họ, cố hết sức tránh khỏi những cuộc cãi vã. Sống chung một nhà lời qua tiếng lại là chuyện thường tình, chông bà ấy sao có thể vì những chuyện như thế này mà nảy sinh ý nghĩ muốn giết bà.
Nhưng bản lĩnh của Lục Linh Bảo bà ấy đã tự mình trải qua, chỉ một lá bùa nhỏ mà có thể bảo vệ bà ấy vượt qua tai nạn xe thảm khốc như vậy, không để lại chút thương tích nào. Cao nhân như vậy cần gì phải lừa gạt bà ấy mấy chuyện như thế này?
Linh Bảo nhìn ra được bà ấy rất khó chấp nhận chuyện này, vì thế liền nói: "Bác hãy nhờ người kiểm tra các giao dịch tài chính của ông ta trong mười ngày gần đây sẽ thấy có thời điểm ông ta rút một khoản tiên mặt lớn, chú ý nơi cuối cùng mà ông ta đã đến. Sau đó đối chiếu với các giao dịch tài chính của người lái xe gây tai nạn là bác sẽ hiểu rõ mọi chuyện. Chuyện tiếp theo, phải xem bác tự xử lý như thế nào."
Các thầy bói thông thường không ai nói một cách cụ thể như Linh Bảo cả, mà sẽ úp úp mở mở để lỡ có chỗ nào nói không trúng còn có nước xoay chuyển. Vị đại sư trẻ tuổi trước mắt này, nếu dám nói như vậy, chỉ sợ là đã nắm chắc mười phần.
Ý của cô là người chồng đã mua chuộc người lái xe cố tình đâm chết bà ấy.
Mạnh Mẫn nhớ lại phản ứng của chồng mình ngày hôm qua, trong lòng lại càng tăng thêm chút nghi ngờ. Nhưng rốt cuộc bà ấy vẫn không thể tin được chồng mình lại có ý đồ độc ác như vậy với mình, trong lúc nhất thời lòng dạ bà ấy rối tung rối mù lên... Nếu thật sự là chồng bà ấy muốn giết bà ấy thật thì biết phải làm thế nào đây?
Có điều thân là một người làm ăn kinh doanh, bà ấy vẫn rất biết nắm bắt trọng điểm.
Nếu thật sự là chồng bà ấy muốn hại bà ấy, một lân không thành nhất định sẽ có lần sau, để phòng ngừa lỡ như, bà ấy nhất định phải có biện pháp để tự bảo vệ mình.
"Đại sư, việc này tạm thời tôi cũng không chắc chắn được, nhưng tôi sợ lại gặp phải chuyện giống như ngày hôm qua, cô xem có thể bán cho tôi thêm mấy lá bùa giống hôm qua không, tôi mua của cô hai ngàn một lá, cô thấy giá này đã thích hợp chưa?"