Đại Sư Xuyên Không: Bắt Quỷ, Đoán Mệnh, Cưa Đổ Tổng Tài

Chương 95

“Đại sư, ông Triệu đến rồi,” Nghiêm Minh nói nhỏ, vì biết Vu Âm đang livestream.

Vu Âm gật đầu, quay lại thông báo với khán giả:
“Hôm nay đến đây thôi, tôi sẽ không livestream nữa.” Sau đó cô tắt máy và rời khỏi phòng.

Khi vừa bước vào văn phòng, cô đã thấy ông Triệu đang đứng trước chiếc bình đặt trên bàn làm việc của Đàm Tử. Gương mặt ông cau lại, ánh mắt đầy lo âu.

“Ông Triệu yên tâm,” Vu Âm lên tiếng, “chiếc bình đã được dán bùa chú cẩn thận. Tiểu Nhiễm sẽ không thể ra ngoài.”

Ông Triệu gật đầu, nhưng sự lo lắng vẫn chưa biến mất. Vu Âm tiếp tục giải thích:
“Tối qua cháu đã đến tòa cao ốc nơi Tiểu Nhiễm qua đời. Cô ấy xác nhận rằng con trai mình thực sự bị mắc kẹt trong tòa nhà đó. Tiểu Nhiễm có thể cảm nhận được sự hiện diện của con trai, nhưng vì sợ phá vỡ bùa chú nên cô ấy không dám hành động.”

“Cứ yên tâm, mọi việc sẽ ổn thôi,” cô nói thêm.

Ông Triệu gật đầu, thở dài:
“Ta đến đây hôm nay để nói về những linh hồn mà cháu đã nhắc đến trước đó.”

Trước khi đến tập đoàn Đàm Thị, Vu Âm đã đưa cho ông Triệu một bức tranh vẽ các linh hồn. Dựa vào đó, ông và các đồng nghiệp nhanh chóng tra cứu thông tin.

“Với cơ sở dữ liệu hiện tại, việc điều tra rất nhanh,” ông Triệu nói, giọng nghiêm trọng. “Ngoại trừ một số thông tin được bảo mật cao, chúng ta đã xác định được hầu hết danh tính của họ. Trong số đó có một nhà thiết kế ô tô cao cấp, một quản lý trong ngành hóa chất, hai nhà nghiên cứu tại viện y dược, một nhân viên lưu trữ dữ liệu trong căn cứ phóng tên lửa, hai bác sĩ, và một số người quan trọng trong bộ phận an ninh.”

Nghe đến đây, Vu Âm và mọi người trong phòng đều không khỏi rùng mình.

“Vu Âm, cháu có biết khi nhìn thấy những tài liệu này, ta cảm thấy thế nào không?” Ông Triệu ngừng lại một chút, rồi thở ra một từ: “Sợ hãi.”

Ánh mắt ông đầy cảm xúc khi tiếp tục:
“Sống đến tuổi này, trải qua bao nhiêu trận chiến, ta chưa từng nói rằng mình sợ. Nhưng hôm nay, ta thực sự thấy sợ. Chúng ta, những người lính già đã dùng m.á.u thịt bảo vệ từng tấc đất của đất nước, chưa bao giờ ngừng cống hiến. Đất nước có được sự yên bình như hôm nay, tất cả là nhờ những thế hệ đi trước dốc lòng xây dựng. Nhưng chỉ cần một sai lầm nhỏ, mọi thứ có thể tan vỡ.”

Ông cầm tập tài liệu, tay hơi run:
“Nếu không nhờ cháu phát hiện ra những linh hồn này và ngăn chặn kịp thời, ta không dám tưởng tượng đất nước sẽ bị tổn hại đến mức nào.”

Ông Triệu thở dài nặng nề, trong lòng không khỏi kinh sợ:

“Ta không dám nghĩ, những kẻ đứng sau chuyện này đã gây ra bao nhiêu tổn hại khi chiếm đoạt thân thể của lão Du. Phải biết rằng sắp tới, đất nước sẽ có một cuộc diễn tập quân sự lớn trên toàn quốc, mà lão Du lại là người phụ trách công tác quan trọng trong đó. Nếu không nhờ cháu phát hiện ra lão Du bị chiếm đoạt thân thể, hậu quả sẽ khó mà tưởng tượng nổi.”

Ông nhìn Vu Âm, ánh mắt đầy kỳ vọng:
“Vu Âm, cháu có cách nào để đưa những linh hồn này trở về cơ thể của họ không? Chúng ta đã thông báo rằng sức khỏe của lão Du không tốt, để tạm thời cho ông ấy nghỉ ngơi tại nhà.”

Vu Âm đáp lời, giọng điềm tĩnh nhưng sắc bén:
“Nếu chỉ đơn giản là đưa linh hồn về lại cơ thể, thì không khó. Nhưng vấn đề là chúng ta phải tìm ra kẻ chủ mưu đứng sau mà không để lộ bất kỳ dấu vết nào. Nếu không bắt được kẻ đó, mọi nỗ lực chỉ là chữa phần ngọn, không giải quyết được căn nguyên.”

Cô ngừng lại một chút, rồi nói tiếp:
“Họ đã đưa Tiểu Nhiễm đi giấu ở một vùng núi sâu thuộc thành phố C, trong khi những linh hồn bị bắt cóc khác thì bị giam giữ tại một tòa cao ốc ở thành phố S. Hai địa điểm này xa nhau đến mức khiến chúng ta khó liên kết các manh mối. Kẻ chủ mưu rõ ràng rất cẩn thận và tính toán.”

Ông Triệu gật gù, nhưng vẻ mặt vẫn đầy lo âu:
“Vậy bây giờ phải làm sao? Kẻ thù đã che giấu quá kỹ, muốn tóm được chúng thật không dễ.”

Vu Âm mỉm cười, ánh mắt ánh lên vẻ tự tin:
“Ông Triệu, cháu có một ý tưởng. Thay vì bị động truy tìm, chúng ta sẽ chủ động tấn công, buộc chúng phải lộ diện.”

Ông Triệu nghiêng người về phía trước, chăm chú lắng nghe. Vu Âm giải thích:
“Những kẻ đứng sau chưa biết chúng ta đã phát hiện ra tòa cao ốc ở thành phố S. Nhưng chắc chắn, chúng sẽ biết về vụ ở thành phố C thông qua các mối quan hệ của mình. Hoặc có thể, chúng đã biết nhưng đang chờ cơ hội để hành động.”

Cô tiếp tục:
“Hiện tại, chính phủ chưa công khai thông tin về vụ việc ở thành phố C, nhưng trên mạng xã hội, tin tức đã bắt đầu lan truyền. Thay vì ngăn chặn, chúng ta hãy lợi dụng điều này. Hãy công khai vụ việc và treo thưởng một số tiền lớn để thu hút các nhà huyền học tham gia điều tra.”

Ông Triệu nhướng mày, nhưng không ngắt lời. Vu Âm nói tiếp:
“Khi đó, các chuyên gia huyền học từ khắp nơi sẽ đổ về. Những kẻ bắt cóc buộc phải đưa ra lựa chọn: hoặc mạo hiểm lẻn vào núi để di chuyển lệ quỷ, hoặc tham gia điều tra để thăm dò xem chính phủ đã nắm được bao nhiêu thông tin.”

Bình Luận (0)
Comment