Chương 97:
Chương 97:Chương 97:
"Nghe nói cũng mời bao nhiêu thầy về làm lễ bắt quỷ rồi đấy, tiếc là chẳng có tác dụng gì cải" Bác gái bu môi nói.
Ma quỷ lộng hành à... Linh Bảo lắng nghe trọng tâm câu chuyện, thầm nghĩ, nhiều người nhảy lầu như thế chắc chắn là có vấn đề, chỉ là không biết do có người động tay động chân vào phong thủy hay là có vong đang tác oai tác quái.
Cô quyết định sẽ đi ăn thử tiệm thịt nướng kia xem thế nào đã, nếu như thật sự rất ngon thì cô sẽ giúp giải quyết vấn đề tòa nhà nhảy lầu kia, để tiệm thịt nướng có thể tiếp tục kinh doanh. Nếu mà ăn cũng bình thường thì xem tình hình thế nào đã rồi nói, lỡ đâu những người nhảy lầu đều đáng tội cả thì sao.
Chẳng mấy chốc đã đi qua ba trạm, Linh Bảo xuống xe tại trạm trung tâm thương mại Vân Khai, định bụng đi thẳng đến khu ẩm thực ở lầu bốn tìm tiệm thịt nướng kia, ai biết mới đi đến dưới lầu thì nhìn thấy một đám đông đang tụ tập ngửa cổ nhìn lên trên.
"Trời ạ, lại có người nhảy lâu nữa rồi!"
"Tháng này bốn vụ rồi đấy nhỉ, đúng là một tuân nhảy một lần, tòa nhà nhảy lầu đúng là danh bất hư truyền!"
"Hình như là một cô gái trẻ, đang độ xuân xanh, nếu lỡ chết đi thì tiếc quá!"
"Lần này xe cứu hộ đến nhanh, có khi là không chết đâu..."
Trung tâm thương mại Vân Khai này là một khu tứ hợp viện được xây dựng theo hình chữ khẩu (]), tổng cộng có hơn ba mươi tầng lầu, từ tâng năm trở xuống là trung tâm thương mại, bao gồm các cửa hàng chuyên biệt, rạp chiếu phim, khu ẩm thực, còn lại từ tâng năm trở lên đều là văn phòng. Lúc này dưới lầu đã có xe cứu hỏa đậu sẵn, đang di chuyển đệm an toàn xuống xe, những người khác cũng nhanh chóng chạy lên lầu để thuyết phục cô gái có ý định nhảy lầu.
Linh Bảo thả thần thức ra, nhìn lên sân thượng cao hơn một trăm mét, chỉ thấy một nữ sinh chừng hai mươi tuổi, một chân đã vươn ra khỏi mép sân thượng, hai tay bám chặt bức tường bên cạnh, toàn thân run lẩy bẩy.
"Không... Không, tôi chết như thế này là có lỗi với ba mẹ tôi!"
Mà bên cạnh cô gái là một nữ quỷ áo đỏ thất khiếu* chảy máu, trên mặt mang theo nụ cười quỷ dị, đang dùng giọng nói lạnh như băng làm cho người ta phát run nói chuyện với cô gái:
"Cô sống tiếp chỉ làm ba mẹ cô mất mặt hơn thôi. Ảnh khỏa thân của cô đã được gửi vào điện thoại của bạn cùng lớp của cô rồi, kế tiếp người đó sẽ gửi ảnh khỏa thân đến người thân ở quê của cô! Đến lúc đó sẽ chuyện này sẽ bị đồn thậm tệ đến mức nào chắc cô cũng biết rồi chứ?”
*Thất khiếu: Bảy lỗ trong cơ thể người ta là: 2 tai, 2 mắt, 2 mũi (lỗ), 1 miệng. Cô gái khóc lóc lắc đầu: "Tôi không cố ý, tôi không muốn làm ba mẹ mất mặt! Là do người kia dọa dẫm bức ép tôi, tôi muốn báo cảnh sát, tôi không muốn chất..."
"Cô vẫn nên chết đi thì hơn, nghĩa tử là nghĩa tận, cô chết rồi sẽ không ai chê cười ba mẹ cô nữa!" Nữ quỷ nói.
"Không... Tôi sợ...
Nữ quỷ lại tiến gân thêm một bước, đôi mắt chỉ có tròng trắng trở nên đỏ ngầu: "Sợ cái gì, cứ nhảy xuống là xong thôi, sẽ không đau đâu!"
Biểu cảm trên khuôn mặt cô gái bắt đầu trở nên mơ màng, dường như đang dần mất đi tỉnh táo.
Linh Bảo khế nhíu mày, thực lực của nữ quỷ này không hề tâm thường.
Quỷ quái bình thường đều chỉ xuất hiện vào ban đêm, thường làm loạn vào khoảng giữa đêm về sáng khi mà âm khí thịnh nhất, ánh mặt trời ban ngày sẽ làm cho chúng rất khó chịu, quỷ quái thực lực yếu một chút sẽ bị trọng thương, cho nên thông thường ban ngày chúng đều sẽ trốn ở những nơi âm u. Quỷ quái thực lực mạnh ban ngày cũng chỉ có thể xuất hiện ở trong nhà nơi không có ánh mặt trời chiếu tới, nhưng nữ quỷ này lại có thể xuất hiện ở nơi ngoài trời ngay giữa buổi chiều ánh mặt trời chói chang, đã thế lại còn có thể mê hoặc người khác nhảy lầu!
"Nhảy đi nào, mau nhảy đi!" Hai mắt nữ quỷ đỏ ngầu, khuôn mặt đáng sợ cũng bắt đầu trở nên vặn vẹo.
Nó vừa dứt lời, cô gái buông mình, cơ thể rơi tự do xuống dưới. Mà đệm khí của xe cứu hỏa vừa mới nhấc xuống xe, cách vị trí cô gái rơi xuống khoảng hai ba mươi mét, hoàn toàn không kịp đỡ cô gái kia.
Tiếng la hét chói tai vang lên khắp tòa nhà.
Linh Bảo không kịp vẽ bùa, vội vàng chạy tới, dùng linh lực vững vàng đón lấy cô gái bị rơi xuống.
Mọi người chỉ cảm thấy cô gái nhảy lầu rơi xuống, lúc sắp chạm đất, tốc độ đột nhiên chậm lại, nhẹ nhàng rơi xuống đất như một cọng lông vũ.
Trong lúc rơi xuống cô gái đã lấy lại được ý thức, cô ấy sợ đến mất hồn, gia tốc trọng lực khiến áp lực đè lên trái tim cô ấy tăng mạnh, hô hấp như nghẹn lại, nhìn mặt đất cách mình càng ngày càng gần, toàn thân cô ấy tê liệt, đâu óc trống rỗng.
Nhưng khi sắp chạm đất thì bỗng nhiên cô ấy như được thứ gì đó đỡ lấy rồi nhẹ nhàng đặt xuống đất.
Cô ấy cố gắng nhấc tay chân đã mềm nhũn lên để chống người bò dậy khỏi mặt đất, sờ thử tay chân của mình, vẫn còn nguyên vẹn.
Lính cứu hỏa chạy xuyên qua đám đông, dùng chăn quấn lấy cô gái, người lính cứu hỏa có làn da ngăm đen quan tâm hỏi: "Cô bé, cháu không sao chứ, có bị thương ở đâu không?”
Cô gái lắc đầu, bấy giờ mới nghe thấy tiếng bàn luận xôn xao của đám đông. "Trời ạ, thật không thể tin được, cô ấy nhảy từ tầng ba mươi xuống đấy, thế mà lại chẳng sứt mẻ gì cải"
"Đúng thế, phản khoa học quá rồi, lực va đập lớn như thế mà cô ấy không xước miếng da nào cải"
"Tôi cảm thấy lúc cô ấy sắp chạm đất tốc độ chậm hơn hẳn, là do tôi bị hoa mắt hả?"
"Không, tôi cũng nhìn thấy như vậy đấy! Đúng là thân kỳ hết sức!"
"Đây rõ ràng là chuyện tâm linh rồi!"
Cô gái được đưa lên xe cứu hỏa, người lính cứu hỏa nói bằng giọng điệu trách cứ xen lẫn chút quan tâm: "Cháu còn trẻ như thế, sao lại nghĩ quẩn mà đi nhảy lầu, ba mẹ cháu mà biết được sẽ đau lòng biết chừng nào!"
Cô gái nghĩ đến chuyện mình gặp phải trước khi nhảy lầu, sợ đến mức mồ hôi lạnh đầy người, tòa nhà nhảy lầu này thực sự có quỷ, chính con quỷ đó đã mê hoặc cô ấy nhảy lầu!
Cô ấy vốn chỉ cảm thấy rất đau khổ rất tuyệt vọng, sau khi đi đến tòa nhà này thì bỗng nhiên nảy sinh ra ý nghĩ muốn tự sát, sau đó cô ấy liền đi lên sân thượng, bên tai cô luôn có người trách móc về những lỗi lầm của cô ấy, khuyên cô ấy tự sát, lúc đầu cô ấy vốn không hề muốn nhảy lầu đến mức ấy, kết quả không hiểu tại sao lại tự nhảy xuống.
Nhưng những lời này nói ra, chú lính cứu hỏa này sẽ tin sao?
Nhớ đến suy nghĩ cuối cùng trước khi nhảy lầu, cô gái hạ quyết tâm, nước mắt lưng tròng, mặt đầy sợ hãi, cố hết sức có thể để thể hiện ra sự bất lực của mình, vừa khóc vừa nói:
"Cháu cần tiền gấp nên đã vay tiền trên mạng, sau khi gửi hồ sơ qua kẻ đó chẳng những không chuyển tiên mà còn lấy những tấm ảnh kia ra để dọa dẫm tống tiên cháu, bắt cháu phải chuyển cho hắn ta hai ngàn tệ, cháu không có tiền, hắn ta liền gửi ảnh khiếm nhã của cháu cho bạn học trong trường cháu, còn nói sau này sẽ tiếp tục gửi cho người nhà ở quê cháu... Cháu vừa sợ vừa không biết phải làm sao, nhất thời nghĩ quẩn nên mới nhảy lầu..."
Cô ấy vừa nhảy lầu, mức độ chú ý của dư luận rất cao, cảnh sát nhất định sẽ càng chú trọng đến vụ án của cô ấy và sẽ bắt tên đã uy hiếp cô. Vì vậy, cô ấy phải nhân cơ hội báo cảnh sát ngay bây giờ.
Ảnh khiếm nhã... Ảnh khiếm nhã có thể ép một cô gái trẻ bức bách đến mức phải nhảy lầu, chắc chắn không đơn giản là ảnh khiếm nhã bình thường hoặc là ảnh khiếm nhã của hồ sơ cho vay gì đó, người lính cứu hỏa nhất thời ý thức được sự tình, chỉ sợ là kiểu cho vay bằng ảnh khỏa thân trong trường học khiến người ta căm ghét tận xương tủy kial
"Báo cảnh sát, chúng tôi sẽ lập tức gọi cảnh sát đến bệnh viện, cháu cứ yên tâm làm kiểm tra sức khỏe trước đã, nhà nước nhất định sẽ bắt những kẻ táng tận lương tâm này phải vào tù!"
Cô gái này rơi từ độ cao hơn ba mươi tầng xuống mà lại hoàn toàn không bị làm sao cả, khó ai có thể tin được, chuyện liên quan đến tính mạng, nhất định phải đến bệnh viện tiến hành kiểm tra cẩn thận mới được. Mà anh hùng giấu mặt Linh Bảo lúc này lại có chút ảo não. Vừa rồi dưới tình thế cấp bách, cô dùng linh lực đỡ lấy cô gái nhảy lầu kia, không ngờ hành vi đó đã làm kinh động đến nữ quỷ kia, cô vừa mới đặt cô gái kia xuống đã không trông thấy nữ quỷ kia đâu nữa.
Có thể thấy được cảm giác của nó nhanh nhạy cỡ nào, chuồn nhanh đến cỡ nào.
Bản lĩnh này xem ra chắc chắn là Địa Phược Linh chứ không còn nghi ngờ gì nữa.
Cái gọi là Địa Phược Linh, tuy rằng sẽ bị trói buộc ở chỗ mình chết không thể rời đi được, nhưng ở trong khu vực của mình chúng sẽ có sức mạnh vô cùng to lớn, khi thực lực của chúng đạt đến một cảnh giới nhất định còn có thể tự tạo lãnh địa của riêng mình, che giấu mùi tránh khỏi sự truy sát của các đạo sĩ hòa thượng.
Linh Bảo thân là thần linh, cũng có năng lực tương tự nhưng cao cấp hơn. Là thần thổ địa, nếu cô trốn trong đất phong của mình, đại khái là cho dù Ngọc Đế có tới cũng không tìm được cô. Trong năm trăm năm ngủ say nơi cô an giấc chính là lãnh địa của mình, cho nên chỉ có sức mạnh suy giảm theo tự nhiên chứ không bị tổn thương bởi bất cứ tác nhân bên ngoài nào cả.
Thời gian chống đỡ cho lãnh địa của quỷ quái bình thường cũng không quá dài, cho nên cô chỉ cần đi vào trong tòa nhà kia chờ, tìm kiếm cẩn thận, nhất định có thể đợi đến khi nó lộ ra dấu vất.