Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1100 - Chương 1105: Bắt Chẹt

Chương 1105: Bắt Chẹt

Tịch Quang Thiền Sư cũng không có cho phép hắn đi theo, lúc này đương nhiên sẽ không thừa nhận.

Tiểu An nói:“Hắn đi cùng ta, không biết quy củ của Thiên Long Thiền Viện, xin phương trượng tha thứ.

”Vô Ý Tăng nhìn chằm chằm Tiểu An một lúc, từ lúc nàng đi vào đại hùng bảo điện cho đến giờ, ngoại trừ khi chất vấn muốn công bằng ra, đây chính là câu nói dài nhất mà nàng nói, lúc nãy dù là khi nói chuyện với ông, nàng cũng cực kỳ kiệm lời.

Lý Thanh Sơn vừa chắp tay nói:“Người không biết không có tội, chư vị đại sư chớ trách tội, ta lập tức đi ra ngoài.

”Vô Ý Tăng đảo mắt qua người Tịch Quang Thiền Sư và Lý Thanh Sơn, dường như hiểu ra gì đó, mở miệng nói:“Nơi đây là nội viện của Thiên Long Thiền Viện, chỉ có đệ tử của Thiên Long Thiền Viện mới có tư cách, người ngoài nếu như không được mời, tất cả đều coi như tự tiện xông vào, giết chết không cần hỏi tội.

”Trong lòng Lý Thanh Sơn giật mình:“Đám hòa thượng này không ác độc đến mức đó đi!”Tịch Quang Thiền Sư nghiêng người nói với Vô Ý Tăng:“Phương trượng, hắn thật sự đi theo lão nạp đi vào, tuy rằng chưa được cho phép, nhưng cũng chưa đến tội chết.

Nếu chỉ có đệ tử thiền viện mới có thể đến, không bằng thu hắn làm đệ tử, không phải là đẹp cả đôi đàng sao.

”Lý Thanh Sơn nheo mắt, cuối cùng cũng hiểu rõ ý đồ của Tịch Quang.

“Rõ ràng ông ta sợ mình ảnh hưởng đến tu hành của Tiểu An, dứt khoát lừa mình gia nhập vào Thiên Long Thiền Viện làm hòa thượng, chỉ có thể tứ đại giai không, bỏ hẳn tửu sắc.

Hơn nữa làm đệ tử của Thiên Long Thiền Viện rồi, hắn được nhiên muốn làm gì mình cũng được.

Đúng là không trọc không độc, không độc không trọc mà.

”Cũng không trách Tịch Quang Thiền Sư suy nghĩ quá nhiều, một người đàn ông thanh niên và một cô gái xinh đẹp tuyệt thế ở chung sớm chiều, đến cả động phủ cũng ở cùng một chỗ, dù có làm ra chuyện gì thì cũng đều là chuyện bình thường.

Mà rõ ràng thiếu nữ lại biểu hiện ra cực kỳ quan tâm nam tử kia, cái này đã không phải là tình ngay lý gian đơn giản như thế.

Nhưng mà chuyện này lại không thể cưỡng ép, gây hiềm khích với nàng, cho nên mới nghĩ ra cách này, một hòn đá trúng vô số con chim.

Lý Thanh Sơn có thể nhẹ nhàng bái nhập vào loại tông môn như Thiên Long Thiền Viện, coi như cơ duyên hiếm có.

Mà tuy rằng Lý Thanh Sơn không yêu nghiệt được giống như Tiểu An, nhưng mà cũng là một thiên tài, cũng coi như là chuyện tốt đối với Thiên Long Thiền Viện.

Vô Ý Tăng hơi gật đầu:“Đây cũng coi như một cách hay.

”“Chuyện này tuyệt đối không thể, ta đã có gia đình, lại còn phải đảm nhiệm chức vụ Ưng Lang Vệ, thật sự không thể bỏ được.

”Lý Thanh Sơn nói, lại nhìn Tiểu An lộ ra vẻ mặt chờ mong, âm thầm người khổ: Ngươi thông minh như thế, không ngờ lúc này lại hồ đồ, bọn họ muốn chia ra chúng ta, sao có thể để ta và ngươi tùy ý gặp mặt được.

“Nói như thế, ngươi không muốn.

”Vô Ý Tăng nhíu mày, nếu là thống lĩnh bạch ưng thì còn có thể làm ông để ý một vài phần, chỉ là một thống lĩnh xích ưng nhỏ nhoi, tính cái thứ gì chứ.

“Đúng vậy.

Đời này ta không tu thiện quả, chỉ thích giết người phóng hỏa, tửu sắc tài vận không có thứ nào là không giỏi, lúc nãy các vị đại sư luận pháp, ta cũng không hiểu được một câu.

Nếu ở lại Thiên Long Thiền Viện, sợ quấy nhiễu nơi Phật môn thanh tinh, ta nên đi thì tốt hơn!”Lý Thanh Sơn nói xong, lập tức xoay người đi ngay.

“Đời này không tu thiện quả, chỉ thích giết người phóng hỏa.

Hừ.

Nhốt hắn vào trong Trấn Ma Điện, đến chừng nào hắn hối cải mới thôi.

”Vô Ý Tăng nói là làm, hai hộ pháp thần tướng cao lớn uy vũ bay từ bên trong hai bức tranh ở hai bên, đánh về phía Lý Thanh Sơn.

“Đây coi là là một thủ đoạn của Họa gia, hai thần tướng trong bức họa này chỉ sợ còn mạnh hơn tu sĩ Kim Đan bình thường nhiều.

”Lúc này Lý Thanh Sơn mới chú ý đến mấy bức tranh xung quanh đại hùng bảo điện, thần tướng, ma quái, lực sĩ, tất cả đều sinh động giống như thật, từ vách tường lan đến mái vòm.

Loáng thoáng cảm thấy cảm giác có chút quen thuộc, hơi đảo mắt, chú ý đến trên vách tường phía tây có một con dấu đỏ tươi lớn chừng mặt bàn, ấn bốn chữ to “Ngũ Tuyệt Tiên Nhân”.

Không ngờ những bức tranh này lại là bút tích của Ngũ Tuyệt Tiên Nhân trong truyền thuyết, còn hội tụ lực tin nguyện ngàn năm, còn mạnh hơn lúc ban đầu rất nhiều.

Tiểu An đột nhiên đứng lên, cản trước mặt Lý Thanh Sơn.

“Thiên Long Thiền Viện có giới luật, dù là người nào cũng đều phải tuân theo, ngươi muốn bảo vệ người này, vậy cùng nhau tiến vào trong Trần Ma điện diện bích hối lỗi đi!”Ánh mắt Vô Ý Tăng chợt lóe, vung tay áo lên, càng có nhiều thần tướng bay từ trong bức tranh ra.

Lý Thanh Sơn nắm chặt tay lại buông ra, nhẹ nhàng đè lên vai Tiểu An.

Tịch Quang Thiền Sư ngăn cản thần tướng hộ pháp, đi đến trước mặt hai người nói:“Đi theo ta.

”Lý Thanh Sơn và Tiểu An nhìn nhau, lập tức đi theo sau Tịch Quang Thiền Sư, đi ra đại hùng bảo điện, dưới ánh mắt nhìn chăm chú của các đệ tử Thiên Long Thiền Viện, đi vào phía sau Đại Phật sơn.

“Hòa thượng, ngươi dám hại ta!”Lý Thanh Sơn dùng thần niệm chất vấn Tịch Quang Thiền Sư.

“Trấn Ma Điện cũng không phải là nơi trừng phạt, mà là nơi tu hành, các ngươi tự lo cho bản thân mình đi.

”Tịch Quang Thiền Sư chỉ nói một câu, sau đó không thèm để ý đến Lý Thanh Sơn nữa.

Bình Luận (0)
Comment