Đại Sư Xuyên Không: Bắt Quỷ, Đoán Mệnh, Cưa Đổ Tổng Tài

Chương 174

Nhưng Trình Ý Ninh lại không nhận ra sự trêu đùa trong lời nói của Tề Sở Thần. Cô ta rơi vào trạng thái căng thẳng, giọng nói càng thêm lắp bắp:
“Lúc mẹ em đi khám thai cũng không phát hiện sinh đôi. Nên em chắc chắn không thể có chị em sinh đôi! Anh họ, trên đời chuyện lạ thì có nhiều, nhưng việc giống nhau hoàn toàn như vậy chẳng qua chỉ là trùng hợp!”

Tề Sở Thần nhíu mày, ánh mắt sắc bén:
“Nhưng trong trường hợp này, hai người không chỉ giống nhau đơn thuần. Mà thật sự quá giống, như thể cùng một khuôn đúc ra vậy.”

Trình Ý Ninh cố gắng giữ vững bình tĩnh:
“Giống không có nghĩa là có quan hệ huyết thống. Chuyện này… chỉ là ngẫu nhiên thôi.”

Tề Sở Thần nhìn sắc mặt khó chịu của cô, cảm giác được sự miễn cưỡng. Anh cười nhạt, khẽ hỏi:
“Em có vẻ không thích Vu Âm lắm, phải không?”

Trình Ý Ninh đáp trả nhanh chóng:
“Anh họ, em làm sao có thể thích một người lớn lên giống hệt mình như vậy?”

“Ừ, cũng đúng.” Tề Sở Thần gật gù, nhưng không quên nhắc nhở:
“Em không thích cô ấy, đó là quyền của em. Nhưng nếu em để chuyện cá nhân ảnh hưởng đến người khác, thì đó lại là vấn đề về đạo đức.”

Vu Âm ngồi một bên, nghe toàn bộ cuộc đối thoại mà không hề có biểu hiện gì đặc biệt. Nếu không phải Tề Sở Thần còn giữ chút lý trí và khuyên nhủ Trình Ý Ninh, cô đã chẳng ngại ngần cho anh ta thêm một cú đ.ấ.m nữa.

Vu Âm chế giễu, giọng đầy mỉa mai:
“Tề tiên sinh, đầu óc không tốt thì nên đi khám sớm. Mà không làm diễn viên thật là phí đấy!”

Ngồi cạnh Tề Sở Thần và Trình Ý Ninh khiến hai tiếng rưỡi của buổi liên hoan phim đối với Vu Âm trở nên dài đằng đẵng và nhàm chán. Buổi tiệc kết thúc, những người có địa vị không vội vã rời đi, họ tụ lại để chụp ảnh chung.

Vu Âm và Ngụy Thậm đứng dậy rời đi ngay. Ngụy Thậm càu nhàu:
“Hai tiếng rưỡi tối nay thật vô nghĩa. Ở nhà ngủ còn sướng hơn. Lần sau tôi không đến nữa!”

Vu Âm cười nhạt, định đồng tình thì bất ngờ, Trình Ý Ninh đuổi theo, hơi thở gấp gáp:
“Vu Âm, tôi có thể nói riêng với cô một chút được không?”

Ngụy Thậm nhìn Vu Âm, thấy cô gật đầu đồng ý. Khi ánh mắt Trình Ý Ninh lia tới mình, rõ ràng là ý bảo anh nên rời đi trước. Ngụy Thậm hừ nhẹ, vẻ mặt không hài lòng.

Hội trường đông đúc người qua lại, lại có cả camera an ninh, nên Ngụy Thậm không lo lắng Trình Ý Ninh sẽ làm gì Vu Âm. Anh nói với cô:
“Tôi ra bãi đậu xe chờ cô. Đợi cô giải quyết xong chuyện ở đây.”

Ngụy Thậm vừa rời đi, Trình Ý Ninh đã bước tới gần Vu Âm, vẻ mặt tỏ ra ngập ngừng, dường như sợ hãi khi nhắc đến Ngụy Thậm. Vu Âm khoanh tay trước ngực, lạnh lùng hỏi:
“Muốn nói gì?”

Trình Ý Ninh cắn môi, chần chừ rồi nói: “Cô từ nhỏ đã sống ở Vô Phương Cốc à? Cô… có gặp ba mẹ mình không?”

Câu hỏi khiến Vu Âm cau mày. Cô nghĩ Trình Ý Ninh sẽ nói điều gì quan trọng, ai ngờ lại là chuyện vớ vẩn thế này.
“Cô nói nhảm gì vậy?” Vu Âm gạt phăng.

Trình Ý Ninh lúng túng: “Tôi không có ý gì khác, chỉ là nghĩ…”

Nhưng Vu Âm không để cô ta nói hết, vì qua nét mặt đã nhận ra Trình Ý Ninh không thật lòng. Cô quay lưng bỏ đi thẳng, không buồn nể mặt.

Rời khỏi hội trường, Vu Âm định tìm đường ra bãi đậu xe ngầm nhưng lại bị lạc. Loay hoay một hồi, cô phải nhờ nhân viên chỉ đường. Vừa đến nơi, cô phát hiện phía trước có đám đông tụ tập, chắn cả lối đi.

Tò mò, Vu Âm chen vào xem chuyện gì đang xảy ra. Ngay lúc đó, một vật thể bay vút qua cô, đập thẳng vào Ngụy Thậm. Cô ngẩng đầu nhìn và nhận ra đó là một quả trứng gà sống.

Trên người Ngụy Thậm, trên xe, thậm chí cả dưới chân anh, toàn là trứng gà, rau thối và cả… phân chó. Một người trong đám đông hét lên, giọng đầy căm phẫn:
“Kẻ g.i.ế.c người! Làm hại Ninh Ninh của chúng tôi thảm hại như vậy, còn mặt mũi nào đến liên hoan phim!”

Người khác hùa theo:
“Quái vật! Mày đáng bị sét đánh chết! Kẻ g.i.ế.c người đáng lẽ phải c.h.ế.t từ lâu rồi!”

Những tiếng la ó càng lúc càng lớn, kèm theo những thứ dơ bẩn tiếp tục bị ném về phía Ngụy Thậm. Anh chỉ im lặng đứng đó, một tay cầm chìa khóa xe, một tay vịn cửa. Nắm tay siết chặt, gân xanh nổi lên. Anh cố gắng nhẫn nhịn, chịu đựng tất cả.

Các phóng viên nghe tin cũng đã kéo đến, ống kính máy quay chĩa thẳng vào anh.

Vu Âm nhìn cảnh tượng ấy, trong lòng không khỏi xót xa. Cô biết chắc Ngụy Thậm không phải người xấu. Thuật xem tướng của cô chưa bao giờ sai. Thế nhưng một người vô tội lại phải chịu đựng những điều kinh khủng này: ngồi tù hai năm, ra tù vẫn bị mọi người mắng chửi, nhục mạ.

Giữa đám đông, có ai đó đột nhiên hét lớn:
“Cả con streamer kia cũng đến! Đồng bọn với kẻ g.i.ế.c người! Cô ta là một con tiện nhân! Ném c.h.ế.t chúng nó đi!”

Nghe vậy, Ngụy Thậm lập tức quay người nhìn quanh, thấy Vu Âm đang đứng gần đó. Không do dự, anh lao đến che chắn cho cô, giang hai tay bảo vệ. Anh giục:
“Cô về phòng họp trước đi! Tôi sẽ gọi Đàm Từ đến đón cô. Nhanh lên!”

Lời chưa dứt, một quả trứng gà đập thẳng vào mặt anh, tanh hôi khiến anh buồn nôn.

“Kẻ g.i.ế.c người còn dám bảo vệ con đàn bà đó! Đập c.h.ế.t chúng nó đi!” Một người hét lên và ném một cục đá lớn về phía họ.

Cục đá lao tới với tốc độ kinh hoàng. Vu Âm bình tĩnh tung ra một thuật pháp, khiến nó nổ tung giữa không trung. Cảnh tượng ấy khiến đám đông hoảng sợ, vội vàng bỏ chạy tán loạn.

Bình Luận (0)
Comment